Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hoàng Đình

Chương 169: Tượng đá không sinh mệnh tụ chân linh

Chương 169: Tượng đá không sinh mệnh tụ chân linh





Dịch giả: Hoangtruc



oOo



Âm thanh này không thể nghe bằng tai, vì đây là chú văn huyền âm. Khi một người tu hành câu thông được với trời đất, đắm chìm trong cái cảm giác vong ngã thì tự nhiên trong lòng vọng lại âm thanh này, được xưng là đại đạo huyền âm, cũng có người còn gọi là pháp chú.



Không ai hiểu hư ảnh bên trên tượng thần niệm chú và bấm pháp quyết gì, nhưng nơi đây đều là người tu hành, đều có thể cảm nhận được ý nghĩa ẩn chứa trong pháp chú này.



"Hắn đang ngưng tụ linh lực của Kinh Hà."



Cùng lúc ý nghĩ này sinh ra trong đầu rất nhiều người, chỉ thấy linh lực vô hình nơi hạ du con sông Kinh Hà cuồn cuộn trào lên. Mắt thường không thể nhìn ra được những linh lực này, nhưng có thể cảm nhận được lực lượng đang dâng trào. Không chỉ có linh lực sông Kinh Hà, mà còn có linh lực tự do ở khắp nơi xung quanh cũng dần tụ tập về. Trần Cảnh không biết, cảnh tượng lúc này rất giống với hình ảnh nuốt nhả cả trời đất trong bức họa trên tường mà hắn từng thấy lúc ở thành Tần Quảng. (Xem lại ở Q1 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch