Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cầu Ma

Chương 1181: Bộ lạc Thiên Linh

Chương 1187: Bộ lạc Thiên Linh

***

Sưu tầm: tunghoanh. Com

Share by: tunghoanh. Com

***

Hô!

Tiếng gào thét này vừa xuất hiện, lập tức thần sắc Tô Minh biến đổi. Hắn vừa giơ tay phải lên bấm ấn quyết, lập tức lực Duyên Cảnh hiện lên ở xung quanh thân thể, hóa thành tầng tầng phong ấn. Trong tích tắc phong ấn này xuất hiện, thân thể của Tô Minh chấn động mạnh. Hắn hơi mở to miệng nhưng không thể phun ra được chút máu tươi nào, tuy vậy nhưng rõ ràng khí tức ở trên thân thể của hắn đã yếu đi một chút.

Dưới tiếng hô này, tất cả những thân thể màu đỏ ở xung quanh Tô Minh đều đồng loạt hít vào một hơi. Lập tức sinh cơ của Tô Minh bị hút đi không ít. Mặc dù không trực tiếp đụng chạm, mặc dù đây là cách không hấp thu sinh cơ, đối với từng thân ảnh màu đỏ mà nói, chúng cũng hút không nhiều. Nhưng đối với Tô Minh mà nói, loại biến mất sinh cơ này vô cùng kinh khủng.

Nếu không phải là hắn đã có đầy đủ kinh nghiệm, vừa nghe được tiếng gào thét kia, lập tức triển khai duyên pháp phong ấn, thì e rằng đã bị hút đi hai phần sinh cơ.

- Chết tiệt... Xem tại t. U. N. G. H. O. A. N. H. C. O. M

Thần sắc Tô Minh âm trầm. Giờ phút này, hắn đã không để ý đến việc tu vi bị hao tổn, nhanh chóng ngưng tụ tu vi, trong nháy mắt liền bộc phát ra một luồng tu vi mạnh mẽ nhất.

Tô Minh đã chiến đấu cùng với những thân ảnh màu đỏ này nhiều lần. Hắn phát hiện ra rằng bất kỳ thần thông, thuật pháp nào công kích tới trên người chúng cũng đều không có tác dụng gì. Thậm chí cũng không thể tạo ra được một chút thương tổn nào, cho dù là pháp bảo thì cũng vẫn không thể. Chỉ có duy nhất... Chiếc nhẫn màu trắng của Tô Minh mới có thể giết chết tất cả bọn chúng.

Nếu không phải là tình huống vạn bất đắc dĩ thì Tô Minh cũng không muốn giết chóc nhiều như vậy. Nhưng hôm nay, càng lúc càng có nhiều thân ảnh màu đỏ bay nhanh về phía Tô Minh, từ gần trăm đã tăng lên trên sáu lần.

Thậm chí bọn chúng cũng không cần đuổi theo Tô Minh, chỉ cần lại tiến hành hô hấp mấy lần như lúc trước là đã có thể khiến cho Tô Minh mất đi sinh cơ mà chết.

Hô!

Tiếng gào thét này vừa xuất hiện, lập tức đôi mắt của Tô Minh lộ ra sát cơ. Bản thân hắn chính là một người cao ngạo, chính là một kẻ chém giết điên cuồng. Bị áp chế bốn năm ở trong thế giới quỷ dị này, hắn đã tràn đầy lệ khí. Hơn nữa, màu máu thay đổi cũng làm cho Tô Minh hay xuất hiện sát cơ mãnh liệt ở trong đầu. Giờ phút này, bị những thân ảnh màu đỏ này bức bách, Tô Minh liền ngửa mặt lên trời rống một tiếng, giơ tay phải lên, chỉ một ngón tay lên bầu trời. Lập tức chiếc nhẫn màu trắng trên ngón trỏ kia trong giây lát hút đi rất nhiều tu vi của Tô Minh, sau đó, ầm một tiếng, bộc phát ra sóng gợn mạnh mẽ.

Sóng gợn màu trắng này vừa xuất hiện, lập tức khuếch tán mạnh mẽ ra ngoài. Trong tích tắc, tầng tầng sương mù màu đỏ đã bị hòa tan, biến mất. Dường như hơn một trăm thân ảnh màu đỏ này vừa mới triển khai lần hô hấp thứ hai đã lập tức phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Nhưng bất kỳ một thân ảnh nào chạm phải sóng gợn này đều tan vỡ ngay lập tức.

Trong chớp mắt, tất cả những thân ảnh màu đỏ ở xung quanh Tô Minh đều đồng loạt biến mất.

Nhưng Tô Minh vẫn không buông lỏng chút nào. Lần này hắn đã tiêu hao không ít tu vi để vận dụng chiếc nhẫn màu trắng. Giờ phút này, hắn dùng hết tốc lực, thân thể thoáng một cái đã bay về phía xa.

Bởi vì hắn biết ở đây có vô số thân ảnh màu đỏ, không thể giết chết hết được. Năm đó giết một người cũng đã bị đối phương đuổi giết điên cuồng, hôm nay hắn đã giết hết hơn trăm người, e rằng hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Dường như trong nháy mắt Tô Minh bay nhanh đi xa, ở trong thế giới quỷ dị này, vô số thân ảnh màu đỏ đứng yên, mạnh mẽ quay đầu, đồng loạt nhìn về phía Tô Minh, phát ra tiếng gào thét bén nhọn. Trong tích tắc, thân thể của bọn chúng biến mất, nhưng lập tức lại xuất hiện ở xung quanh Tô Minh. Chỉ trong vài hơi thở, những thân ảnh màu đỏ này đã xuất hiện, điều này khiến cho da đầu Tô Minh tê dại. Hơn ngàn thân ảnh màu đỏ đã tràn ngập đất trời nơi đây.

Đúng lúc này, từ trên bầu trời truyền ra một tiếng nổ lớn. Đột nhiên, một tòa đại điên cao vút xuất hiện ở bên trong hư vô. Đại điện này vừa xuất hiện, lập tức phủ xuống một luồng uy áp mạnh mẽ. Đây là lần thứ hai Tô Minh nhìn thấy đại điện này. Lần này hắn nhìn rất cẩn thận. Hắn thấy mặc dù đại điện này trông hoàn chỉnh nhưng trên thực tế lại có vô số cái khe, tổn hại cũng không ít, dường như cũng không hoàn chỉnh.

Trong nháy mắt tòa đại điện này xuất hiện, vô số thân ảnh như khoác áo bào màu đỏ từ trong đại điện này đồng loạt bay ra. Mấy ngàn người này gào thét ra những tiếng kêu bén nhọn khiến cho sương mù quay cuồng, đại địa chấn động, run rẩy, đồng loạt lao thẳng về phía Tô Minh.

Trong đầu Tô Minh hiện lên ý nghĩ muốn dùng chiếc nhẫn màu trắng thêm lần nữa, nhưng hắn không làm như vậy, vẫn cắn răng, gào thét mà đi.

Mấy ngàn thân ảnh màu đỏ đuổi theo sau hắn, truyền ra những tiếng gào thét bén nhọn, rung chuyển tâm thần Tô Minh. Hơn nữa từ trong đại điện trên bầu trời này vẫn không ngừng xuất hiện thân ảnh màu đỏ. Thậm chí giờ phút này, ở xung quanh Tô Minh cũng có vô số thân ảnh màu đỏ. Mặc dù chưa gần tới nhưng tiếng hít thở truyền ra cùng với tiếng gào thét cũng rung trời chuyển đất, đinh tai nhức óc. Bọn chúng muốn một lần hành động hút hết toàn bộ sinh cơ của Tô Minh.

Thần sắc của Tô Minh lộ ra vẻ dữ tợn. Hắn đang chờ những thân ảnh màu đỏ này nhiều hơn một chút. Giờ phút này, trong tích ở bọn chúng hô hấp, hắn giơ tay phải lên, đưa tu vi vào bên trong chiếc nhẫn màu trắng. Hắn gầm nhẹ một tiếng, lập tức chiếc nhẫn này bộc phát ra một luồng sóng gợn mãnh liệt hơn. Sóng gợn vù vù mạnh mẽ khuếch tán ra phía ngoài, nhấc lên âm sóng vô hình. Luồng sóng gợn mạnh mẽ này khuếch tán rộng tới mười vạn trượng, khiến cho gần vạn thân ảnh màu đỏ vờn quanh Tô Minh kia đồng loạt tan vỡ, kêu la thảm thiết.

Thậm chí ngay cả đại điện ở trên bầu trời lúc này cũng run rẩy một chút, nhưng lại sinh ra lực chống lại sóng gợn. Trong chớp mắt, toàn bộ sương mù trong khoảng cảnh mười vạn trượng này đều biến mất, lộ ra một ngọn núi. Ngọn núi kia cũng có màu trắng.

Thân thể Tô Minh run lên, phun ra một ngụm máu tươi màu đen, không chút do dự gào thét đi về phía ngọn núi kia. Lúc trước ngọn núi này bị sương mù bao phủ, trong tích tắc hiện ra, Tô Minh lập tức nhận thấy bên trong ngọn núi này trống trải, giống như có một cái hố lớn.

Tô Minh cũng biết rằng mấy trăm thân ảnh màu đỏ kia sau khi bị diệt vong đã đưa tới mấy ngàn, như vậy mấy ngàn thân ảnh diệt vong... Nhất định sẽ đưa tới mấy vạn.

Mà tu vi của hắn cũng chỉ có thể đủ cho chiếc nhẫn màu trắng bộc phát thêm một lần nữa mà thôi. Từ nay về sau, cho dù những thân ảnh màu đỏ kia không đuổi theo nữa thì Tô Minh cũng sẽ mất đi tất cả tu vi, trở thành người phàm. Bởi vì không để dành được một chút tu vi nào, hắn cũng sẽ không thể đi săn thú dữ.

Ánh mắt Tô Minh chợt lóe lên, đang muốn lao ra khỏi phạm vi mười vạn trượng, gào thét về phía đám sương mù màu đỏ thì đột nhiên, một tiếng gào thét mang theo tức giận truyền lại từ trong đại điện ở trên bầu trời này. Cùng với tiếng gào thét này, vô số thân ảnh màu đỏ đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời. Số lượng bọn chúng đã không phải là mấy trăm, cũng không phải là mấy ngàn, mà là mấy vạn.

Một đám chi chít khiến cho bất kỳ người nào nhìn thấy cũng đều cảm thấy tâm thần bị rung động mãnh liệt.

Sau khi phát ra tiếng nổ vang, từ trong đại điện ở trên bầu này xuất hiện một thân ảnh cao lớn. Thân ảnh này cao chừng ba, năm trượng, thân thể như một cái xác khô, trong mắt lộ ra tơ máu trong tay cầm một cây mâu màu đỏ.

Nhưng không phải là chỉ có một thân ảnh như vậy mà là liên tiếp xuất hiện ba cái.

Trên người bọn chúng bộc phát ra một luồng uy áp kinh khủng, khí tức của bọn họ cũng linh hoạt, kỳ ảo, tựa như bọn họ không có hồn. Thậm chí Tô Minh vừa nhìn thoáng qua, hai mắt của hắn đã lập tức co rút lại. Bởi vì hắn thấy bản thân ba cái xác khô này cũng không phải là cao tới ba năm trượng, mà là trên người bọn chúng có rất nhiều cái đầu đã khô quắt và những cánh tay, chân bị thoái hóa. Hiển nhiên. Đây là một loại tồn tại kinh khủng do nhiều xác chết ngưng tụ ở cùng một chỗ, không biết là do ai sáng tạo ra.

Sự xuất hiện của bọn chúng khiến cho trong lòng Tô Minh lập tức vang lên một tiếng lộp bộp.

Mấy vạn thân ảnh màu đỏ gào thét chạy thẳng tới Tô Minh. Ba cái xác khô này cũng nổi giận, gầm lên một tiếng. Lúc cất bước, dưới chân của bọn chúng xuất hiện sóng gợn, trong tích tắc cũng xông về phía Tô Minh.

Đại điện ở trên bầu trời vẫn phát ra những tiếng vù vù, tựa như vẫn còn rất nhiều thân ảnh khác cũng sắp xuất hiện.

Nhìn thấy nguy cơ sống còn đang phủ xuống, tuy ngọn núi màu trắng ở phía trước Tô Minh lại bị sương mù bao phủ, nhưng dù sao hắn cũng đã tới rất gần. Trong tích tắc ba cái xác khô cùng với mấy vạn thân ảnh màu đỏ gào thét bén nhọn mà đến, Tô Minh triển khai hết tốc lực, trong chớp mắt đã xuất hiện ở trên ngọn núi này. Thần thức của hắn đảo qua, lập tức tìm được một cửa hang động ở giữa ngọn núi. Không chần chờ, hắn bay thẳng tới cửa hang. Dường như Tô Minh vừa tới gần cửa hang này, ba cái xác khô ở trên bầu trời này giận dữ, đồng loạt rống lên một tiếng. Chúng giơ tay phải lênn, cốt mâu lập tức hóa thành một tia chớp màu đỏ, lấy khí thế muốn xé rách đất trời, lao thẳng về phía ngọn núi màu trắng.

Ầm một tiếng. Tô Minh vừa bước vào cửa hang thì ở phía sau, cốt mâu cũng đã đâm vào ngọn núi, tạo ra một tiếng nổ cực lớn, rung chuyển cả ngọn núi này. Nhưng thân thể của hắn cũng lập tức xuất hiện phòng hộ, trong lúc chống cự, Tô Minh phun ra máu tươi. Sau khi bước về phía trước, hắn nhanh chóng xoay người, thần sắc lộ ra vẻ tàn nhẫn, Hắn đã chuẩn bị xong, muốn đánh một trận cùng đối phương ở trong hang động này.

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng nói già nua truyền ra từ sâu bên trong hang động này. Tiếng nói này mang theo một luồng bá đạo. Đó là một luồng khinh miệt ông trời, ý chí cực kỳ kiêu ngạo. Lời nói vừa truyền ra, lập tức bầu trời màu đỏ này chấn động mạnh, mấy vạn thân ảnh màu đỏ thét ra những tiếng chói tai, đồng loạt rút lui, thân thể của ba cái xác khô này cũng như bị gió cuốn đi.

- Cút! Đám thăng linh thất bại các ngươi mau cút ra khỏi phạm vi bộ lạc Thiên Linh của lão phu, trở về Hàng Linh Điện của các ngươi mau. Cút!

Tiếng nói rầm rầm này khiến cho sương mù màu đỏ ở bốn phía quay cuồng. Vô số tia chớp từ trên bầu trời phủ xuống, khiến cho những thân ảnh màu đỏ kia càng thét ra những tiếng chói tai, khiến cho ánh mắt của ba cái xác khô kia ảm đạm, nhanh chóng rút lui.

------------------


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch