Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 409: TRƯỚC GIỜ GIÔNG BÃO (2)

Chương 409: TRƯỚC GIỜ GIÔNG BÃO (2)


Nói xong, hắn bất động thanh sắc liếc nhìn qua Hứa Tuyết Đình.

Hồng An Thông trong lòng ấm áp, tuy rằng gần nhất nhóm người Tang Kết có bộ dạng khả nghi, nhưng dù sao cũng là đồng nhất minh hữu trận doanh, đã có A Lý Bất Ca đứng ra ủng hộ, trước mắt thì Thịnh Kinh chắc chắn phải có chút ít cố kỵ.

Nãy giờ một mực giữ im lặng, Gia Luật Nam Tiên trong lòng cười lạnh, đêm qua đã dò xét được âm mưu của Tang Kết, giáo chủ Hồng An Thông lần này chỉ sợ sắp xong đời.

- Hoàng Đế của bổn quốc cùng Nam Viện đại vương Tiêu Phong đều ngưỡng mộ Hồng giáo chủ, Tiêu đại vương lúc này đang cùng Mãn Thanh Ngô Tam Quế đại chiến ngoài Sơn Hải Quan, nếu Hồng giáo chủ cùng Thịnh Kinh khai chiến, bổn quốc cũng có thể cùng quý giáo kết thành đồng minh, cùng chung đối kháng với Mãn Thanh.

Thấy rõ lợi hại quan hệ của các nước, Gia Luật Nam Tiên đương nhiên không muốn Thần Long đảo cứ dễ dàng như vậy bị tiêu diệt, huống chi nàng đã được mật lệnh của Tô đại nhân, phải bảo vệ Tô Thuyên chu toàn, bây giờ nếu để cho Hồng An Thông giao ra Tô Thuyên, chỉ sợ chuyện sinh tử của Tô Thuyên không biết sẽ ra sao.

Đến lúc đó thì đành phải bắt buộc mạo hiểm, tìm cách cứu Tô Thuyên chạy tìm con đường sống, nếu may mắn tốt hơn nhiều có Tống Thanh Thư trợ giúp, chuyện bảo vệ Tô Thuyên hy vọng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Nghĩ tới đây, Gia Luật Nam Tiên lại quan sát chúng quanh đại sảnh tìm thân ảnh của Tống Thanh Thư, nhưng vẫn không thu hoạch được gì, đôi lông mày xinh đẹp của nàng lướt qua thần sắc lo lắng.

Bên kia Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết liếc nhau, trong lòng đang tức giận nhưng chưa có cách nào phát tác, dù sao Liêu quốc là minh hữu Mông Cổ, khi nghe qua Gia Luật Nam Tiên vừa nói đại diện cho Mông Cổ biểu hiện ủng hộ Hồng An Thông.

Hứa Tuyết Đình sau khi được ám chỉ của Tang Kết, do dự một chút rồi nói ra:

-Giáo chủ, thuộc hạ muốn có lời muốn nói, không biết là có nên nói ra hay không?

-Nói….

Hồng An Thông mặt âm trầm, hừ một tiếng.

-Năm xưa giáo chủ một tay sáng lập Thần Long giáo, khởi sự đi theo giáo chủ là mấy ngàn huynh đệ, sau nhiều năm qua xông pha khói lửa, đến ngày hôm nay người thì mất mạng về tay địch thủ, người thì bởi vì vi phạm giáo quy bị sát hại, tính đi tính lại, còn dư lại không đến một ngàn người. Tuy rằng giáo chủ cùng phu nhân đã tuyển chọn thêm rất nhiều giáo chúng trẻ tuổi, nhưng đáng tiếc Thần Long giáo sẽ không bao giờ khôi phục lại được thanh danh uy phong như ngày xưa nữa.

Mỗi chữ mỗi câu Hứa Tuyết Đình chậm rãi nói, ngữ khí thâm trầm, có đôi khi nghẹn ngào, trong sảnh đa số giáo chúng lâu năm nghe xong, nhớ lại năm tháng trước kia, ai cũng bùi ngùi không thôi.

Hồng An Thông sắc mặt càng lúc càng khó coi, thấy Hứa Tuyết Đình nói hăng say, liền vội hừ một tiếng:

-Thanh Long sứ, hiện tại chúng ta đang thương thảo chuyện kẻ thù bên ngoài xâm lấn, ngươi lại kéo vào những chuyện không đâu nói làm gì?

-Thuộc hạ đang nói về chuyện kẻ thù bên ngoài xâm lấn đấy,

Hứa Tuyết Đình biểu lộ đột nhiên trở nên kích động,

-Giáo chủ có biết những giáo chúng lâu năm bị sát hại từ lúc nào không?

Thấy Hồng An Thông im lặng, giọng Hứa Tuyết Đình căm hận:

-Chính là từ lúc giáo chủ cưới lấy nữ nhân kia...

-Im ngay!

Hồng An Thông râu tóc đều dựng, Hứa Tuyết Đình bị lão nhìn hằm hằm, không có chút khiếp sợ, trong lúc này lúng túng nói không nên lời.

-Hứa huynh đệ nói rất có đạo lý,

Đứng một bên Vô Căn đạo nhân thấy thế vội vàng bước ra khỏi hàng nói,

-Từ khi nữ nhân kia đến đây, tính tình của giáo chủ liền thay đổi, không còn nghĩ các lão huynh đệ nữa. Hồng phu nhân thì thấy chướng mắt bọn lão nhân của chúng ta, vì vậy chế định ra các loại giáo quy nghiêm khắc, chỉ cần sơ sót thì liền bị Hồng phu nhân mượn cơ hội tru sát, giáo chủ thì một mực yên lặng đứng nhìn không tỏ rỏ ý kiến, thật sự là trái tim băng giá a…

-Bổn tọa từ trước đến nay chỉ cần ai có có tài là nâng, không dựa vào đã ở trong bổn giáo bao nhiêu năm, chỉ cần có bổn sự, tận trung với bổn giáo chủ, ta tuyệt không có bạc đãi, Xích Long sứ ngươi suy nghĩ quá nhiều.

Nếu không phải bởi vì kẻ thù bên ngoài trước mắt, dựa theo tính tình Hồng An Thông, hai lão Ngũ Long sứ này dám chống đố như thế i, sớm bị lão giết rồi…

-Nói như vậy, lúc trước nhiều huynh đệ bị giết như vậy, tất cả đều là vì bất trung với giáo chủ sao?

Hắc Long sứ Trương Đạm Nguyệt buồn bã nói ra, ngay lập tức trong đại sảnh đa số các lão nhân đều lộ ra bất bình tức giận, còn đám đệ tử trẻ tuổi thì nhìn nhau, khẩn trương nắm lấy chuôi đao.

-Bổn tọa cũng không có nói như vậy.

Hồng An Thông mặt không biểu lộ..

-Được rồi, chuyện cũ đã qua, nhưng hôm nay ở trên đảo vẫn còn cả nghìn giáo chúng, không thể bởi vì chờ một câu trả lời của giáo chủ, rồi tiếp tục chịu chết oan ức a..

Hứa Tuyết Đình thấy thời cơ đã tới, liền mở miệng nói ra.

-Vậy ngươi muốn như thế nào?

Hồng An Thông điềm nhiên hỏi.

…………………………………………………………………………………………….

Lúc này Tống Thanh Thư ba người vừa thoát ra khỏi hang động Linh xà, khi đi đến gần đại sảnh, các thế lực sớm đã bắt đầu lục đục với nhau. Ba người không hẹn mà cùng tiềm phục tại bên ngoài đại sảnh, yên lặng chú ý nhìn tình hình bên trong.

-Xem ra phu quân của tỷ tỷ còn rất đau lòng thương tiếc cho tỷ tỷ đấy.

Tống Thanh Thư quay đầu nhìn giáo chủ phu nhân kiều diễm như hoa bên cạnh người, thấp giọng trêu đùa…



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch