Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 216: Cực âm địa hỏa, trừu vạn cốt tinh hoa.

Chương 216: Cực âm địa hỏa, trừu vạn cốt tinh hoa.

- Được rồi, ngươi đã nhận ta là chủ, chuyên5 lúc trước ngươi gây bất lợi đối với ta, ta cũng không cùng ngươi tính toán.

Tiêu Thần nhìn thanh sắc quang đoàn khí tức trở nên uể oải, thản nhiên nói, khóe miệng hắn mỉm cười, cũng đủ để cho người phát điên.

- Sau này ngươi theo ta, ta cũng không thể “a ha” gọi ngươi, như vậy đi, từ nay về sau kêu ngươi là Tiểu Điện đi.

- Tiểu Điện, cái tên thấp kém như vậy sao có thể xứng với thân phận vĩ đại của ta, phải biết rằng ta là khí linh thần, sao có thể dùng loại tên không có danh khí này!

Tiểu Điện rống to, tỏ vẻ không chấp nhận cái tên này.

- Ta là chủ nhân của ngươi.

. . . . .

Được rồi, Tiểu Điện thì Tiểu Điện!

Thanh Ngọc điện linh thần tháo chạy.

Khóe miệng Tiêu Thần nhếch nhẹ, lộ ra ý cười.

Tiểu Điện tuy rằng giờ phút này uy lực cực kỳ có hạn nhưng một khi trở về bản thể thì lập tức có thể khôi phục uy lực. Đến lúc đó sẽ là con bài chưa lật cường đại nhất trong tay Tiêu Thần!

Lấy tu vi hiện giờ của Tiêu Thần hơn phân nửa khả năng có thể điên cuồng cướp đoạn đạo khí của Nguyên Anh tu sĩ!

- Được rồi, ngươi chừng nào thì mới đem bổn thần dung nhập vào bản thể?

Sau khi tháo chạy, Tiểu Điện ngược lại bắt đầu hỏi thăm về việc này, khí thế uể oải cũng lần nữa được vực dậy, thầm nghĩ:

- Nha, chờ ngươi chứng kiến uy lực thời kỳ toàn thịnh của ta, nhìn ngươi còn dám coi thường ta như vậy hay không. Đến lúc đó nhất định phải kiếm biện pháp đem tên sửa lại. Lấy thân phận cao quý của ta ít nhất cũng phải kêu là Đại Điện mới có khí thế! Ân, chính là như vậy!

Nghĩ đến đây, Tiểu Điện trong lòng lại như lửa đốt.

- Chủ nhân, chủ nhân tối thân ái nhất của ta, chúng ta đi ngay bây giờ đi. Chỉ có đem ta thả lại bản thể, ta mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất giúp ngài chiến đấu a! Ngài yên tâm, chỉ cần ta khôi phục lại, Mộc gia này tuyệt đối không ai dám thương tổn ngươi. Cho dù là lão già Nguyên Anh kỳ kia cũng không được!

- Ngươi là đối thủ của Nguyên Anh tu sĩ?

- Không phải. . .

- Vậy đừng nói nhảm.

. . . . .

Tiêu Thần nghe vậy nhíu mày, trên mặt lộ ra vài phần suy nghĩ, lập tức chậm rãi lắc đầu, nói :

- Việc này tạm thời không vội, ta còn có một việc cần ngươi hỗ trợ.

Khi nói chuyện hắn không để ý Tiểu Điện hơi thở đầy ai oán, vỗ lên đai trữ vật đem Tu La cốt bị phá nát chỉ còn sót lại đầu lâu lấy ra.

Ánh mắt Tiêu Thần mỉm cười nói thầm, trong lòng sinh ra áy náy, nếu không vì cứu hắn, Tu La cốt tuyệt đối sẽ không rơi vào kết cục như vậy. Hít sâu một hơi, hắn trầm giọng nói:

- Ngươi đã tồn tại mấy vạn năm, nói vậy phải biết rất nhiều sự tình, có phương pháp đem thương thế của nó khôi phục lại hay không?

Hưu!

Tiểu Điện vừa nghe Tiêu Thần rốt cục có chỗ cần đến nó, nhất thời lại tinh thần tỉnh táo, vây quanh đầu lâu Tu La cốt quay tròn vài vòng, tấm tắc cảm thán không thôi.

- Vậy ngươi là từ nơi nào có được thứ này? Đầu lâu bị người bổ ra mà linh hồn hỏa diễm còn không tắt, sinh mệnh lực có thể so với Tiểu Cường Khô Lâu a.

Mắt thấy nguyện vọng lập tức dung nhập vào bản thể tan biến, Tiểu Điện xưng hô đối với Tiêu Thần cũng biến hóa theo, không còn tôn kính nữa.

Tiêu Thần nghe vậy khẽ cau mày, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, nhìn Tiểu Điện trầm giọng nói:

- Nó kêu Tiểu Cốt, là vì cứu ta mới bị người tổn thương thành như vậy. Sau này ta không hy vọng ngươi dùng loại thái độ này đối với nó.

- Mặt khác, ta chỉ muốn biết, có phương pháp gì có thể đem nó khôi phục, mặc kệ đại giới ta sẽ làm tất cả.

Tiểu Điện trầm mặc một lát, lập tức không nói một lời dừng ở đầu lâu Tu La, một lúc sau mới nói:

- Nó hẳn là đã bị cường lực đập vào mà bị thương nặng, ngay cả linh hồn chi hỏa đều bị đánh tan, ân, như vậy tính ra người tổn thương hắn ít nhất là Kim Đan hậu kỳ hỗn đản. Nhưng giờ phút này linh hồn chi hỏa của hắn tán rồi mà vẫn tụ lại được, chắc là ngươi dùng bảo vật gì đó đem nó một lần nữa ngưng tụ lên.

Tên gia hỏa này lảm nhảm một vòng nhưng cơ bản là thật, dù sao ngày đó kim giáp thống lĩnh tự bạo uy lực đích xác so được với một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.

- Như thế nào cứu nó?

- Đừng quấy rầy ta, không thấy Bổn thần đang liều mạng nghĩ sao?

Tiểu Điện hừ một tiếng, thấy Tiêu Thần đúng là ngậm miệng không phản bác, trong lòng cũng sinh ra vài phần cảm động, trong lòng than thở:

- Xem ra người nầy còn có chút lương tâm, đại Khô Lâu này cũng là tìm được một chủ nhân không tệ.

Gần nửa canh giờ, Tiêu Thần không có chút nào không kiên nhẫn nhưng trong lòng lại càng lo lắng. Ngu Cơ chưa thức tỉnh, giờ phút này hắn có thể tìm giúp đỡ liền chỉ có tên gia hỏa này. Cũng may một lát sau Tiểu Điện hưng phấn la lên:

- Có, hắc hắc, ta nói mà, chẳng lẽ ta đường đường là khí linh thần, ngay cả một chuyện nhỏ thế này cũng không giải quyết được, đây chẳng phải là rất mất thân phận sao! Oa ha ha!

- Phương pháp gì?

Ánh mắt Tiêu Thần lộ ra kinh hỉ, không để ý hắn mèo khen mèo dài đuôi vội vàng nói. Tu La cốt vì cứu hắn mới rơi vào nông nỗi hôm nay. Chỉ cần giúp nó khôi phục, vô luận chuyện gì Tiêu Thần sẽ làm tất cả!

Tiểu điếm ngừn lại trong giây lát, nói:

- Dẫn cực âm Quỷ Hỏa dưới đất tăng cường linh hồn hỏa diễm, hút ra vạn cốt tinh hoa ngưng lại thân hình, tới nơi cực âm dung hợp có thể giúp hắn khôi phục.

Thanh âm trầm thấp, hiển nhiên việc này không phải đơn giản có thể làm được liền.

- Dẫn cực âm Quỷ Hỏa dưới đất, hút ra vạn cốt tinh hoa!

Trong miệng Tiêu Thần lặp lại vài câu, trong mắt dần dần lộ ra vẻ kiên định, mặc kệ việc này cần trải qua gian nan như thế nào, tuyệt đối không thể ngăn cản hắn.

- Việc này lấy tu vi của ngươi trước mắt tuyệt đối không thể làm được, cho dù là uy lực của ta khôi phục, hi vọng hoàn thành việc này cũng không được ba thành.

Tiểu điếm làm như nhìn ra vẻ kiên định của Tiêu Thần, sợ hắn lập tức muốn hoàn thành việc này, gấp gáp rống lên:

- Nếu ngươi giúp đỡ bổn thần khôi phục uy lực trước đã, cứ như vậy thực lực của ngươi có thể tăng lên rất nhiều, tuy rằng không phải là đối thủ của Nguyên Anh tu sĩ, nhưng là Kim Đan tu sĩ cũng không cách nào tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với ngươi. Thế nào? chủ nhân tối thân ái nhất của ta, ngài có phải hay không thay đổi ý nghĩ trong đầu, hiện tại liền giúp ta dung hợp bản thể?

Ý niệm này lúc nào cũng ở trong đầu hắn nên vòng vo một hồi lại nhắc tới.

Tiêu Thần nghe vậy thản nhiên liếc mắt nhìn nó một cái, trên tay khẽ động đem đầu lâu Tu La thu vào trữ vật đại, mặt không chút thay đổi.

Một lát sau, ngay lúc Tiểu Điện chán ngán thất vọng cúi đầu, Tiêu Thần cũng đột nhiên ngẩng đầu, trong miệng thản nhiên nói:

- Hảo!

Đình trệ chốc lát, Tiểu Điện mới đột nhiên bộc phát ra một trận khóc lóc:

- Chủ nhân tối thân ái nhất của ta, ngài quả thực chính là chủ nhân tốt nhất trên thế giới này. Ta sau này nhất định sẽ thực nghe lời ngươi nói, cho dù dầu sôi lửa bỏng, chỉ cần ngài ra lệnh ta tuyệt đối không có ý kiến khác a!

Tâm tình dưới sự kích động, Tiểu Điện hoàn toàn từ bỏ thân phận tôn nghiêm khí linh thần, a dua nịnh hót, quả là nịnh nọt hạ bút thành văn, làm trong mắt Tiêu Thần cũng có phần dại ra, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần hoài nghi.

- Gia hỏa này thật là Thanh Ngọc điện khí linh thần? Không phải là gia hỏa nào đó nhàm chán bố trí ra chín chuôi Thanh Ngọc Kiếm, cuối cùng phong ấn lại chỉ là một phế vật nịnh nọt chứ.

Lắc đầu đem ý niệm trong đầu bỏ đi, ánh mắt Tiêu Thần lóe lên.

Hắn lựa chọn giúp Tiểu Điện mau chóng dung nhập thân mình, tự nhiên có đạo lý của hắn. Tuy rằng giờ phút này đang ở Mộc gia hết thảy bình thường, hắn cũng được Mộc gia lão tổ coi trọng. Nhưng chẳng biết tại sao trong lòng Tiêu Thần luôn tràn ngập một cỗ bất an, cảm giác quanh thân tồn tại một tấm lưới vô hình càng ngày càng thu chặt, làm hắn dần dần cảm thấy khó thở. Loại nguy cơ này không lúc nào là không quanh quẩn trong lòng hắn. Cho nên giờ phút này để Tiểu Điện dung nhập bản thể, mau chóng khôi phục uy lực, không thể nghi ngờ có thể tăng cường thực lực của Tiêu Thần, mặc dù xuất hiện biến cố cũng có thể có lực chống đỡ.

Huống chi, tuy rằng Tiểu Điện bị kim ấn mãnh liệt ra tay cưỡng chế nhận Tiêu Thần làm chủ nhưng nếu có thể cùng nó xây dựng quan hệ tốt đẹp tự nhiên rất tốt. Giúp nó dung nhập bản thể, hiển nhiên là một cái cơ hội thi ân không sai. Nhưng vật ấy thân là khí linh thần quá mức kiêu ngạo. Tuy rằng nhận thức Tiêu Thần làm chủ nhưng không thực sự xem hắn làm chủ nhân. Cho nên Tiêu Thần lúc trước mới cố ý áp chế nó, lúc sau lại trực tiếp bác bỏ đề nghị của nó, làm như vậy đó là đập bỏ dáng vẻ bệ vệ của nó. Cho nó biết ai mới là chủ nhân chân chính nếu không ngày sau tất nhiên cực kỳ khó có thể quản thúc. Gia hỏa này cũng là tính biết điều, chắc là cảm ứng được ý tứ của Tiêu Thần, cho nên ai ya chịu thua. Tiêu Thần tự nhiên biết thời biết thế đáp ứng việc này, ý tứ cũng là nói cho Tiểu Điện, chỉ cần nghe lời, ngày sau tất nhiên nó có chỗ tốt.

Đương nhiên, tất cả chuyện này cũng không rõ ràng, nhưng một người một bảo trong lòng sớm đã hiểu rõ.

- Đi thôi chủ nhân, chúng ta nhanh lên đường đi, sớm một ngày để cho ta trở về bản thể, ngươi cũng có thể sớm hơn một ngày có lực bảo vệ bản thân.

Tiểu Điện ở bên người Tiêu Thần bay lượn lên xuống, giờ phút này hắn thật sự có chút nóng nảy, đường đường là đạo khí linh thần, hiện giờ lại có thể rơi vào tình trạng như thế này, điều này làm cho nó bức thiết hi vọng có thể mau chóng tìm về lực lượng đã mất đi.

Tiêu Thần thản nhiên liếc mắt nhìn Tiểu Điện một cái, chậm rãi lắc đầu nói:

- Hôm nay không thể, bản thân ta bị trọng thương tuyên bố bế quan, nếu ngày thứ hai liền khôi phục tất nhiên sẽ khiến cho người chú ý, lúc đó chỉ sợ sẽ sinh ra phiền toái không cần thiết.

Thoáng tạm dừng, hắn nói tiếp:

- Đợi ba ngày nữa, ba ngày sau ta sẽ đưa ngươi trở về bản thể.

Tiểu Điện vừa nghe xong cả người liền ủ rũ.

Bất quá xem thần tình Tiêu Thần trong lòng nó cũng hiểu được chuyện này không thể thay đổi được, liền rơi xuống bên ngườiTiêu Thần, cơ thể dùng lại trên đầu vai hắn ra vẻ lấy lòng nói:

- Chủ nhân a, ngài tu luyện mệt mỏi rồi, tiểu nhân bóp vai giúp ngài. Ta không vội, hết thảy nghe theo ngài nói đi.

Bất quá nói là như thế, nhưng trong lòng nó nghiến răng nghiến lợi thầm suy nghĩ nói :

- Chờ bổn thần khôi phục uy lực bản thể, nhất định hảo hảo xoa bóp cho ngươi, biến thành chín mươi chín vạn chín nghìn cân, cho chủ nhân hảo hảo thư giãn gân cốt!

Tiêu Thần thản nhiên nhìn Tiểu Điện một cái, ánh mắt sáng ngời hình như có thể thấm nhuần hết thảy thế gian. Gia hỏa này liền run lên, lập tức trong miệng phát ra tiếng cười lấy lòng xấu hổ, trốn sang một bên.

Tiêu Thần trong lòng cười khổ lắc đầu, cho nó một ánh mắt cảnh cáo, liền từ trong túi trữ vật xuất ra một mảnh Huyết Ngọc Long Nha Mễ nuốt vào trong bụng bắt đầu luyện hóa. Tuy rằng tu vi không thể tăng lên nhưng mỗi khi luyện hóa một mảnh Tiêu Thần có cảm giác nguyên thần thêm vài phần thanh thấu. Hình như thế giới này trong mắt hắn rõ ràng hơn một ít. Hơn nữa giúp thân thể cũng càng mạnh mẽ, giờ phút này dĩ nhiên đạt tới hàng ngũ cực phẩm linh khí!

- Huyết ngọc Long Nha Mễ! ! !

Thấy rõ vật Tiêu Thần nuốt vào, Tiểu Điện giống như cổ bị người bóp chặt, thét lên môt tiếng chói tai, giống như bị lửa dốt mông nhảy dựng lên chạy đến bên người Tiêu Thần. Nhìn bộ dáng nó nhanh chóng nhảy xuống có thể đoán được nếu thằng nhãi này có hai tay chỉ sợ hận không thể trực tiếp kéo rách cái miệng Tiêu Thần đem Huyết ngọc Long Nha Mễ móc ra!

- Huyết Ngọc Long Nha Mễ a, chết tiệt đây chính là Huyết Ngọc Long Nha Mễ a, ngươi lại có thể cứ như vậy mà nuốt!

Tiểu Điện nước mắt lưng tròng, nhìn Tiêu Thần lộ ra bộ dáng đau lòng muốn chết.

- Câm miệng, nếu không sau này sẽ không có phần của ngươi.

Tiêu Thần giương mắt thản nhiên nói.

Thanh âm bi thảm liền tiêu tán không còn.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch