Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 82: Thời gian thoi đưa (3). (1)

Chương 82: Thời gian thoi đưa (3). (1)





Tên Trần Nhị Cẩu biết cư xử rồi, còn biết cảm ơn, biết rõ không có Triệu Tiến thì không có gã hôm nay, vì thế mỗi khi đến ngày Tết thì gã đều đến trước cửa của Triệu gia dập đầu thăm hỏi.

Trong lòng mọi người cũng hiểu được, tên lưu manh này muốn mượn cớ đến Triệu gia cảm ơn để tạo quan hệ, nhưng có lòng này thì cũng không tồi rồi.

Nhờ vào tầng quan hệ này, Triệu Tiến an bài Lưu Dũng vẫn rất muốn lăn lộn vào giang hồ qua đó. Lưu Dũng bình thường sống ở thành nam, rất thèm khát cuộc sống của người trong giang hồ. Cơ hội lần này, gã vui sướng thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu với Triệu Tiến.

Lưu Dũng đương nhiên cũng hiểu được mình vào được giang hồ chủ yếu là nhờ vào người nào, vì thế mỗi ngày làm việc chăm chỉ, còn chạy tới luận võ.

Về thực lực của những tên này, Thạch Mãn Cường cường tráng như trước, hơn nữa làm việc ở lò rèn càng làm tăng khí lực của gã, phối hợp với bộ võ thuật đơn giản thì ngay cả Triệu Tiến cũng phải tốn chút khí lực mới có thể thắng được gã. Cát Hương thì càng ngày càng mạnh mẽ linh hoạt, ngộ tính của Cát Hương tốt hơn rất nhiều so với Thạch Mãn Cường, hơn nữa khá hướng ngoại, thường xuyên thỉnh giáo với đám người Triệu Tiến, cũng không thụt lùi.

Thời gian trôi nhanh, thực lực của Lưu Dũng dần dần không theo kịp mọi người, tuy nhiên gã cũng có sở trường của mình, đó là rất tàn nhẫn, càng ngày càng dám đấu, không để đường lui, có người sa sút tinh thần, có người lại thay đổi thành tàn nhẫn.

Tiến bộ nhanh nhất là Đổng Băng Phong, nửa năm sau gã đã đánh ngang tay với với Trần Thăng. Vương Triệu Tĩnh cũng không hề thua kém, cũng sẽ cho Triệu Tiến không ít phiền toái.

Rốt cuộc là con cháu của nhà võ, từ nhỏ rèn luyện thân thể, sau này lại đi trên con đường đúng đắn nên thay đổi rất nhanh, lúc đầu thì hai tên thân binh của Đổng gia còn đi theo lại đây, sau này đã yên tâm để Đổng Băng Phong một người đến đánh.

Triệu Chấn Đường bình thường không hỏi đến Triệu Tiến tỷ võ như thế nào, lại khó được dặn dò một lần:

- Thua ai cũng có thể, không thể thua tên tiểu tử Đổng gia kia.

Triệu Tiến rất nhanh biết được nguyên nhân “Đổng Cát Khoa xem thường người này xem thường người kia ở Vệ Sở, con của y cũng không thể bằng con ta", chuyện năm đó còn lưu truyền đến bây giờ.

Lúc đầu có khoảng hơn một trăm thiếu niên tham gia luận võ ở nơi để hàng, sau này lại không ngừng có người mới gia nhập, lại có người cũ rời khỏi, luôn không thay đổi chỉ có tám người này, tính cả Trần Hồng và Mộc Thục Lan là mười.

Các thiếu niên còn lại hoặc là đi theo gia đình đến nơi khác, hoặc là đi kiếm sống, cũng có người nhiễm bệnh hoặc bởi vì nguyên nhân nào đó mà chết đi. Lúc trước khi nghe được tin có người chết, Triệu Tiến còn rất rung động, sau này nghe được nhiều thì mới phát hiện chuyện như vậy kỳ thật rất bình thường, có người bị gỗ kẹp mất tay, có người bị uốn ván chết, có người uống nước lạnh, đau bụng chết, cũng có người thiếu nợ bị bán đi trả nợ, còn có người bị mẹ mìn lừa bán, không biết đi nơi nào.

Loại kết quả này khiến Triệu Tiến cảm giác rất thất vọng, hắn tụ tập những người này, mỗi ngày còn phải tốn tiền, kết quả sau này chỉ còn không đến mười người.

Tuy nhiên ngoại trừ có được mười người bạn thì đám người Triệu Tiến vô cùng nổi tiếng ở trong ngoài thành Từ Châu, mỗi ngày luận võ, không ngừng có thiếu niên tranh cường háo thắng gia nhập. Nhưng nếu nói về tỷ lệ thắng cao, hoặc đám người Triệu Tiến không sớm gặp nhau thì Top 8 cuối cùng, bán kết, chung kết và người đứng thứ nhất đều là mấy người bọn họ.

Thời gian tỷ thí càng dài, Triệu Tiến cũng không thể cứ bất bại mãi được, nhưng dựa vào dũng mãnh và sự chăm chỉ của mình, cũng duy trì được tỷ lệ thắng bảy phần.

“Thiếu niên đệ nhất Từ Châu”, đã có không ít người bắt đầu nói Triệu Tiến như vậy.

Cũng không phải nói Triệu Tiến xuất sắc tài năng như thế nào, bạn cùng lứa tuổi với hắn trong thành Từ Châu nhiều đến thế nào, sức khỏe con cái trong gia đình nghèo khổ không quá tốt, lại không có tiền để mời thầy có bối cảnh về dạy võ nghệ. Hơn nữa, văn quý võ tiện, con của gia đình phú quý luôn thích học văn, đám người Triệu Tiến trong quá trình ma luyện lẫn nhau ở nơi để hàng, không dám thả lỏng một chút, đương nhiên vì vậy mà mạnh hơn những người khác.

Cuộc tỷ võ này được các trưởng bối trong nhà che chở, không đề cập tới phụ thân của Vương Triệu Tĩnh. Gia đình của Triệu Tiến Trần Thăng khá có tiếng ở thành Từ Châu, vì thế không người nào dám đến quấy rầy, cũng không có đứa trẻ nào hoặc tên lưu manh nào đến quấy rối, cứ như vậy mà được duy trì tồn tại.

Trên thực tế, cuộc luận võ ở năm thứ ba cũng đã trở thành nơi tranh đấu nội bộ của đám người Triệu Tiến. Có thiếu niên không ngừng đến tham gia là vì tiến vào còn có hi vọng tiến vào Top 8, mặt khác xem những cuộc so tài của những kẻ mạnh còn phấn khích hơn rất nhiều so với xem kịch. Mặt khác, xem “Kim Đồng Ngọc Nữ" cũng tốt, bởi vì có nhiều thứ hấp dẫn mọi người, xung quanh nơi để hàng thường xuyên có người thành công xuất hiện, thậm chí có lưu manh ở trong này bắt đầu giao dịch đặt cược, nhưng đến ngày hôm sau đã bị người của Trình Đồng Đầu lại đây đập phá.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch