Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Chương 58: Làm các nàng thức tỉnh giùm ta! (2)

Chương 58: Làm các nàng thức tỉnh giùm ta! (2)

Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của người kia, tất cả nữ sinh trong lớp Tài chính 3 đều ngỡ ngàng, không thể không mở to đôi mắt.

Bởi vì cô gái này quá xinh đẹp, từ đuôi lông mày đến khóe mắt đều rạng rỡ với vẻ linh hoạt, hơn nữa dáng người rất đẹp, khuôn mặt tinh xảo đến không thể chịu nổi.

Tống Tình Tình được mệnh danh là người đẹp xinh đẹp nhất trong lớp Tài chính 3, nhưng ở trước mặt cô lại cảm giác hơi tự ti, chân bất giác lùi lại nửa bước.

- Giang Cần, rốt cuộc cậu bất mãn điều gì với mình, tại sao lại giả bộ như người lạ?

- Sở Ti Kỳ, tôi không có gì bất mãn với cậu, tôi chỉ muốn cả hai chia tay trong vui vẻ.

Sở Ti Kỳ mím môi, trong mắt nổi lên một tầng hơi nước:

- Vậy tại sao cậu lại đột nhiên không thích mình nữa?

Giang Cần hít sâu một hơi, cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh:

- Cậu yên tâm học tập đi, tôi bảo đảm cậu sẽ sớm gặp được người mà cậu thực sự thích, về phần chúng ta, không có khả năng.

- Mình mặc kệ, cậu phải thích mình. Hơn nữa chỉ có thể thích mình, mình không cho phép cậu đi thì cậu không thể đi!

- Mẹ nó cậu thật sự trâu bò.

Giang Cần thật sự không muốn nói thêm gì nữa, xoay người muốn đi, nhưng Sở Ti Kỳ vẫn không buông tay, nói gì cũng muốn hắn hứa sẽ tiếp tục thích cô.

Tất cả nữ sinh lớp 3 đều ngây người, một là bởi vì nhan sắc của cô gái này quá cao, hai là vì cô gái xinh đẹp như vậy lại đau khổ dây dưa với Giang Cần, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng không chờ các cô lấy lại tinh thần, lại một cô gái chói mắt khác từ trong tiệm cơm đi ra, đầu tiên là nói xin lỗi với Giang Cần, sau đó một tay giữ chặt Sở Ti Kỳ.

- Ti Kỳ, chúng ta quay về nói chuyện đi.

- Hồng Nhan, tôi coi cậu là hảo tỷ muội, sao cậu lại thích Giang Cần?: Sở Ti Kỳ dùng ánh mắt oán hận nhìn cô.

Hồng Nhan buồn bã mở miệng:

- Tôi không biết là hai người quen nhau.

Sở Ti Kỳ tức giận đến phát run:

- Tôi nói cho cậu biết, cậu ta chẳng có ý gì với cậu đâu, cậu ta tiếp cận cậu chỉ là vì chọc giận tôi thôi!

- Đừng nói chuyện này nữa, về phòng chúng ta sẽ từ từ nói, được không?

Một giây sau, Vương Tuệ Như cũng đuổi theo, chuyện rắc rối phức tạp này không ai rõ ràng hơn cô, cho nên sau khi cân nhắc ưu và nhược điểm, cô không nói hai lời liền kéo Sở Ti Kỳ trở về tiệm cơm, chỉ để lại Hồng Nhan và Giang Cần.

Hai người cứ nhìn nhau như vậy, bầu không khí hơi ngưng trọng.

- Xin lỗi, tôi không biết chuyện giữa cậu và Ti Kỳ.: Hồng Nhan vừa mở miệng đã xin lỗi.

- Tôi và cô ấy không có chút quan hệ nào, đừng vì chuyện này mà tạo thành áp lực cho bản thân.

Hồng Nhan hơi mở to hai mắt:

- Thật không?

Giang Cần sống hơn bốn mươi năm, lần đầu tiên phát hiện có một số việc thật sự không thể nói rõ bằng miệng được:

- Chuyện hôm nay quá lộn xộn, hôm nào tôi mời cậu ăn cơm, lúc đó rồi nói.

- Được, vậy lần sau chỉ có hai chúng ta, được không?

- Cứ quyết định như vậy đi.

Giang Cần mỉm cười, xoay người rời đi, dọc theo đám đông rộn ràng nhốn nháo mà rời khỏi phố đi bộ. Hồng Nhan hít sâu hai hơi, sau khi sắp xếp lại tâm tình thì vào quán cơm.

Lúc này trên đường chỉ để lại nữ sinh lớp Tài chính 3, vẫn chưa phục hồi tinh thần lại sau cảnh tượng giống như Tu La tràng vừa rồi.

- Tôi cảm thấy Giang Cần thật sự không có ý với Tình Tình.

Một lúc lâu sau, một câu nói bất ngờ của Phan Tú lập tức làm cho nữ sinh ở đây tỉnh lại.

Các cô liếc nhau, cảm thấy Phan Tú nói không sai. Hai cô gái cướp Giang Cần kia, bất kể là ai cũng đều vô cùng chói mắt, căn bản cũng không phải Tống Tình Tình có thể so sánh được. Đây không phải là phim thần tượng, Giang Cần không có đạo lý lui mà cầu thứ hai, làm sao có thể thích Tống Tình Tình.

Mà lúc này, sắc mặt Tống Tình Tình đã âm trầm, túi mua sắm trong tay đã bị siết cho rách.

Cô vốn là lấy hình tượng nữ thần cư cao lâm hạ để trêu chọc Giang Cần, ai ngờ lại bị Giang Cần hùa lấy mà diễn, tới cuối cùng để cô tự phát hiện chính mình mới là người không xứng, thật sự là quá tuyệt.

Hơn nữa lúc Giang Cần rời đi, còn chả thèm ngó tới cô, điều này làm cho Tống Tình Tình vốn tự cho mình đứng chỗ cao phải cảm thấy khó có thể tiếp nhận được.

Từ khi nào tôi trở thành một nhân vật quần chúng bị lược bỏ dễ dàng như vậy? Tôi là người có nhan sắc cao nhất lớp Tài chính 3!

Nhưng hồi tưởng lại hai cô gái vừa xuất hiện kia, cô lại cảm thấy mình ngay cả tư cách tức giận dường như cũng không có, chỉ sợ đây mới là chỗ mất mặt nhất.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch