Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cầu Ma

Chương 1122: Nghịch Thánh và Tam Hoang

Chương 1125: Nghịch Thánh và Tam Hoang

***

Sưu tầm: tunghoanh. Com

Khi tu sĩ liên minh Tiên tộc tản ra, tu sĩ Cực Hỏa Đạo cũng bị Cổ Thần mạnh mẽ này khiến phải kinh sợ. Bọn họ dưới mệnh lệnh của Dã Cẩu, dần dần lui lại phía sau, để lộ ra một khoảng không trống trải.

Khoảng không này chỉ thuộc về Tô Minh và Cổ Thần kia.

Thần sắc Tô Minh lạnh lùng, nhìn Cổ Thần thân thể ngàn trượng, hai mắt hơi co rụt lại, tập trung tư tưởng trên mi tâm của đối phương, thoáng suy nghĩ một chút. Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được uy áp của đối phương mà phán đoán, đây có khả năng là người có thể so được với đại năng Chưởng Cảnh. Truyện copy từ tunghoanh. Com

Chẳng qua người tới Nghịch Thánh chân giới căn bản không thể nào từ khí tức mà xác định chiến lực được. Ví dụ như hai Hắc bào nhân kia, tu vi của bọn họ thoạt nhìn đều chưa tới Chưởng cảnh, chẳng qua mới chỉ là Kiếp Dương mà thôi.

Nhưng chiến lực hai người bọn họ bộc phát ả thì có thể giết chết một Chưởng cảnh rất đơn giản, cho dù là Duyên cảnh cũng phải lui bước.

Khí tức tu vi giống nhau nhưng lại tồn tại bất đồng lớn như vậy. Nếu chỉ một người thì thôi, nhưng hiển nhiên đây không phải là khác biệt của chỉ một cá nhân. Đây là chênh lệch căn bản giữa tu sĩ Tam Hoang đại giới và một trăm tám mươi giới Nghịch Thánh.

Chuyện này cũng đủ để nói rõ, trên phương diện vận dụng tu vi, Tam Hoang đại giới bọn họ nhìn như rất mạnh nhưng lại chỉ là phù phiếm, không có lực lượng tu vi chân chính.

- Tu sĩ Tiên Tộc, tu vi bọn họ cũng chia ra bước thứ hai. Hắc bào nhân kia nói ta đã là bước thứ ba gần như viên mãn. Mà chiến lực của ta thể hiện ra có thể tương đương với Sinh cảnh. Như thế thì hẳn là bước thứ ba gần viên mãn này có thể so với Sinh cảnh của Tam Hoang đại giới sao? Thế thì không khỏi hơi khoa trương rồi. Dù sao ta cũng có thể đánh một trận với Sinh cảnh của Tam Hoang đại giới nhưng không có nghĩa là ta có thể chiến thức bước thứ ba gần viên mãn của Nghịch Thánh chân giới!

- Như vậy thì Diệt cảnh thì sao? Là bước thứ ba đại viên mãn hay là vượt qua, đạt tới một hệ thống tu vi khác của một trăm tám mươi Nghịch Thánh giới?

- Còn cả Hiên Tôn, sẽ tương đương với một tầng khác của Nghịch Thánh chân giới. Còn... Cả không thể nói!

Hai mắt Tô Minh lóe sáng. Hắn nghĩ tới những Chưởng Duyên Sinh Diệt mình gặp, có mạnh có yếu. Hắn nghĩ tới mình mở ra năm ngón tay Chưởng cảnh nhưng nhiều người chỉ có thể mở ra một hoặc hai ngón.

- Như vậy thì tu vi của hai Hắc bào nhân kia ở Nghịch Thánh chân giới là thuộc về bước thứ mấy đây?

Ánh mắt Tô Minh lóe lên, nhìn Cổ Thần ngàn trượng kia, bỗng nhiên mở miệng.

- Đánh thì có thể. Nhưng ta muốn biết hai Hắc bào nhân ta giết chết trước kia ở thế giới của các ngươi có tu vi gì.

- Muốn biết sao? Có thể nhận một đòn của bổn thần thì ngươi mới có tư cách biết được.

Cổ Thần ngàn trượng kia ngửa mặt lên trời cười lớn, thân thể bỗng nhiên bước về phía trước một bước, ngay lập tức tiến gần tới Tô Minh, tay trái nâng lên, dùng một đòn đơn giản nhất, một quyền trực tiếp đánh tới hắn.

Trong mắt Tô Minh lóe sáng, không hề cử động tay phải mạnh nhất kia mà cũng đưa tay trái lên, đánh ra một quyền. Va chạm với nắm đấm của Cổ Thần trên bầu trời kia xong, một tiếng nổ vang kinh thiên động địa bỗng nhiên truyền ra. Tô Minh kêu lên một tiếng trầm trầm, thân thể nhoáng lên. Thế nhưng Cổ Thần dưới một quyền này cũng phải lùi lại mấy bước.

- Thú vị. Ở nơi man di này, có thể thấy một cường giả nắm được nguyên lực một giới đúng là khó có. Thảo nào hai tiên tu khiến người ta ghét kia lại bị ngươi giết. Bọn họ chấn không oan!

Cổ Thần ngàn trượng này ngửa mặt lên trời cười lớn, không thèm để ý tới việc mình bị chấn lui chút nào, giọng nói vang vang, lộ ra khát vọng được đánh một trận.

- Hai tu sĩ chưởng tọa tiên giới kia, tu vi của bọn họ ở quê hương ta là bước thứ hai đỉnh phong, chỉ nửa bước nữa là bước vào bước thứ ba. Mà ngươi, tính tới việc nắm nguyên lực giới này, cũng không phải xấp xỉ bước thứ ba đỉnh phong như bọn họ nói. Đây cũng là nguyên nhân ta ghét đám tu sĩ kia. Bọn chúng dù chết rồi cũng muốn để lại tai họa cho người khác. Loại người này chỉ biết âm hiểm, không xứng với tư cách một chiến sĩ!

- Ngươi có thể tiếp một đòn của ta, bản thần sẽ nói thật cho ngươi biết. Chiến lực ngươi có thể bộc phát ra, ở quê hương ta chẳng qua chỉ cùng cấp với tu vi của ngươi mà thôi.

- Tu vi thực tế của ngươi ở quê hương ta là bước thứ ba Không Niết! Còn về những lão quái bước thứ ba đỉnh phong kia, chỉ một ngón tay của bọn họ cũng có thể giết cả vạn tu sĩ như ngươi!

Lời nói từ Cổ Thần ngàn trượng khiến tâm thần Tô Minh chấn động. Lúc trước hắn đang hoài nghi về tu vi bản thân, cũng có suy đoán lời nói của Hắc bào nhân kia là muốn làm lẫn lộn cảm giác của mình, do đó khiến mình lâm vào giả dối. Loại biểu hiện giả dối này rất có khả năng sẽ trở thành nguyên nhân cho tử vong trong tương lai của mình!

Giờ phút này nghe được câu trả lời của Cổ Thần, trong đầu Tô Minh lập tức thấy sáng sủa hẳn.

- Bước thứ ba tại quê hương ngươi tổng cộng có mấy cường giả?

Tô Minh lại hỏi.

- Tiếp được một đòn này của bản thần, ngươi mới có tư cách biết rõ.

Chiến ý trong mắt Cổ Thần ngàn trượng dạt dào, thân thể bước một bước về phía Tô Minh. Lúc này tay phải hắn nâng lên, buông chiến phủ nhưng bảy ngôi sao trên mi tâm tỏa sáng chói mắt. Một luồng lực lượng mạnh hơn trước kia mấy lần ầm ầm bộc phát ra, hóa thành một quyền trên tay phải, mang theo ý chí có thể nghiền nát trời xanh, đánh thẳng về phía Tô Minh.

Hai mắt Tô Minh bừng sáng, nhìn Cổ Thần khí thế ngập trời kia. Hắn không lùi mà tiến, vừa cất bước, tay phải vẫn không đưa ra, cũng không dùng tay trái mà trong nháy mắt khi tay phải Cổ Thần tiến tới, hắn xoay phắt người lại, dùng lưng chống đỡ, đồng thời tay trái vỗ mạnh ngực một cái.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc ngập trời truyền ra, khiến tâm thần tu sĩ bốn phía chấn động, rút lui toàn bộ thần sắc đại biến cả.

Trên bầu trời, thân thể Tô Minh nhoáng lên, thần sắc quay người như thường, không biến hóa chút nào nhưng Cổ Thần ngàn trượng lại chấn động toàn thân, phun một ngụm máu tươi, thân thể không ngừng lui lại phía sau mấy trăm trượng mới dừng lại, ngẩng phắt đầu, thần sắc lộ vẻ dữ tợn nhưng lại ẩn dấu sự hoảng sợ.

- Chấn động bản nguyên!

- Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta!

Tô Minh lạnh nhạt nói.

- Ta biết rõ ngươi vì sao có khí tức là bước thứ ba Không Niết, so với đám người ở đây đều có khí tức này nhưng lại là hữu danh vô thực, còn ngươi lại đạt cảnh giới tu vi tương ứng.

- Bởi nhục thể của ngươi có thể so với tộc ta, tu vi của ngươi có thể so với Tiên Tộc. Do đó ngươi chẳng khác nào có sẵn nguyên lực của giới này, càng có thể bộc phát ra được lực lượng vượt qua tu vi bản thân của ngươi!

- Ngươi tuy nói là Không Nết nhưng thực lực bộc phát ra lại xấp xỉ Không Linh rồi.

Cổ Thần ngàn trượng lau máu tươi ở khóe miệng, nhìn Tô Minh, ánh mắt lộ chiến ý điên cuồng.

- Tại quê hương ta, bước thứ ba có bốn cảnh giới, nói cho ngươi biết cũng chẳng sao. Niết, Linh, Huyền, Kiếp, dù khác Chưởng Duyên Sinh Diệt của các ngươi nhưng cũng tương ứng với nhau!

- Chẳng quả Diệt cảnh giới này hơi kỳ dị, ngược lại không thể so sánh hoàn mỹ được.

Cổ Thần ngàn trượng kia tuân thủ hứa hẹn, nói ra không chút dấu diếm.

Tâm thần Tô Minh chấn động. Trong đầu hắn giờ có sóng to gió lớn.

- Quả nhiên là như vậy. Chưởng Duyên Sinh Diệt đối ứng với tứ đại cảnh giới bước thứ ba của Nghịch Thánh... Có điều cuối cùng Diệt cảnh lại có chỗ kỳ dị!

Nhưng Chưởng Duyên Sinh Diệt cần có chiến lực tương ứng thì mới tính là đại năng được. Thảo nào người từ Nghịch Thánh tới lại nói nơi đây đều là dã nhân man di.

Thảo nào khi bọn họ tới đều biểu hiện cuồng vọng, thậm chí lúc giết chết đại năng đều mang theo vẻ khoái trá rõ ràng. Bởi ở thế giới của bọn họ, những người có khí tức đại năng đều là tồn tại khiến bọn họ run rẩy cúng bái. Nhưng ở chỗ này, rất nhiều người có khí tức như thế, lại bị bọn họ giết rất dễ dàng!

- Như thế thì ta đã hiểu rõ. Thảo nào ta có thể giết đại năng vượt cấp. Đây không phải là vì ta mạnh mà bởi bọn chúng quá yếu!

- Trừ phi là một bộ phận cực nhỏ nắm chiến lực tương ứng với cảnh giới của bản thân, những đại năng khá, Chưởng cảnh chẳng qua tương đương với bước thứ hai của Nghịch Thánh, thậm chí Duyên cảnh cũng thế. Cho nên Hắc bào nhân mới có thể giết chết Chưởng cảnh, mà đối phó với Duyên cảnh mới phải chăm chú một chút. Bởi vì Duyên cảnh không nắm giữ bổn nguyên lực thì trên thực tế cũng có tu vi giống bọn họ. Nhưng nhưng Hắc bào nhân này có đủ loại thần thông kỳ dị, vẫn có thể chiếm thế thượng phong.

- Mà Sinh cảnh không nắm bổn nguyên lực, chiến lực thực tế đã xấp xỉ Không Niết, Không Linh, cho nên những Hắc bào nhân này không đi trêu chọc đại năng Sinh Cảnh của Tam Hoang đại giới.

- Bởi bọn họ không thể nào chiến thắng được! Nguyên nhân là tu vi của bọn họ chẳng qua mới nửa bước tiến vào bước thứ ba, còn chưa hoàn toàn trở thành cường giả Không Niết!

- Một trăm tám mươi giới Nghịch Thánh thật đáng sợ. Cuối cùng bọn họ có bao nhiêu đại năng bước thứ ba... Hôm nay còn chưa có người bước thứ ba giáng xuống mà đã mạnh mẽ tới vậy...

Hai mắt Tô Minh co rút lại. Hắn nghĩ tu vi của mình, vốn tưởng là rất mạnh rồi nhưng hôm nay mới phát hiện ra dù có thể xưng là cường giả tại Tam Hoang đại giới nhưng vào trong trận doanh Nghịch Thánh thì mới chỉ là gần cuối bước thứ ba mà thôi. Phía trên hắn hiển nhiên có không ít lão quái có thể giết hắn dễ dàng.

- Chẳng quả như vậy có thể phán đoán chiến lực tu sĩ trận doanh Nghịch Thánh, cũng đơn giản hơn không ít rồi. Khí tức Cổ Thần này là Chưởng cảnh, như vậy hắn là Chưởng cảnh chân chính, cũng là Không Niết bước thứ ba của Nghịch Thánh, có thể so với Sinh cảnh không nắm giữ bổn nguyên lực tại giới này!

- Tu vi hắn giống ta, nhưng chiến lực lại hơn bởi là tộc Cổ Thần, cho nên càng mạnh mẽ. Nhưng trận chiến này... Hắn không thắng được ta. Nguyên nhân là bởi tay phải ta có thể bộc phát ra lực lượng hầu như vượt qua sinh cảnh không nắm giữ bổn nguyên lực, cũng chính là bước thứ ba Không Linh trong lời nói của Cổ Thần này!

- Những vấn đề này ta có thể nghĩ ra, như vậy Cổ Thần này nhất định cũng hiểu rõ từ trước rồi. Cho nên hắn dù bị ta đánh lui hai lần nhưng vẫn dám đánh tiếp với ta...

Ánh mắt Tô Minh lóe sáng, cũng lộ chiến ý mãnh liệt.

- Ngươi muốn đánh, vậy thì đánh đi!

Trong nháy mắt khi Tô Minh xuất hiện chiến ý, tay phải Cổ Thần liền nắm chặt chiến phủ, ngửa mặt lên trời rống một tiếng, thân thể lập tức bành trướng, đạt tới mấy ngàn trượng. Hắn bước ra một bước, chiến phủ trong tay chém rách trời xanh, mang theo tiếng rít chói tai, chém về phía Tô Minh.

------------------

Chuơng 1126 : Kế hoạch thay thế địa vị



Cầu Ma - tác giả Nhĩ Căn

Quyển thứ năm: Đạo Thần Giới Của Ta

Nguồn: metruyen. Com

Nguồn dịch: Qdian. Com

(¯ "•. ¸ (¯" •. ¸† Dịch giả: Kieuphong †¸. • "" ¯) ¸. • "" ¯)

Chuơng 1126: Kế hoạch thay thế địa vị

***

***

Sưu tầm: tunghoanh. Com

Trong nháy mắt, hai bên đã tới gần, tạo ra một tiếng nổ vang động. Tay phải của Tô Minh cùng Chiến phủ của Cổ Thần kia va chạm với nhau.

Bên trong tiếng nổ vang này, thân thể Tô Minh chấn động, rút lui ba bước, nhưng toàn thần Cổ Thần run rẩy, Chiến phủ trực tiếp tan vỡ, chia năm xẻ bảy. Thân thể hắn kia liên tiếp lui về phía sau hơn mười bước, vượt qua mấy ngàn trượng.

- Ha ha, thật thoải mái. Đến đây, chúng ta lại đến!

Cổ Thần ngửa mặt lên trời rống một tiếng, thân hình lại căng phồng lên, bảy ngôi sao ở mi tâm lập lòe mãnh liệt, không chút do dự tiến về phía Tô Minh.

Giờ phút này, ở trên bầu trời cách xa chỗ giao chiến, ở bên trong một mảnh hư vô mà không ai biết được, có một nam tử trung niên đang khoanh chân ngồi. Toàn thân nam tử này mặc áo bào màu đen, thần sắc chết lặng, mặt không có chút biểu lộ nào.

Hắn lẳng lặng khoanh chân ngồi, dường như thân thể của dung hợp cùng với trời xanh này, khiến cho người ngoài không nhìn thấy bất kỳ một khí tức biến hóa nào.

Thậm chí ở trên người nam tử trung niên này không có nửa điểm sinh cơ, giống như là một con rối vậy. Lúc khoanh chân hắn vẫn không nhúc nhích, duy chỉ có cặp mắt của hắn thỉnh thoảng hiện lên một tia u quang.

- Đã tìm thấy Đạo Không, có triển khai kế hoạch thay thế địa vị không?

Hắn nhìn Tô Minh giao chiến cùng Cổ Thần trên chiến trường phía xa, nhàn nhạt nói.

Vừa dứt lời, bỗng nhiên u quang trong mắt hắn chớp động nhanh chóng hơn. Ở bên trong khu vực liên minh Tiên tộc, ở chỗ hạch tâm Tiên tộc đằng kia, từ rất nhiều năm trước đột nhiên xuất hiện một màn sương mù nồng đậm, lượn lờ tràn ngập tinh không. Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy có một cột sáng vừa thô vừa to từ hư vô phía trên phủ xuống, đã tồn tại qua nhiều năm. Hầu như cứ cách một thời gian là đều có một vệt tàn ảnh lập lòe phủ xuống từ trong đó.

Giờ phút này, có mấy ngàn tu sĩ Tiên tộc khoanh chân ngồi xung quanh bên ngoài cột sáng này, trong đó có ba người ở gần cột sáng nhất.

Một người trong đó là nữ tử mặc áo trắng, dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Cô gái này có thần sắc lạnh lùng. Cô có thể dùng bộ dạng lạnh như băng này nói chuyện nhu hòa cùng Tô Minh, ý đồ muốn mê hoặc Tô Minh. Cô là... Bạch Linh, thánh nữ Phượng môn!

Đứng bên cạnh cô là một người mặc đồ đen. Khí tức toàn thân người này mờ ảo, như khói mỏng bay vờn quanh, dường như không hợp với cái trời xanh này nhưng cưỡng ép ở lại giới này.

Bề ngoài của hắn thoạt nhìn không khác lắm so với người áo đen mà Tô Minh đã gặp, nhưng rõ ràng tu vi của hắn lại vượt qua những người áo đen kia rất nhiều. Ở trên người hắn có một luồng uy nghiêm mà những người áo đen trước không có. Đó là uy áp do nhiều năm ở địa vị cao hình thành.

Ở bên cạnh hắn là một lão giả, tóc hoa râm, mặc trường bào màu xám. Cho dù hắn già nua nhưng nếu Tô Minh ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra bộ dáng lão giả này giống Đế Thiên trong trí nhớ của hắn. Rất giống nhau, chỉ là giờ phút này, người này đã già đi quá nhiều.

Trên người của hắn đã không có đế bào, cũng không có đế quan. Nhưng lúc đứng ở nơi đó, từ trên người hắn lại tràn ra một luồng uy áp mãnh liệt hơn người áo đen kia. Thần sắc không giận mà uy nghiêm, trong mắt thâm thúy như ẩn chứa càn khôn trời xanh.

Ở bên trong cột sáng cực lớn trước bọn hắn, giờ phút này có sáu hình ảnh xuất hiện. Trong sáu hình ảnh này có Đạo Hóa, có Đạo Lâm, cũng có Tô Minh!

Ba hình ảnh khác là ba nam tử trung niên. Ba người này hình dạng lạ lẫm nhưng tu vi tràn ra từ trên người bọn hắn đều rất mạnh. Giờ phút này, ngoài Tô Minh ra, năm người khác cũng đều theo sau đại quân tu sĩ Đạo Thần Tông, đang triển khai hỗn chiến cùng với tu sĩ liên minh Tiên tộc.

Duy chỉ có Tô Minh là đang ở nơi đây đánh một trận cùng với Cổ Thần.

- Ba vị Điện hạ hành tẩu tại quang minh, ba vị Ẩn Điện giấu ở trong âm u, đây là sáu vị Điện hạ Đạo Thần Tông sao?

Người mặc áo bào đen truyền ra tiếng nói khàn khàn, tựa như đang cười, nhưng đó là tiếng cười đầy khinh miệt.

- Trừ hắn ra, những người còn lại đều là phế vật.

Người mặc áo bào đen nâng tay phải khô héo lên, chỉ vào cột sáng. Lập tức hình ảnh Tô Minh trong đó hiện rõ ở trước mặt ba người.

- Nắm giữ sáu vị Điện hạ này chẳng khác nào là nắm giữ Đạo Thần Tông. Mặc dù đây là con tốt Đạo Thần Tông thả ra thì cũng không có quan hệ, cùng lắm chỉ là thất bại mà thôi.

Bạch Linh lãnh đạm mở miệng.

- Vị Tô Hiên Y của Đạo Thần Tông kia khiến cho lão phu rất tò mò. Mục đích của hắn là cái gì? Là muốn cỗ thi thể kia, là muốn đem trọn Đạo Thần Chân Giới biến thành Tố Minh sao? Hay là muốn khiến trận doanh Nghịch Thánh ta giao chiến cùng Ám Thần?

Người mặc áo bào đen lắc đầu.

- Cũng không phải. Nếu như hắn muốn cỗ thi thể kia, đã vô số tuế nguyệt ta không ở đó, hắn đã có thể tới lấy đi. Nếu muốn biến thành Tố Minh... Chuyện này không thực tế. Ta rất muốn biết, nếu là muốn khiến cho chúng ta giao chiến thì vì sao hắn phải sắp xếp kế hoạch hủy diệt con đường truyền tống của Ám Thần, khiến cho hôm nay chỉ có Nghịch Thánh ta phủ xuống? Lão bằng hữu của ta, tha thứ cho việc ta quên tên ngươi. Ta gọi ngươi là Đế Thiên Hiên Tôn, ngươi không ngại chứ?

Lúc người mặc áo bào đen nói, quay đầu nhìn về phía lão giả Đế Thiên.

- Cái tên này không tồi.

Đế Thiên nhàn nhạt mở miệng.

- Như vậy ngươi với tư cách là lão bằng hữu của Tô Hiên Y. Vị tộc nhân tộc Tố Minh này cưới một tộc nữ Ám Thần, sau đó toàn bộ tộc đàn đều đã từng thuộc về Ám Thần. Mục đích của Tô Hiên Y là cái gì? Ta rất khó hiểu. Lúc trước hắn luôn bỏ mặc chuyện ta phủ xuống, vì sao hôm nay lại muốn phản công toàn diện như vậy?

Người mặc đồ đen nhíu mày.

- Còn nữa, vị Đạo Không Điện hạ này là người nắm giữ Đệ Ngũ hỏa lò. Có phải hắn là con nối dõi của Tô Hiên Y không?

- Đạo Hải Tiên nói với ta rằng hắn không phải. Về phần ý tưởng của Tô Hiên Y thì. Hắn là một người điên. Cho dù ta cùng hắn chiến đấu hơn nửa đời người nhưng ta vẫn khó có thể đoán được ý tưởng của một người điên. Nhưng cuối cùng vẫn chỉ là quật khởi tộc Tố Minh mà thôi.

Đế Thiên trầm mặc một lát, lắc đầu.

- Đạo Hải Tiên đã nói như vậy... Như vậy Đạo Không này chính là hư giả do Tô Hiên Y tạo ra rồi, muốn dùng hắn để khiến cho chúng ta chú ý, do đó có thể bảo vệ được con nối dõi chính thức của mình. Khó trách chuyện của Đạo Không này ở Đạo Thần Tông bị truyền xôn xao.

Người mặc áo bào đen lắc đầu.

- Tô Hiên Y có ý kiến hay không cũng không quan trọng. Chỉ cần một vị Đại Thiên Tôn của trận doanh Nghịch Thánh phủ xuống, tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết.

Bạch Linh nhàn nhạt nói.

- Bức tường ngăn cách Tam Hoang Đại Giới không phải dễ dàng mở ra như vậy đấy. Qua nhiều năm xâm nhập cùng chuẩn bị như vậy, hôm nay tối đa chính là đại năng Không Kiếp phủ xuống. Nhưng nếu như các ngươi có thể chiếm cứ toàn bộ Chân giới, như vậy có thể giảm bớt độ khó khi Nghịch Thánh ta phủ xuống. Thậm chí ba vị tồn tại chí cao vô thượng của Nghịch Thánh cũng đều rất hứng thú đối với việc phủ xuống ở nơi đây.

Người mặc áo bào đen mỉm cười.

- Tốt rồi, đã có thể xác định Đạo Không này không phải là con nối dõi của Tô Hiên Y, không phải là người tộc Tố Minh. Như vậy tính cả hắn vào, cùng nhau triển khai kế hoạch thay thế địa vị. Đương nhiên trọng điểm vẫn là Đạo Không này. Ta cảm thấy rất hứng thú đối với người này.

Người mặc áo bào đen hất tay áo lên, lập tức hình ảnh Tô Minh ở bên trong cột sáng mờ đi.

- Thân thể của con trai Tô Hiên Y đã thiếu mất một cánh tay. Năm đó ngươi hứa với ta, để cho ta chuẩn bị đầy đủ hết những tài liệu kia, khi nào... Ngươi giúp ta đổi mệnh? Ta cũng trở thành người tộc Tố Minh, kế hoạch trận doanh Nghịch Thánh của người sẽ tiến hành càng thêm hoàn mỹ.

Đế Thiên ngẩng đầu nhìn qua người áo đen, bình tĩnh nói.

- Đáng tiếc là lúc vừa mới bắt đầu, người ta chọn lựa là Tang, hắn có thể phù hợp hơn với thân thể kia. Nhưng với tư cách đã từng là Hiên Tôn, ngươi có tư cách này. Ba tháng sau, một vị đại năng của Nghịch Thánh ta sẽ phủ xuống. Người này tên là Cực Đạo Tôn, có thân phận giống lão phu, đều là Chưởng tọa Bát Cực Đạo Tiên giới. Hắn mang theo chí bảo do ba vị Nghịch Thánh dung hợp vài vạn năm trước, phối hợp với sự chuẩn bị của ngươi, nắm chắc năm thành cho ngươi đổi mệnh, cho ngươi trở thành người tộc Tố Minh! Nhưng ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý thất bại nữa.

Người mặc áo đen nhàn nhạt nói. Thân thể hắn nhoáng một cái đã đi vào bên trong cột sáng, khoanh chân ngồi xuống, không nhúc nhích.

Cùng lúc đó, hai mắt Bạch Linh lóe lên, bàn tay như ngọc trắng nâng lên, bấm niệm pháp quyết, điểm một chỉ hướng về cột sáng. Lập tức sáu hình ảnh ở bên trong cột sáng này đồng loạt tràn ra ánh sáng chói mắt, xoay tròn quanh người mặc áo bào đen. Lúc này ở trong tấm hình Đạo Hóa, đột nhiên hai mắt của một vị tu sĩ Đạo Thần Tông bên cạnh lóe lên, cả người lập tức tan vỡ, hóa thành một đám sương mù khuếch tán ra bốn phía, đưa tới một mảnh hỗn loạn. Thân thể Đạo Hóa run lên, trong mắt của hắn lập tức lộ ra một ánh sáng kỳ dị.

Cảnh này cũng xuất hiện ở trong tấm hình Đạo Lâm và ba vị Ẩn Điện. Bọn hắn cũng xuất hiện đủ loại chuyện ngoài ý muốn mà người khác khó có thể nhận ra, giống như thay đổi một người nhưng cũng khôi phục lại ngay lập tức.

Chỉ là người ngoài không biết được, bọn hắn... Đã không còn là bọn hắn. Thậm chí loại biến cố đột nhiên xuất hiện này khiến cho bọn hắn ngay cả áo bào Thịnh Thế Liên Hoa phòng hộ trên người còn chưa kịp mở ra, đã bị đoạt xá, thay thế.

Cuối cùng chỉ còn duy nhất một hình ảnh không biến hóa là hình ảnh Tô Minh đang đánh một trận cùng Cổ Thần. Hình tượng này vờn quanh người mặc áo bào đen, dường như người mặc áo bào đen này đang chần chờ một chút.

- Mà thôi, chuyện Cổ Thần chết trận đã có Nghịch Thánh Tiên Tôn câu thông cùng Cổ Tôn. Lão phu ở Tam Hoang phía xa, cũng không cần băn khoăn nhiều. Dù sao thì khi tu sĩ Tiên giới ta chết, Cổ Thần cũng không tới nhìn xem.

Người mặc áo bào đen thì thào, nâng tay phải lên, chỉ vào tấm hình Cổ Thần.

Cùng lúc đó, ở trên chiến trường Chiến Đường giao chiến cùng liên minh Tiên tộc, hai mắt của người có thần sắc chết lặng, khoanh chân ngồi ở trong hư vô kia đột nhiên lóe lên một tia sáng âm u, lập tức biến mất ở trong hư vô trong.

Ngay sau đó, lúc Tô Minh đụng vào Cổ Thần, tiếng nổ đang vang vọng, Cổ Thần kia phun ra một ngụm máu tươi, đẩy lui được Tô Minh, đồng thời thân thể của hắn cũng lui về phía sau. Từ trong mắt hắn bộc phát ra chiến ý mãnh liệt hơn. Hắn đang gào rú muốn cất bước thì đột nhiên, thân thể của hắn run lên mãnh liệt. Dường như tại thời khắc này, có thần thông kỳ dị vô hình nào đó phủ xuống thân thể của hắn.

Trong lúc run rẩy, từ mi tâm của hắn truyền ra tiếng ầm ầm. Một ngôi, hai ngôi, ba ngôi... Cho đến toàn bộ bảy ngôi sao vỡ vụn, hóa thành một luồng lực tự bạo hủy diệt. Trong mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi cùng tức giận. Trong nháy mắt, một thất tinh Cổ Thần này đột nhiên... Tự bạo!

------------------


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch