Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 504: Tiên thiên cảnh giới đại viên mãn

Chương 506: Tiên thiên cảnh giới đại viên mãn

Lưu Hoành vừa nói xong, cả triều đồng thời ngẩn ngơ.

Bọn họ không nghĩ Lưu Hoành lại to gan như vậy, ra cung xem tiên nhân thì không vấn đề gì nhưng lại còn muốn đến tường thành nơi đó chính là phòng tuyến duy nhất hộ vệ thành Lạc Dương, cực kỳ nguy hiểm.

Tuy hiện tại Lạc Dương đột nhiên xuất hiện kết giới phòng hộ vô hình, ngăn chặn Yêu tộc không tiến vào nhưng cũng không thể bảo đảm phòng hộ này có thể kiên trì được bao lâu.

Vạn nhất mới vừa bước lên tường thành, lớp phòng hộ liền bị phá vỡ cũng không có gì khác so với cùng đi chịu chết. Sau khi lấy lại tinh thần, một võ tướng vội khom người nói:

“Bệ hạ, chim chóc Yêu tộc trên không bị diệt là thật nhưng Yêu tộc trên mặt đất còn chưa có tin tức gì, hiện tại lại tùy tiện đến tường thành thật quá nguy hiểm.”

“Đúng vậy, bệ hạ, đi tường thành quá nguy hiểm, xin bệ hạ xem xét.” Một văn thần nghe vậy cũng vội khom người nói.

“Xin bệ hạ xem xét!” Các đại thần liếc nhìn nhau rồi đồng thời khom người nói.

Đang trong trạng thái hưng phấn Lưu Hoành nghe được những lời này sắc mặt tức khắc biến đổi, cùng lúc đó trái tim hắn cũng không tự chủ được mà nhảy loạn lên.

Rõ ràng văn võ đại đang nói tới Trương Nhượng.

Một lúc sau Lưu Hoành thở thật dài rồi mở miệng nói:

“Mặc dù đại quân Yêu tộc ngoài thành không bị giết, cũng không cần lo lắng, bởi vì “Tiên nhân” đã vì trẫm mà ra tay, các ngươi có thể yên tâm!”

Lưu Hoành nói xong liền xoay người bước về phía trước.

Nghe hắn nói có vẻ tự tin, hành động cũng rất tự tin nhưng ánh mắt hắn lại có chút gì đó khác thường, giọng nói thì hơi run run, điều này cho thấy hắn giả bộ trấn định.

Chẳng qua, Lưu Hoành sợ cũng phải đi bởi vì lần này “Tiên nhân hạ giới” là cơ hội vạn lần khó gặp.

Chuẩn xác mà nói hắn lấy giang sơn Đại Hán để tăng uy nghiêm hoàng thất, đây là cơ hội độc nhất vô nhị.

Cho nên hắn căn bản không muốn bỏ qua cơ hội lần này.

Chỉ cần hắn xuất hiện ở tường thành và bá tánh trong thành tận mắt nhìn thấy hắn chỉ cần như vậy việc “Tiên nhân hạ giới” tất nhiên sẽ khiến bá tánh liên hệ đến hắn.

Bởi vì hắn là hoàng đế, là hoàng đế Đại Hán, việc “Tiên nhân hạ giới” không thể vì bá tánh mà phải vì thiên tử là hắn đây.

Hơn nữa bá tánh cũng sẽ nhận định như vậy.

Đến lúc đó, uy danh của hoàng đế tất nhiên sẽ truyền khắp thiên hạ, sau đó tấ cả bá tánh đều sẽ biết đến Lưu Hoành chính là chân mệnh thiên tử.

Bằng không tiên nhân vì sao lại hạ giới vì sao lại muốn tới bảo vệ ngai vàng của ta.

Đương nhiên điều Lưu Hoành muốn nhất chính là nhân cơ hội này sẽ chấn chỉnh lại những người trong thiên hạ có âm mưu chống lại hắn.

Chống đối hắn chính là chống đối lại trời thì chỉ có một từ “chết”.

Lưu Hoành ngu ngốc nhưng cũng biết lấy cơ hội vạn năm khó gặp này để làm nhiều việc quan trọng.

Hơn nữa hắn cũng tin chắc rằng nếu “Tiên nhân” đã ra tay, chắc chắn sẽ không mặc kệ hoàng đế Đại Hán gặp nguy hiểm.

Cũng chính vì nguyên nhân này mà Lưu Hoành mới làm lơ khả năng xuất hiện nguy hiểm, kiên quyết muốn đi tường thành.

Các đại thần nghe thấy vậy thì nhìn nhau rồi cùng khom người nói:

“Dạ! Bệ hạ!”

Nói xong, bọn họ liền đi theo Lưu Hoành.

Ngoại thành Lạc Dương ngoại, trong đại quân Yêu tộc.

“Đều...... Đều đã chết......” Kim mao sư vương nhìn không trung đã rỗng tuếch, hai mắt trừng lớn rồi sau đó lắp bắp hô.

“Sao...... Tại sao lại như vậy.” Một con hắc lợn yêu thú cũng trừng lớn hai mắt, vô cùng hoảng sợ hô.

“Này...... Này cũng quá nhanh......” Một con nhím yêu thú nhìn thấy vậy cũng tiêm thanh hô.

“Đại vương...... Chúng ta...... Chúng ta trở về Yêu giới đi......” Một con thanh xà yêu thú hoảng sợ nhìn kim mao sư vương sau đó kêu lên.

“Đúng vậy, Đại vương, chúng ta mau trở về đi, nếu không quay về, chúng ta...... Chúng ta đều sẽ chết......” Một con hắc thú hoảng loạn vô cùng hô.

Sau khi nghe nhóm thủ hạ kêu lên, vẻ mặt kim mao sư vương liền thay đổi rồi bạo thanh quát:

“Không được phép trở về! Nếu muốn trở về cũng phải chết trở về, đừng quên nơi này là Nhân giới rất dễ tiến giai thành yêu tinh, huống chi chúng ta cũng là người chơi, người chơi Yêu tộc, đã chết sẽ không thực sự biến mất thì sợ cái gì!”

“Đại vương, tốt nhất chúng ta nên trở về đi như vậy còn có cơ hội nhanh chóng phi thăng, nếu không chúng ta chẳng những không chiếm được cái gì tốt mà còn sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, đừng quên kia chỉ là Chu Tước hơn nữa còn có đệ nhất Nhân tộc Diệp Thần ở đó, nếu bị hắn giết thì trong hiện thực cũng sẽ tử vong.” Hồ ly yêu thú nghe thấy vậy hai mắt tức khắc nhảy dựng lên rồi sau đó nhìn về phía kim mao sư vương, mở miệng nói.

Sau khi nghe hồ ly yêu thú nói, kim mao sư vương không tự chủ được mà rùng mình một cái.

Nó biết Chu Tước khủng bố mới vừa rồi chính mắt nó còn nhìn thấy Chu Tước kia phun lửa đốt cháy hàng tỉ loài chim Yêu tộc.

Nhưng nó không cam lòng bởi vì chỉ cần diệt Lưu Hoành sẽ đạt được nhiều thứ tốt, hơn nữa trực tiếp giết chết hắn còn đạt được nhiều tốt lớn hơn nữa.

Cũng chính vì không cam lòng nên kim mao sư vương mới không đồng ý trở về Yêu giới.

Nó muốn cho đại quân Yêu tộc phân tán để tránh đi sự chú ý của Chu Tước sau đó tìm cơ hội diệt Lưu Hoành, như vậy là có thể đạt được những thứ tốt.

Chính vì nghĩ đến Chu Tước khủng bố nên kim mao sư vương tức khắc không có chút tự tin.

Khi nó đang tự hỏi, một cột sáng màu đỏ đột nhiên buông xuống phía trước đại quân Luân Hồi Thành.

Cột sáng tiêu tán, Diệp Thần và quân đoàn Luân Hồi xuất hiện.

“Chủ công vạn thắng! Vạn thắng! Vạn thắng!”

Tiếng hô vang trời nháy mắt vang lên trong đại quân Luân Hồi Thành.

Diệp Thần nghe tiếng hô đầy sự hưng phấn, sùng bái, hơi mỉm cười rồi sau đó nhìn về phía binh lính quân đoàn Luân Hồi.

Giây tiếp theo Diệp Thần vừa lòng gật đầu.

Không tồi, không tồi, đều tiên thiên cảnh giới.

Chính như Diệp Thần suy nghĩ, năm mươi mốt vạn binh lính quân đoàn Luân Hồi đều không ngoại lệ, tất cả đều tiến giai thánh cấp võ tướng hoặc được nói là tiên thiên cảnh giới đại viên mãn, vũ lực giá trị đạt tới 100.

Lại đi phía trước một bước đó là Thuế Phàm Cảnh, chẳng qua nơi này là Tam Quốc Tân Thủ Khu, binh lính đều là nhân vật tầm thường, không phải tồn tại đặc thù của thế giới này cho nên không có khả năng đột phá đến Thuế Phàm Cảnh.

Đương nhiên Diệp Thần cũng không để ý cái này bởi vì những binh lính này đều có thể đến thế giới hiện thực để thăng cấp không sợ hạn chế ở Tam Quốc Tân Thủ Khu.

Tuy nhiên trong khoảng thời gian ngắn Diệp Thần sẽ không thể đem toàn bộ quân đoàn Luân Hồi đột phá đến Thuế Phàm Cảnh.

Bởi vì một khi đột phá đến Thuế Phàm Cảnh, tất cả binh lính chắc chắn sẽ bị gây phong ấn.

Cứ như vậy, bẩm sinh chân khí trong cơ thể bọn họ không cách nào vận dụng, Diệp Thần không muốn tình huống này xuất hiện.

Phải biết rằng sau khi Diệp Thần chuẩn bị sau khi tiêu diệt Yêu tộc liền trực tiếp đi địa cung mật cảnh lấy trấn quốc cửu đỉnh.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch