Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 93: Nghề truyền thống

Chương 93: Nghề truyền thống




"Đại đệ đệ, tối nay ngươi muốn ngủ lại gian phòng nào?" Lôi kéo Lý Phong đi lên lầu hai, Tống Uyển Quân xoay người lại kiều mị hỏi.

"Có phải ta muốn ngủ lại chỗ nào cũng được đúng không?" Lý Phong ra vẻ nghiền ngẫm nhìn Tống Uyển Quân nói.

"Đương nhiên, cho dù ngươi muốn ngủ chung phòng với tỷ tỷ cũng có thể nha." Tống Uyển Quân nháy mắt mấy cái, rất có ý vị đùa giỡn.

Tống Uyển Quân biết mình đang chơi với lửa, đêm khuya lại còn chỉ có cô nam quả nữ, võ lực của Lý Phong lại khủng bố như vậy, một khi Lý Phong nổi lên tà niệm, nàng căn bản không có cơ hội phản kháng, nhưng nàng chính là ưa thích đùa giỡn Lý Phong.

Trước kia nàng cũng cố ý đùa giỡn nam nhân khác, nhưng chẳng qua là vì khống chế đối phương, trong nội tâm nàng sẽ cảm thấy chán ghét.

Nhưng đùa giỡn Lý Phong lại làm cho Tống Uyển Quân có một loại cảm giác tim đập rộn ràng, có chút ngọt ngào, có chút chờ mong, loại cảm giác này chỉ xuất hiện khi ở chung với Lý Phong.

"Có ý tứ gì đây. . ." Lý Phong có chút thẹn thùng xoa xoa bàn tay, tiếp theo mong đợi nói: "Tỷ tỷ đã nhiệt tình đến thế, ta đành chịu khó ngủ chung với tỷ tỷ một đêm vậy."

Nụ cười cứng lại trên mặt Tống Uyển Quân, ngay sau đó nàng mới gắt giọng: "Đệ đệ, tỷ tỷ chỉ là đùa ngươi. . ."

"A, chỉ là đùa giỡn sao? Thế nhưng ta coi là thật a." Lý Phong biểu lộ đầy vô tội, tâm lý lại vui vẻ muốn nở hoa.

Hắn sớm nhìn ra Tống Uyển Quân đang đùa giỡn hắn rồi, nhưng muốn đùa giỡn hắn thì phải chuẩn bị tinh thần trả giá đắt a! Nếu như không cho Tống Uyển Quân chút thua thiệt nhỏ, chẳng lẽ mỗi lần gặp gỡ đều phải chịu nàng đùa giỡn?

Tuy bị mỹ nữ siêu cấp như Tống Uyển Quân đùa giỡn cũng rất thoải mái, nhưng Lý Phong vẫn ưa thích nắm quyền chủ động hơn.

"Sợ ngươi rồi, đúng là tiểu oan gia của ta!" Tống Uyển Quân kiều mị đưa tay dí trán Lý Phong một cái, sau đó quay người kéo hắn đi đến một căn phong ngủ, đẩy cửa đi vào.

"Đây chính là khuê phòng của tỷ tỷ sao? Rất ấm áp a." Lý Phong quét mắt nhìn quanh, sơn tường trắng ngà, mấy món trang sức tô điểm, bên trong ấm áp lại lộ ra chút đáng yêu của nữ nhân.

"Tiểu bại hoại, tỷ tỷ còn có thể gạt ngươi sao? Đây chính là khuê phòng của ta, mỗi lúc trời tối tỷ tỷ đều ngủ trên cái giường này."

Tống Uyển Quân còn tưởng rằng Lý Phong đang hoài nghi, không khỏi oán trách một câu, sau đó đi đến giá để giày dép thay một đôi dép lê.

Trong nháy mắt Tống Uyển Quân khom lưng, Lý Phong liền trợn to mắt lên.

Tống Uyển Quân hôm nay mặc một cái váy vàng nhạt ôm sát mông, khi khom lưng Lý Phong cảm thấy như có hai quả đào mật đang chống lên những đường cong khủng bố.

Nước Mỹ có một nữ ngôi sao nào đó mua 30 triệu đô la mỹ cho cặp mông của mình, Lý Phong cảm thấy bờ mông này của Tống Uyển Quân cũng không hề thua kém cô ta.

Nếu như có thể từ phía sau. . .

Nghĩ tới đây, nhiệt khí phần bụng dưới Lý Phong lền sôi ùng ục!

Động tác thay giày của Tống Uyển Quân có chút chậm, tựa như là cố ý bày ra hết dáng người uyển chuyển cho Lý Phong quan sát, làm Lý Phong cảm thấy cả người ngứa ngáy khó chịu.

Rốt cục Tống Uyển Quân thay dép xong, ở trong ánh mắt soi mói của Lý Phong đi đến tủ quần áo lấy ra một bộ váy ngủ tơ tằm màu trắng ngà, sau đó muốn thay đồ.

Lý Phong: "? ? ?"

Tỷ tỷ ngươi thật sự không coi ai ra gì như vậy sao? Tiểu gia ta còn đang ở nơi này nhìn đấy!

"Đại đệ đệ định nhìn ta thay quần áo nữa sao? Không mau tắm rửa đi, người toàn mồ hôi, bẩn chết đi được." Đúng lúc này, Tống Uyển Quân dừng động tác, hờn dỗi liếc nhìn Lý Phong liếc một cái.

"Ây. . ." Trán Lý Phong đen như đít nồi, tiếp theo chạy trối chết xông vào phòng vệ sinh.

"Tiểu yêu tinh này đúng là hấp dẫn chết người không đền mạng!" Đóng lại cửa phòng vệ sinh, Lý Phong thở ra một ngụm trọc khí.

Lý Phong tin tưởng, nếu như vừa rồi Tống Uyển Quân thay quần áo trước mắt hắn, có khả năng hắn sẽ thật sự làm ra chuyện cầm thú gì đó!

Khôi phục lại bình tĩnh, Lý Phong bắt đầu thoát y tắm rửa, dòng nước ào ào chảy xuống, rất nhanh trong phòng tắm tràn ngập sương mù.

Đúng lúc này, một tiếng cạch nhỏ vang lên, cửa phòng vệ sinh bị người ta mở ra từ bên ngoài.

Lý Phong đang tắm rửa nhất thời ngừng lại, tiếp theo quay đầu nhìn qua, thông qua sương khói mông lung, một bóng dáng xinh đẹp hiện ra trong tầm mắt hắn, chính là Tống Uyển Quân!

"Ngươi làm sao lại vào đây?" Lý Phong giật mình, vội vàng cầm khăn tắm che lại bộ vị mấu chốt.

"Đừng suy nghĩ nhiều, tỷ tỷ tới giúp ngươi chà lưng mà thôi." Tống Uyển Quân đã thay xong váy ngủ đi vào, đứng trước mặt Lý Phong, nở nụ cười quyến rũ nhìn hắn.

Váy ngủ tơ tằm rất mỏng, nửa kín nửa hở, rất có sức dụ hoặc, cổ áo lộ ra một khe rãnh chữ V thật sâu, váy chỉ che tới chừng bắp đùi, cặp chân thon dài thẳng tắp được dịp thể hiện toàn bộ sự hấp dẫn trời ban của mình.

Lý Phong chỉ mới liếc nhìn một cái, dưới khăn tắm đã bị chống thành lều vải!

"Tiểu oan gia, lại đang nghĩ chuyện xấu a?" Đang nói chuyện Tống Uyển Quân liền lấy tay nhẹ nhàng sờ vào lều vải.

Trong nháy mắt, Tống Uyển Quân tựa như bị giật điện rút tay về.

Lý Phong thì cảm thấy toàn thân tê dại!

"Tỷ tỷ, ngươi có biết mình đang chơi đùa với lửa không!" Lý Phong cảm thấy khí mình thở ra cũng đều mang theo vài phần nóng rực, trong cặp mắt cũng sắp biến thành xanh biếc, tựa như một con sói đói.

"Ta biết mình đang chơi với lửa a, nhưng tỷ tỷ đang bị bà dì ghé thăm, đây chính là bình chữa cháy tốt nhất." Tống Uyển Quân ranh mãnh cười nói.

Lý Phong: ". . ."

Hắn còn có thể nói cái gì, chẳng lẽ nói ta không ngại? Phải đói khát cỡ nào mới có thể nói ra những lời này a!

"Đại đệ đệ, thực ra tỷ tỷ rất ngạc nhiên, ngươi bình thường hay làm gì để giải quyết. . . Nhu cầu?" Tống Uyển Quân biết Lý Phong không có bạn gái, nhưng Lý Phong đang ở độ tuổi tinh lực tràn đầy, không có khả năng không có nhu cầu.

"Phòng không gối chiếc tay làm vợ, nói ra xấu hổ viết thành thơ." Lý Phong lắc đầu, than thở nói.

Tống Uyển Quân: "? ? ?"

Không phải chứ. . . Chẳng phải chính là bắn máy bay thôi sao, lại còn nói văn nhã như thế? !

(bắn máy bay:tiếng lóng, chỉ quay tay)

"Thế nhưng ta nghe nói, làm loại chuyện này nhiều lần sẽ có hại với thân thể, cho nên ngươi vẫn nên. . . Bớt làm đi." Tống Uyển Quân cắn môi đỏ, nhẹ giọng nói.

"Thế nhưng nghề truyền thống không thể nói vứt bỏ là vứt bỏ a." Lý Phong thở dài, trong giọng nói lộ ra mấy phần u oán.

". . . Vậy ngươi dự định mãi mãi tiếp tục như vậy sao?"Gương mặt Tống Uyển Quân nóng lên, nói.

Nàng không biết mình có phải đang mê muội hay không, vậy mà cùng Lý Phong nói loại chuyện này.

"Thật ra vấn đề này rất dễ giải quyết a! Nếu tỷ tỷ muốn giúp thì ta rất sẵn lòng." Ánh mắt của Lý Phong liên tục quét mắt nhìn Tống Uyển Quân từ trên xuống dưới, từ ngoài vào trong.

Tống Uyển Quân trợn mắt nguýt hắn một cái: "Mơ thật đẹp!"

Nhưng ngay sau đó, nàng cắn bờ môi đỏ, ánh mắt ngập nước, nhẹ nhàng mở miệng.

"Còn nhớ đêm qua ta đáp ứng ngươi chuyện gì không?" Tống Uyển Quân hít một hơi thật sâu, tựa như hạ quyết tâm làm một chuyện rất khó khăn vậy.

"Ngươi muốn. . ." Trong đầu Lý Phong lóe lên một tia sáng, vừa muốn nói cái gì, miệng đã bị một đôi môi mềm mại chặn lại.

Lý Phong có thể xác định, lần này bọn họ tuyệt đối là đang nấu cháo lưỡi!

Không biết qua bao lâu, hai cặp môi tách ra, Tống Uyển Quân mềm nhũn như bún dán lên người Lý Phong nói: "Lần trước không thực hiện hứa hẹn, lần này ta sẽ hoàn thành."

Vừa mới nói xong, Tống Uyển Quân chậm rãi ngồi xổm xuống, đưa tay xốc lên cái khăn tắm.

Sau khi Lý Phong thấp giọng hô một tiếng, trong toilet ngập tràn sương mù lại có thêm mấy phần cảnh xuân. . .




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch