Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 311: Phản bội.

Chương 311: Phản bội.

- Đạo hữu tính toán thật sâu, sợ rằng một đoạn đường đi tới ngươi liên tục ra vẻ không chịu đựng nổi nguyên thần hao tổn cũng là để mê hoặc ta, chỉ là Tử Yên có một chuyện không rõ, ta cùng với đạo hữu cũng không thù hận, đạo hữu vì sao phải âm thầm ra tay hại ta?

Tử Yên tiên tử giờ phút này sắc mặt cực kỳ bình thản, nhưng trong đôi mắt thu thủy lại chứa đầy lãnh sát hàn khí, hiển nhiên trong lòng không bình tĩnh như bề ngoài.

Thiên Hỏa Tử nghe vậy trầm mặc không nói, một lát sau mở ra hai mắt, ánh mắt nóng bỏng dừng trên khuôn mặt đẹp, trầm giọng quát:

- Ta hôm nay làm như vậy cũng bởi vì Thiên Hỏa Tử ta vô cùng yêu thích nàng!

- Từ ngày Kết Đan, ta gặp được nàng trên Trường Thọ đại điện, đến nay vẫn luôn luôn thích nàng.

- Năm đó sư tôn Phong Hỏa chân quân đích thân lên Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung, hạ trọng sính lễ, làm mai muốn cho ta cùng tiên tử kết duyên, tiên tử có biết Thiên Hỏa Tử nghĩ tiên tử ghét bỏ ta tu vi thấp kém, liền liều mạng khổ tu, mấy bận tẩu hỏa nhập ma hiểm tử hoàn sinh, hao phí hơn hai trăm năm, cuối cùng ngưng kết Nguyên Anh, thành tựu đại đạo.

- Năm đó Thiên Hỏa Tử phá quan mà ra, nhất chưa thượng bẩm tông môn, nhị chưa bái kiến ân sư, lòng tràn đầy mừng rỡ, đi thẳng đến Yêu Nguyệt cung sau đó biết được tiên tử cũng đã đạt thành Nguyên Anh đại đạo, tại hạ trong lòng mừng như điên, vốn tưởng rằng có thể cùng tiên tử kết làm đạo lữ, từ đó về sau mưa gió có nhau cùng tu đại đạo. Nhưng năm đó trước điện Yêu Nguyệt, tiên tử phong tư phiêu nhiên như cũ, nhưng lại lạnh lùng không quan tâm, cũng không một chút phản ứng xoay người rời đi. Việc này truyền khắp thiên hạ, tất cả tu sĩ thất đại tông đều đem ta làm trò cười, nhưng trong lòng Thiên Hỏa Tử không cũng chút để ở trong lòng, ta dùng mười năm thời gian bế quan vấn tâm trên núi, không phải do xấu hổ không dám gặp mặt người, mà là muốn nghĩ cho ra vì sao tiên tử không muốn cùng ta tu đại đạo.

- Việc này thẳng đến trăm năm trước, đêm trước khi tiên sư tọa hóa, mới đem nguyên nhân nói cho ta.

Nói đến đây, trên mặt Thiên Hỏa Tử lộ ra ý chua sót, thấp giọng nói:

- Tiên tử tu luyện Yêu Nguyệt Nghê Thường, tiến cảnh so với công pháp đồng cấp tiến triển chậm hơn một nửa, tích lũy nguyên âm, nhưng một khi cùng nam tử cá nước giao hợp sẽ đem nguyên âm toàn bộ đều phóng thích hóa thành vô tận pháp lực, khiến tu vi song phương nháy mắt đề thăng thật lớn.

- Thiên Hỏa Tử thật không ngờ, tiên tử đúng là ôm lấy chí lớn, ý muốn ở Nguyên Anh viên mãn cảnh giới mới là lúc dùng công pháp này trợ giúp, nhất cử đột phá thành tựu Bất Trụy nghiệp quả. Nhưng việc này bây giờ nghĩ lại cũng là cực kỳ bình thường, tiên tử tu luyện tốc độ chậm hơn một nữa lại có thể có cùng tu vi với ta, có thể thấy được thiên tư tuyệt hảo, buồn cười lúc trước tại hạ vẫn cho rằng cùng nàng ngang nhau.

Nói tới đây, Thiên Hỏa Tử cười khổ, khóe miệng lộ ra vài phần tự giễu.

- Sau khi biết được việc này, Thiên Hỏa Tử chán nản chỉ cảm thấy tương lai hoàn toàn vô vọng, cả đời theo đuổi, cuối cùng kết cục như vậy. Nhưng tại hạ thật không ngờ, động phủ Bất Trụy tu sĩ này mở ra, cũng là cho tại hạ một cơ hội có thể cùng tiên tử kết làm thần tiên quyến lữ. Tuy rằng việc này đối với lục tông cực kỳ bất lợi, nhưng Thiên Hỏa Tử sẽ bất chấp tất cả.

- Nhưng thỉnh tiên tử yên tâm, cho dù nàng cùng ta kết làm đạo lữ, tại hạ cũng tuyệt đối sẽ không làm gì nàng, ngược lại sẽ cố gắng tranh thủ tu luyện cùng tiên tử cùng nhau đạt tới cảnh giới viên mãn, tiếp tục bằng vào Yêu Nguyệt Nghê Thường trợ giúp, song song đạt tới cảnh giới Bất Trụy tối cao.

Thiên Hỏa Tử sắc mặt cuồng nhiệt, càng về sau càng thấp giọng giống như rít gào, ánh mắt tràn ngập điên cuồng.

Sắc mặt Tử Yên tiên tử cực kỳ bình thản, nhưng lông mày cũng nhíu chặt lại, giờ phút này khóe miệng hơi hơi nhếch lên, thản nhiên lộ ra vẻ trào phúng, bình thãn nói:

- Chẳng lẽ đạo hữu nghĩ đem ta trấn áp, là bức bách được Tử Yên khuất phục ngươi, ý tưởng như vậy không khỏi quá mức xem nhẹ ta.

- Hơn nữa đạo hữu chẳng lẻ không sợ Tử Yên lúc này cùng ngươi diễn trò, đợi khi rời khỏi nơi này liền đem chân tướng sự việc công bố thiên hạ, cho ngươi mất hết danh dự, nhận hết nhạo báng của người trong thiên hạ?

Thiên Hỏa tử chua sót cười, cũng không phản bác, trầm giọng nói:

- Tại hạ hôm nay nếu đã ra tay thì cũng sẽ chuẩn bị đầy đủ, cho dù thật sự như tiên tử nói bị thế nhân nhạo báng, cũng tuyệt đối không hối hận.

- Huống chi, giờ phút này tại hạ đã chuẩn bị hết thảy, nếu thành công, tiên tử sau ngày hôm nay sẽ cùng ta tâm đầu ý hợp, tự nhiên sẽ không sinh ra nửa điểm thương tổn đối với ta.

Tử Yên tiên tử nghe vậy sắc mặt nháy mắt biến đổi, ánh mắt lãnh liệt nhìn về phía Thiên Hỏa Tử, môi anh đào gắt gao cắn chặt, sau đó lạnh giọng nói:

- Hai người chúng ta tu vi tương đương, mặc dù là thi triển mê hồn thuật cũng tuyệt đối không thể đem ta trói buộc lâu, một khi ta khôi phục bình thường, nhất định khiến ngươi vì thế mà phải trả giá thật nhiều.

Bóp méo trí nhớ, thi triển mê hồn, chính là một môn thần thông cực kỳ thâm ảo, nếu người thi thuật tu vi cực cao, thậm chí có thể đem trí nhớ cả đời của một vị tu sĩ hoàn toàn thay đổi, hơn nữa tuyệt đối sẽ không nhận thấy được nửa điểm dị thường. Nhưng giờ phút này nếu là Thiên Hỏa Tử thi triển đối với Tử Yên tiên tử, cho dù may mắn thành công, cũng tùy thời đều bị nguyên thần bài trừ, nhờ đó khôi phục bình thường.

- Hợp Tình Đan, không biết tiên tử có từng nghe nói qua loại thượng cổ thần đan trấn tông của Âm Dương Tông này chưa. Đợi sau khi ta dùng tinh huyết luyện hóa, chỉ cần tiên tử nuốt viên đan này vào, sẽ cùng ta tâm đầu ý hợp.

Ánh mắt Thiên Hỏa chớp lên, đáy mắt hiện lên vẻ nóng bỏng.

- Không có khả năng, Âm Dương Tông sớm đã biến mất trên vạn năm, ngươi làm sao có thể có được Hợp Tình Đan!

Sắtc mặt Tử Yên tiên tử nháy mắt trở nên tái nhợt, đối với thượng cổ kỳ đan Hợp Tình Đan nàng tự nhiên có chút hiểu biết, nếu Thiên Hỏa Tử thật sự có viên thuốc này trong tay, như vậy hôm nay nói không chừng sẽ đắc thủ.

Nghĩ đến đây, mặt nàng trở nên không còn chút huyết sắc nào.

- Hắc hắc, Thiên Hỏa Tử đạo hữu có thể không thể tìm được Hợp Tình Đan này, nhưng nếu là Hoàng Tuyền Tông ta toàn lực ra tay, chỉ cần viên thuốc này tồn tại trên thế gian, tuyệt đối có thể tìm được.

Chợt có thanh âm lạ đột ngột xuất hiện từ nơi nào đó trong hang đá, trên thạch bích bỗng nhiên xuất hiện đạo đạo sóng gợn, một lão giả từ trong đó bước ra, trên mặt che kín vẻ âm lãnh, đúng là lão giả Hoàng Tuyền Tông kia.

- Hoàng Tuyền Tông Minh Nguyệt chân quân!

Thấy rõ người tới, trên mặt Tử Yên tiên tử nháy mắt che kín sâm hàn, ánh mắt gắt gao dừng trên người Thiên Hỏa Tử

- Ngươi đúng là cùng Hoàng Tuyền Tông liên thủ, chẳng lẽ ngươi không sợ vì chuyện này, lục đại tông môn ta sẽ lâm vào vô tận nguy cơ, thậm chí tông môn truyền thừa đạo thống cũng muốn gặp nguy cơ gián đoạn.

- Thiên Hỏa Tử, hành động lần này của ngươi thật sự là quá mức ngu xuẩn.

Thiên Hỏa Tử nháy mắt bị kích động, sắc mặt đỏ lên đột nhiên thấp giọng rít gào

- Chỉ cần có thể có được nàng ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào, cho dù là tông môn bị hủy, nghìn vạn người bởi vậy rơi xuống cũng không ảnh hưởng tới ta, chỉ cần có thể ở bên cạnh nàng, tương lai hai người chúng ta sẽ có cơ hội tiến vào Bất Trụy cảnh giới, từ nay về sau tung hoành thế gian.

- Hôm nay bất kể như thế nào, ai cũng đều không thể ngăn cản ta.

Dưới thanh âm rít gào, Hoàng Tuyền Tông Minh Nguyệt chân quân hắc hắc cười ra tiếng, vỗ tay nói:

- Hành vi của Thiên Hỏa Tử đạo hữu cùng Hoàng Tuyền Tông ta cực kỳ tương tự, tùy tâm sở dục cần gì phải chịu lý niệm giáo điều trói buộc. Thánh nhân có dạy, người không vì mình trời tru đất diệt, cả viễn cổ thánh nhân cũng không thể ngoại lệ, huống chi là tu sĩ chúng ta.

Khi nói chuyện ánh mắt người này dừng trên thân thể mềm mại của Tử Yên tiên tử, đáy mắt hiện lên một phần vẻ tham lam mê luyến vốn che dấu thật sâu.

- Hừ! Hành vi của tại hạ như thế nào còn không tới phiên ngươi phán xét, hôm nay ta cùng với ngươi giao dịch, sau đó là không thiếu nợ nhau, mọi người ngày sau gặp mặt nói không chừng còn muốn động thủ.

Thiên Hỏa tử sắc mặt âm lãnh liếc mắt nhìn Minh Nguyệt chân quân một cái, hừ lạnh, nói:

- Lấy Hợp Tình Đan ra.

Minh Nguyệt chân quân nghe vậy trong mắt chợt lóe vẻ tức giận, nhưng mau chóng áp chế, đưa tay vỗ túi trữ vật, đem một hộp gấm xuất ra, mặt không chút thay đổi nói:

- Tín vật đạo hữu đáp ứng ta, giờ phút này có thế cũng giao cho ta không?

Thiên Hỏa Tử không chút do dự từ trong túi trữ vật xuất ra hai mai ngọc lần lượt màu đen trắng, trầm giọng nói:

- Chúng ta đồng thời ra tay trao đổi.

- Tốt!

Anh mắt hai người nhìn nhau, đồng thời đem vật trong tay tung ra, hơn nữa đem vật cần đến thu vào trong tay.

Minh Nguyệt chân quân ánh mắt dừng trên hai mảnh ngọc phù, trong mắt nhịn không được lộ ra vài phần vui mừng, lập tức cẩn thận đem thu vào trữ vật. Mà Thiên Hỏa Tử lại đem nguyên thần dò xét một phen, sau khi xác định hộp gấm hoàn toàn bình thường không có nguy hiểm, lúc này mới đem mở ra, lộ ra trong đó một lạp đan dược màu hồng nhạt, một cỗ dược hương nhàn nhạt từ trong đó chậm rãi bay ra.

- Đây là Hợp Tình Đan?

Trong mắt Thiên Hỏa Tử hiện lên vẻ kinh nghi, cẩn thận kiểm tra một phen, cũng không nhận thấy được nửa điểm khác thường.

- Hắc hắc, đến cùng là phải hay không, Thiên Hỏa Tử đạo hữu thử một lần sẽ biết, sao phải làm điều thừa hỏi lại ta.

Minh Nguyệt chân quân sau khi thu ngọc điệp, sắc mặt rõ ràng thả lỏng vài phần, giờ phút này mở miệng, ngữ điệu có thêm vài phần ngả ngớn, ánh mắt nhìn về phía Tử Yên tiên tử, cũng trở nên không chút kiêng nể.

Trong lòng Thiên Hỏa Tử thầm giận, thế nhưng lúc này cũng vô pháp cùng hắn trở mặt, trầm giọng nói:

- Ngươi và ta giao dịch đã hoàn thành, liền thỉnh đạo hữu rời đi, dựa theo ước định, toàn bộ bảo vật trong động phủ nơi này, tại hạ sẽ không xuất thủ tranh đoạt.

- Hắc hắc, đạo hữu nói có lý, giao dịch đã thành, ta đã đem ngọc điệp cầm trong tay, quả thật không cần phải cùng ngươi lãng phí thời gian nữa, một khi đã như vậy, ngươi liền có thể an tâm mà đi.

- Về phần Tử Yên tiên tử yểu điệu này, sau khi lão phu hưởng dụng xong, tự nhiên sẽ đưa nàng đến gặp ngươi dưới suốt vàng, đến lúc đó các ngươi tiếp tục làm một đôi khổ mệnh uyên ương đi.

Thanh âm dày đặc, giữa những hàng chữ lộ ra vô tận sát khí, nháy mắt tràn ngập khắp phiến không gian.

Thiên Hỏa tử nghe vậy sắc mặt nháy mắt biến đổi, ánh mắt hoàn toàn âm trầm xuống, lạnh giọng nói:

- Hoàng Tuyền Tông các ngươi làm việc quả nhiên vẫn âm hiểm giả dối như vậy, đạo hữu chẳng lẽ đã quên, hai người chúng ta sớm đã lập Nguyên Anh huyết thệ, nếu làm trái ước định, sẽ phải chịu thệ ước phản phệ.

- Hơn nữa chúng ta tu vi tương đương, mặc dù là hợp lại đánh một trận tử chiến, thắng bại chưa rõ, ngươi thật muốn qua cầu rút ván cùng ta động thủ sao?

Minh Nguyệt chân quân nghe vậy sắc mặt khẽ biến, trên mặt lộ ra vẻ chần chờ, nhưng tức khắc trên người tuôn ra một tầng độn quang đen kịt, thân ảnh gào thét lao thẳng tới Thiên Hỏa Tử.

Thiên Hỏa Tử trong lòng hừ lạnh một tiếng, cũng không chút do dự đưa tay lên đỉnh đầu vỗ nhẹ, một huyết châu toàn thân phủ huyết sắc từ trong đó xuất hiện trên tay hắn, bị hắn hung hăng nắm lấy.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch