Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 71: Văn quý vì sao học võ. (1)

Chương 71: Văn quý vì sao học võ. (1)





Vương Triệu Tĩnh gật gật đầu. Trải qua vài ngày, y từ không phục đã biến thành thật tâm bái phục, ngôn ngữ và thái độ hiện tại so với trước đây cũng có nhiều thay đổi.

- Vương Triệu Tĩnh, nhà của cậu là thư hương môn đệ, có lời này ta nói chắc đắc tội người khác, học võ đối với cậu mà nói hẳn là chuyện thấp hèn đúng không, vậy sao của võ nghệ cậu tốt như vậy?

Đây là nghi vấnTriệu Tiến thắc mắc đã lâu.

Thời đại này địa vị văn nhân vô cùng cao, mà văn sĩ có công danh càng khó lường, về phần đậu Tiến sĩ, lại ở Đô Sát viện làm Ngự Sử thanh lưu, đã xem như trí thức lỗi lạc rồi. Môn đệ thanh quý như vậy, cho dù con cháu vô năng cũng muốn đốc xúc đọc sách, mà không phải học võ. Phải biết rằng coi như là thống soái - một cấp bậc cao nhất của võ tướng, ở trong mắt văn thần cũng bất quá chỉ là một con chó. Việc này quá đối lập, xuất thân tiến sĩ, con trai trưởng quan thanh lưu ở kinh thành lại học võ, nếu nói là kinh thế hãi tục cũng không quá đáng.

Hơn nữa qua tiếp xúc mấy ngày nay, Vương Triệu Tĩnh cũng không phải là cái loại con ông cháu cha vô năng. Y ở cái tuổi thiếu niên, không ngờ cũng có kiên nhẫn, bình tĩnh, trí tuệ, hơn nữa so với bạn cùng lứa tuổi mà nói, y ân tình tinh thục. Người như vậy khẳng định không phải vô năng đọc sách.

Kỳ thật Triệu Tiến sau khi hỏi ra vấn đề này, cũng hiểu được không ổn, này không phải là ngầm nói đối phương trên phương diện đọc sách thiên tư không đủ sao?

Lấy sự thông tuệ của Vương Triệu Tĩnh, đương nhiên nghe ra tầng ý tứ này. Khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ lên. Nếu y là người trưởng thành có thể sẽ nhịn xuống, nhất là thời điểm hiện tại lại đang muốn kết giao với đối phương, nhưng y lại đang ở vào cái tuổi tranh cường háo thắng, lúc này bị người xem nhẹ sao nhẫn nhịn được. Bèn cao giọng định giải thích, ngay vào lúc đó giữa sân luận võ đã đánh tới top mười sáu, bởi vì có không ít người mới đánh lên, âm thanh trầm trồ khen ngợi và khích lệ liên tục vang lên, căn bản không ai chú ý tới bên này.

- Gia phụ và người lớn trong nhà đều nói ta kế thừa nghiệp đèn sách, hiện tại đi thi học viện, nhất định có thể khảo trúng tú tài. Gia phụ còn nói ông ấy năm đó viết bài văn còn không bằng ta hiện tại, nói ta đợi vài năm, trúng cử cũng không khó.

Xem bộ dạng Vương Triệu Tĩnh nói kích động, hơn nữa đem cả phụ thân và người lớn ra, cũng không giống như là giả dối. Tuy nhiên Triệu Tiến với hệ thống khoa cử thời đại này cũng đại khái hiểu rõ, cửa ải phủ huyện thi học viện này không khó, có tài có quan hệ, giành được tú tài công danh không khó, nhưng tới cửa cử nhân kia thì không dễ dàng. Ngay cả loại gia đình võ phu Triệu Tiến đều từng nghe đến cách nói: "Kim cử nhân, ngân tiến sĩ". Ý muốn nói là kỳ thi đậu Cử nhân và thi đậu Tiến sĩ rất khó khăn.

Tú tài đông đúc, tỉ lệ trúng cử cũng rất nhỏ. Hơn mười vạn tú tài, một khoa lấy ngàn cử nhân, mà cử nhân tiến hành thi hội, sau đó thi đình thi đậu tiến sĩ, đồng tiến sĩ, mấy ngàn hoặc ngàn cử nhân lấy hơn trăm thậm chí mấy trăm tiến sĩ, tỷ lệ phần trăm thi đậu kỳ thi tú tài sẽ cao hơn so với kỳ thi đậu Cử nhân.

Hơn nữa Vương Triệu Tĩnh năm đó ở kinh sư, là bắc Trực Lệ, bây giờ trở về Từ Châu, là nam Trực Lệ, nam bắc Trực Lệ là trung tâm thiên hạ, tú tài so với tỉnh khác phải nhiều hơn rất nhiều. Mạch văn Giang Nam lại cường thịnh, nhiều tú tài đến kỳ thi thi hương còn phải một lần dự tuyển nữa, có đốc học Ngự Sử chủ trì cuộc thi, qua cửa ải này, mới có tư cách thi cử nhân.

Tỉ lệ thấp như vậy, cuộc thi khó như vậy, lại còn nói có thể trúng cử, khẩu khí thật lớn, nếu bị những người khác nghe được, đại bộ phận bạn cùng lứa tuổi Triệu Tiến nghe không hiểu, mà người trưởng thành thì sẽ nghĩ đến đây là tiểu hài tử, không cho đó là thật.

Nhưng Triệu Tiến không cho là như vậy. Lấy Vương gia thư hương môn đệ như vậy, làm việc đều có chừng mực, đem con khen quá phận, đến lúc đó nếu như không có khảo trúng, vậy cũng sẽ lập tức biến thành truyện cười lớn trong giới sĩ lâm. Hơn nữa người Vương gia cũng không giống là dỗ hài tử, Vương Triệu Tĩnh đang còn tuổi lớn lên, dựa vào cái gì phải dỗ dành hắn nói có thể kỳ thi đậu Cử nhân? Nói như vậy, tất nhiên là có căn cứ.

Triệu Tiến như thoáng chút suy nghĩ gật đầu. Nhìn phản ứng của Triệu Tiến cũng không phải là có lệ, mà là một bộ dáng tin tưởng, Vương Triệu Tĩnh lúc này mới buông lỏng không ít. Xem ra y rất sợ người khác nói y học võ là vì không giỏi học văn.

- Kỳ thật ban đầu ta cũng cảm thấy kỳ quái. Nghe gia mẫu nói, gia phụ trước đây là tính toán để cho ta học văn đi theo con đường của ông ấy. Nhưng vào kinh năm thứ ba liền đổi chủ ý, nói để cho ta học võ. Rất nhiều người đều cảm thấy kỳ quái, còn có rất nhiều người thăm nhà chúng ta tới khuyên ngăn, gia phụ thủy chung kiên trì.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch