Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 394: Thân thể được nâng cao.

Chương 394: Thân thể được nâng cao.

Thân ảnh con lừa biến mất, ngay sau đó liền xuất hiện lạ, nhưng khoảng cách đã chỉ còn gần mười dặm với Tứ Phương Thành, nó đứng trên không, cái đuôi phe phẩy, có vẻ nhàn rỗi vô tư.

Ánh mắt lão già kia lộ ra vẻ cẩn thận, ánh mắt dừng trên hư ảnh của Chu Tước và Lôi Long giữa không trung, lông mày không chịu được nhíu lại, sau đó nhắm hai mắt lại, thấp giọng:

- Thứ tạo thành dị tượng này ở ngay bên trong Tứ Phương thành, nhưng lại bị một tầng lực lượng thần bí bao phủ lại, lao phu tự mình ra tay cũng không có cách nào phát hiện được. Thú vị, thật là thú vị.

Trên mặt lão già cười nhẹ, nhưng trong đôi mắt sinh ra vài phần kiêng kị, trầm ngâm một lát, sau đó cười rộ lên.

- Mặc kệ nó đi, đến lúc có chỗ tốt, lão phu sẽ tới chia một phần là được, chẳng nhẽ còn có người dám ngăn cản chúng ta sao? Súc sinh nhà ngươi có thể cảm thấy ta nói rất đúng có phải không?

Con lừa dưới thân vui vẻ kêu lên, giơ tứ chi lên, tạo ra bộ dáng tự cao tự đại, người khác nhìn vào không nhịn được mà phải ôm bụng cười.

Nhưng lão già kia chỉ ngưng trọng gật đầu nói:

- Xem ra ý tưởng lần này của chúng ta rốt cuộc cũng giống nhau. Đi một chút đi, nếu đã đến Tứ Phương thành, kiểu gì cũng phải tìm rượu ngon thôi, chỗ rượu còn lại trong bầu rượu có thể không đủ.

Con lừa nghe vậy, nhất thời vung chân ra, chạy vội thẳng đến Tứ Phương thành, tốc độ nhanh như tia điện, chỉ chợt lóe qua.

.....

Nghênh Tiên Cư

Trong mật thất của sân tu luyện.

Tiêu Thần khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, hiện tại trên thân thể xuất hiện biến hóa cực kỳ quỷ dị, nửa người đỏ bừng, mơ hồ có một ít ngọn lửa hư vô toát ra không ngớt, tản ra khí tức nóng vô tận. Nửa người còn lại của hắn, lôi quang lóe ra, đùng đùng rung động, lộ ra uy áp lạnh lẽo. Nhưng bất luận có là ngọn lửa hư vô hay lôi quang kia, hiển nhiên đều không phải là vật tầm thường, thân thể Tiêu Thần không ngừng chưa trị, tại đó giống như là đang trong một quá trình lặp đi lặp lại, cũng mơ hồ hút vào khí tức căn nguyên của Chu Tước và Lôi Long, cả người tràn ngập uy áp lờ mờ.

Bất quá, lúc này Tiêu Thần không để ý đến chuyện này, hắn giờ đang nắm chặt quyền, gắt gao ngăn cản từng trận đau đớn như thủy triều, nếu một khi ý niệm bấn loạn, hậu quả tất nhiên sẽ rất khó lường.

Lúc này ở trong cơ thể hắn, Hỏa Vân cùng Lôi Quang đang chiếm giữ hai nửa, Chu Tước cùng Lôi Long điên cuồng chém giết, mặc dù không có một thủ đoạn thần thông nào cả, nhưng lại giao chiến kịch liệt đến mức tận cùng. Cả hai đều không phải là huyết nhục của bản thân, cục diện cũng không có cảnh huyết nhục bay tứ tung, nhưng theo việc chém giết kia, khí tức nguyên căn trong cơ thể chúng nó không ngừng phát tán ra, tất cả đều dung nhập vào trong cơ thể Tiêu Thần. Thời gian qua từng chút từng chút một, hai thế lực đang giao chiến đang chậm rãi chuyển đến kết cục, khí tức Lôi Long tuy rằng uể oải hơn lúc trước rất nhiều, nhưng hiện tại đang chiếm thế thượng phong, nó nhất thời há miệng cắn xé, lợi trảo múa may, càng công kích càng thêm sắc bén, mà Chu Tước dường như đang mệt mỏi ngăn cản lại, đôi mắt lạnh như băng cũng hiện lên vài phần lo ấu.

Một lúc sau khi Chu Tước cùng Lôi Long cắn xé lẫn nhau, Lôi Long lần này không hề như lúc trước chỉ lui về phía sau để tìm cơ hội tiến lên, ngược lại nó không để ý đến thương thế của mình, gào thét lao thẳng đến, chặt chẽ trói buộc Chu Tước kia, cái miệng khồng lồ mở rộng ra, hung ác cắn xuống cổ Chu Tước.

Chu Tước bỗng nhiên bị dính một vết thương chí mạng, trong miệng nhất thời phát ra tiếng kêu the thé đầy sợ hãi, thân thể nhát mắt toát ra ngọn lửa vô tận giữa hư không, điên cuồng cháy đến Lôi Long kia. Điện quang bên ngoài cơ thể Lôi Long lóe ra không ngớt, trong đôi mắt lộ vẻ đau đớn, nhưng thân hình càng xiết chặt, lực đạo trên miệng càng lúc càng mạnh, lộ ra ý tàn nhẫn vô cùng.

Cùng với việc Chu Tước và Lôi Long quyết sống chết với nhau, thân thể Tiêu Thần nhất thời đã bị trọng thương bên ngoài những mấy lần. Trong miệng bỗng phát ra một tiếng kêu rên rỉ, có máu chảy ra tại khóe miệng, thân thể bị mạnh mẽ nứt toác, máu tươi trào ra, đem thanh sam trên người trong nháy mắt ướt sũng! Nhưng ý niệm tàn nhẫn của Tiêu Thần cũng vì thế mà được hoàn toàn kích ra, sinh cơ cuồn cuộn lưu chuyển trong thân thể, nhanh chóng chữa trị thân thể, đồng thời đem căn nguyên của Chu Tước và Lôi Long cắn nuốt và hấp thụ, dung nhập vào trong cơ thể. Ý niệm đau đớn của Tiêu Thần bên trong cơ thể giống như một con thuyền nhỏ đang bị vùi dập bởi những con sóng lớn, nhưng hắn là hạng người cứng cỏi, vẫn kiên trì chịu đựng tới cùng.

Thời gian qua đi từng chút một, có lẽ là chỉ một lát sau, cũng có khi đã là ngàn năm.

Ý niệm của Tiêu thần lâm vào trạng thái hỗn loạn, trong lòng chỉ còn một tín niệm, đó chính là kiên trì!

Đột nhiên trong nháy mắt, cơn đau biến mất như thủy triều rút, thân thể truyền đến cảm giác ê ẩm tê dại, cũng đang cấp tốc tự chữa trị ở bên trong. Sau khi xác định được điểm đó, Tiêu Thần buông lỏng ý niệm, ý thức nhất thời chìm vào trong bóng tối.

.....

Vạn trượng phía trên không của Tứ Phương thành, Chu Tước bị thân hình ngàn trượng của Lôi Long gắt gao cuốn lấy,cái miệng khổng lồ đang cắn vào cổ nó. Tuy rằng Chu Tước đang điên cuồng giãy dụa, nhưng cuối cùng cũng chả thấm vào đâu, tiếng thét chói tai dàn dần hạ xuống, ngọn lửa cuồn cuộn cháy hừng hực không ngớt, cũng đã trở nên ảm đạm đi hẳn.

Một lát sau, hư ảnh của Chu Tước liền hóa thành tro bụi tiêu tán, hỏa vân đầy trời cũng theo đó mà biến mất, chỉ còn Lôi Long ngàn trượng nằm phục xuống hư không, tuy rằng cơ thể hơi có vẻ ảm đạm, nhưng khí thế vẫn đạt đến mức cao nhất, phạm vi khắp nơi phía chân trời trong ngàn trượng đã bị che kín bởi những đám lôi vân đen kịt, vạn lôi nổ vang, hình như là đang ăn mừng thắng lợi.

Hống!

Sau một tiếng gầm nhẹ hung tàn, thân ảnh Lôi Long run lên, sau đó tiêu tán không thấy gì nữa, lôi vân chỉ quay cuồng thêm một lát cuối cùng cũng biến mất, dị tượng trên bầu trời đã hoàn toàn biến mất.

Cùng với việc hỏa vân và thân ảnh Lôi Long biến mất, hai thần thú liều chết chém giết hơn một khắc, đủ để tu sĩ có thể nhận ra chuyện này. Cùng lúc đó, dị tượng này được các thế lực cầm đầu lén truyền ra ngoài, bắt đầu từ Tứ Phương Thành giống như một loại thuốc nổ mạnh bạo, điên cuồng tung ra.

Nghe nói, lần này đấu giá hội có đem một vật thần bí ra đấu giá, vật đó có thể giấu ở một nơi nào đó dưới Từ Phương thành, tại đó sẽ cất dấu một thiên đại cơ duyên, phàm chỉ cần tu sĩ có thể tiến vào đó, sẽ có cả một đại tạo hóa, thậm chí tu vi chỉ nội trong trăm năm là có thể tiến vào cảnh giới không ngã!

Nghe nói thời kỳ viễn cổ khi thi công Tứ Phương thành là để trấn áp một không gian, bởi vì trong không gia đó ẩn giấu sát nghiệp vô tận, một khi nó được mở ra, màu máu tất nhiên sẽ nhuốm đầy trên mặt đất, ngàn vạn tu sĩ sẽ phải nằm xuống tại đó!

Nghe nói rằng bên trong không gian này cất giấu một bí mật cực lớn, một khi phá mở ra sẽ tạo ra một thứ kinh thiên động địa, ai có thể nắm giữ bí mật này, chắc chắn có thể hùng bá được cả Tu Chân Giới.

.....

Có nhiều cách nói khác nhau về không gian này, nhưng không thể có chút hoài nghi nào cả, món đồ kinh thiên đông địa mà Từ Phương thành muốn đấu giá lần này, đó là một bảo vật chứa cơ duyên tạo hóa vô cùng!

Vốn tin tức này chỉ truyền trong phạm vi nhỏ, tuy rằng có chút kinh nghi nhưng lại không có mấy người tin tưởng.

Nhưng hôm nay thần thú giao tranh dường như đã nhanh chóng xác minh việc này, nếu là không có thiên địa dị biến và đại cơ duyên đại tạo hóa xuất hiện, thì làm sao kỳ cảnh khó gặp trong trăm triệu năm lại xuất hiện vào lúc này!

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số ngọc giản truyền tin được truyền ra ngoài, truyền đi dị tượng thần thú của Tứ Phương thành, lấy một sức bùng phá mà điên cuồng truyền tin đi khắp đại lục Hãn Hải. Phàm là thế lực có dã tâm có thể tranh dành thì đều rục rịch trong lòng, âm thầm tập hợp các tinh nhuệ để chuẩn bị giao chiến ác liệt!

Cả Tứ Phương thành hoàn toàn sôi sục cả lên.

Nhưng kẻ tạo ra tất tần tật những chuyện này, trước mắt cũng đang hôn mê ở trong mật thất. Hiện tại thương thế hiển nhiên đã khôi phục toàn bộ, huyết nhục lóng lánh, đường vân trên da trở nên rõ ràng, giống như ngọc thạch hoàn mỹ nhất được cần thận mà mà thành, mà hắn biến thành bộ dạng như vậy, hiện giờ cũng đã khôi phục lại như cũ.

Và lúc này, đôi mắt của Tiêu Thần khẽ run nhẹ, sau đó chậm rãi mở ra, có vẻ hơi mê mang, trong đó dĩ nhiên hiện lên vẻ cứng cỏi. Thần thức đảo qua xác định nơi đây không có người tiến đến, trong lòng Tiêu Thần nhẹ nhàng thở ra, sau đó ngồi khoanh chân, sắc mặt âm trầm.

Dùng Chu Tước quả kia đã tạo thành dị biến, hắn giờ phút này nghĩ lại mà trong lòng lo sợ không thôi.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Tiêu Thần trở nên ngây ngốc, rồi lộ vẻ mừng như điên không thể đè nén được. Hiện giờ thương thế không chỉ được hoàn toàn chữa trị mà tu vi của hắn cũng tăng vọt, đúng là đã tăng thêm một đẳng cấp mới, kéo lên đến đẳng cấp thượng hạng pháp bảo, uy lực cơ thể bành trướng thêm. Hơn nữa mỗi tấc máu thịt trong cơ thể đều ẩn chứa sinh cơ tràn đầy, nếu thân thể có bị tổn thương thì tất nhiên tốc độ chữa trị cũng cực kỳ kinh người!

Thân thể đạt đến cấp độ đạo khí này, cho dù lúc này thần thông không bằng một nửa, chỉ bẳng sức mạnh thân thể, Tiêu Thần có thể tin tưởng rằng mình có thể đối phó với một tu sĩ Nguyên Anh kỳ thông thường! Hiện tại một quyền của hắn đánh ra, e rằng có thể trực tiếp đánh tan một quả núi thành vụn đá bay đầy trời ngay!

Kinh hỉ qua đi, sắc mặt Tiêu Thần rất nhanh bình tĩnh trở lại, trước khi hắn hôn mê thì Chu Tước và Lôi Long vẫn giao chiến, cũng không biết hiện giờ tình hình đã như thế nào rồi.

Thần thức thăm dò vào trong, phát hiện ra huyết sắc của Lôi Long xoay quanh ở mi tâm, còn thân ảnh Chu Tước kia cũng chả biết biến đâu mất.

Tuy rằng Lôi Long hiện giờ hư nhược hơn so với lúc trước rất nhiều, nhưng chẳng biết tại sao, thần thức Tiêu Thần đảo qua, cũng mơ hồ cảm thấy vài phần khác thường.

Khí tức!

Ngay sau đó, Tiêu Thần phục hồi lại tinh thần, trong lòng nhất thời sinh ra ý không thể tin được, Lôi Long hiện giờ vần tràn ngập lôi đình lực như trước, nhưng bên trong lôi đình, cũng mơ hồ có vài phần sức nóng do lửa đốt, giống hệt như khí tức của Chu Tước kia.

- Lôi Long đúng là sau khi đem Chu Tước cắn nuốt, đồng thời kế thừa luôn cả căn nguyên lực của nó nữa!

Tiêu Thần suy nghĩ xong liền mừng như điên.

Chu Tước thân là thượng cổ thần thú, uy lực của nó tuyệt đối không dưới Lôi Long, căn nguyên đó là thuộc tín thế gian, chính là hỏa lực có uy lực mạnh nhất tồn tại trên thế gian này! Mà hiện tại Lôi Long đã cắn nuốt nó, đúng là đã có hai đại căn nguyên của lôi và hỏa, nếu tương lai bồi dưỡng đạt được trình độ nhất định, có được hai đại căn nguyên của Lôi long, uy lực tất nhiên vượt xa mọi thứ!

Hiện tại huyết sắc Lôi Long, tại nơi căn nguyên hệ hỏa tác dụng, càng phát ra màu đỏ đậm, toàn thân giống như màu huyết sắc thạch anh tạo ra vậy. Tuy rằng đang lâm vào trạng thái ngủ say, nhưng khí tức tản ra khỏi cơ thể cũng đủ để khiến bất cứ kẻ nào cũng không thể khinh thường được.

Ánh mắt Tiêu thần dừng trên Lôi Long, sắc mặt âm tình bất định, bỗng nhiên ngưng lại, thần thức thông qua kim ấn tăng gấp năm lần, ầm ầm bộc phát ra, thẳng đến cơ thể của Lôi Long!


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch