Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 110: Linh Binh Các

Chương 110: Linh Binh Các




Ở xung quanh khu giao dịch của Linh Binh Các có rất nhiều cửa hàng, đường phố rộng rãi, kiến trúc nhiều vô số, chỗ này có không ít võ giả đi lang thang, trông rất náo nhiệt.

- Đây chính là Linh Binh Các.

Tuyết Khinh Vũ chỉ vào khu nhà rộng lớn phía trước, có rất nhiều tầng và vô số người ra vào, những người đến đây đều có thân phận bất phàm.

Nhìn Linh Binh Các ở phía trước, Sở Hành Vân đột nhiên nghĩ đến Tần Gia.

Tần Gia có thể xem là đệ nhất thương hội ở Lưu Vân Hoàng Triều, ở trong khu giao dịch này cũng có rất nhiều cửa hàng, chỉ có điều những cửa hàng này đều đang đóng chặt cửa, có vẻ hiu quạnh.

“Lần trước Tần Vũ Yên kiểm tra giấy tờ sổ sách xử lý công việc Tần Gia, nhưng ngó cảnh tượng này xem ra công việc không được xử lý ổn thỏa rồi, nếu không những cửa hàng này cũng sẽ không như vậy”. Sở Hành Vân thầm nghĩ ở trong lòng khẽ cau mày.

- Tiểu thư!

Trong lúc Sở Hành Vân đang suy tư, đột nhiên có một giọng nói từ phía trước truyền tới.

Sở Hành Vân nhìn về phía tiếng kêu phát ra, bỗng nhiên thấy bên trong Linh Binh Các có một cô gái thanh tú mặc quần dài đang đi tới trước mặt Tuyết Khinh Vũ, trên gương mặt tràn đầy nước mắt khóc ầm lên.

- Tiểu thư quả nhiên quả nhiên là người mang mệnh trời, cuối cùng cũng trở về an toàn.

- Còn đứng ngây ngốc ra đó làm gì, nhanh đi báo cho gia chủ.

Một nhóm người từ trong Linh Binh Các đi ra, đứng thành một hàng dài bên cạnh Tuyết Khinh Vũ, trên mặt bộc lộ sự vui mừng vô cùng.

Thấy cảnh tượng như vậy, thần sắc Sở Hành Vân có chút nghi hoặc “Những người này gọi Tuyết Khinh Vũ là tiểu thư?”

Tuyết Khinh Vũ tươi cười, giải thích:

- Linh Binh Các là sản nghiệp của Tuyết Gia ta, bọn hắn đều là người của Tuyết Gia đương nhiên phải gọi ta là tiểu thư. Mà hơn thế nữa, các chủ Linh Binh Các lại là …

- Khinh Vũ!

Tuyết Khinh Vũ còn chưa nói hết, thì một âm thanh hùng hậu như tiếng sấm đột nhiên vang lên, đinh tai nhức óc, khiến không ít người đều bưng kín hai lỗ tai.

Sở Hành Vân mới vừa nghe được đạo thanh âm này, nhất thời cảm thấy hoa mắt.

Không biết khi nào, trước người Tuyết Khinh Vũ đã xuất hiện một lão giả râu bạc trắng mặc trường bào đỏ đậm, đang nhìn Tuyết Khinh Vũ từ trên xuống dưới, đôi mắt đục ngầu tràn đầy vẻ lo âu.

- Gia gia, đã khiến người phải lo lắng.

Tuyết Khinh Vũ mím môi một cái, trên mặt tràn ngập vẻ áy náy.

- Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.

Thấy Tuyết Khinh Vũ cũng không bị thương, lão giả râu bạc trắng thở dài nhẹ nhõm, ánh mắt đảo qua nhìn trên người của Sở Hành Vân, hỏi

- Vị này là người phương nào?

- Đây là Sở công tử, lần này ta có thể bình yên trở về từ trong Mê Vụ Sâm Lâm, đều là nhờ sự giúp đỡ của hắn.

Tuyết Khinh Vũ hướng lão giả râu bạc trắng giới thiệu.

Nghe vậy, lão giả râu bạc trắng liếc mắt nhìn Sở Hành Vân, nhẹ giọng nói:

- Lão hủ là Tuyết Đương Không, đa tạ Sở công tử xuất thủ cứu giúp, đồng thời đem Khinh Vũ đưa về Hoàng Thành.

- Chỉ là thuận tay thôi mà.

Ngoài mặt Sở Hành Vân bình tĩnh, nhưng trong lòng có vài phần ngạc nhiên.

“Cái tên Tuyết Đương Không đã từng nghe Dương Phong đề cập tới nhiều lần.”

Người này chính là các chủ Linh Binh Các, tay nghề chế tạo có thể nói là xuất thần nhập hóa, là đệ nhất Luyện Khí Sư tại Lưu Vân Hoàng Triều, còn được gọi là Chi Thịnh, thậm chí có vài người ở cách xa Hoàng Triều hàng nghìn dặm cũng đến chỉ vì yêu cầu hắn chế tạo một cái binh khí.

- Không nghĩ tới, Tuyết Khinh Vũ lại là hòn ngọc quý trên tay Tuyết Gia, thảo nào lúc đầu ở trong Mê Vụ Sâm Lâm, Lý Dật đối đãi với nàng một mực cung kính.

Nghi hoặc của Sở Hành Vân hoàn toàn được giải đáp.

- Sở công tử lần này tới đến Linh Binh Các là vì muốn chế tạo một vài thứ, ngài có thể nể mặt ta, trợ giúp Sở công tử lần này không?

Tuyết Khinh Vũ nháy mắt một cái nhìn Tuyết Đương Không.

Đoàn người Tuyết Gia xung quanh nghe được những lời này, mắt trừng lớn tỏ vẻ khiếp sợ.

Ở trong ấn tượng của bọn họ, Tuyết Khinh Vũ rất ít tiếp xúc cùng nam nhân khác, cho dù có, cũng sẽ biểu hiện rất là lạnh lùng. Nhưng ngay vừa rồi, Tuyết Khinh Vũ lại giúp Sở Hành Vân nói chuyện, muốn nhờ Tuyết Đương Không tự mình xuất thủ.

Cảnh tượng này, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hầu như không ai sẽ tin rằng đây là sự thật.

Tuyết Đương Không cũng có chút kinh ngạc nhìn Tuyết Khinh Vũ. Bất quá kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng Sở Hành Vân dù sao cũng là ân nhân của Tuyết Khinh Vũ, coi như là hắn báo đáp xuất thủ tương trợ cũng là chuyện đương nhiên.

Miệng hơi mở, Tuyết Đương Không vừa định đáp ứng thì Sở Hành Vân lại mở miệng, lắc đầu nói:

- Ta muốn chế tạo đồ vật có chút đặc thù, cũng không cần phiền Tuyết lão phải xuất thủ, đây là danh sách tài liệu, không biết trong Linh Binh Các có còn hàng không?

Vừa nói, Sở Hành Vân vừa xuất ra một mảnh giấy đưa cho Tuyết Đương Không.

Đám người vừa mới kinh ngạc còn chưa lấy lại tinh thần lại bị hành động của Sở Hành Vân khiến ánh mắt càng kinh ngạc hơn.

“Các chủ là đệ nhất Luyện Khí Sư của Lưu Vân hoàng triều, ngay cả hoàng tử cao cao tại thượng cũng phải thỉnh cầu hắn xuất thủ chế tạo, tiểu tử cổ quái này ngược lại lên tiếng từ chối?”

“Hắn nhìn qua tuổi không lớn lắm, tu vi cũng rất bình thường, nếu thực lực như vậy, làm sao có thể tự mình ra tay chế tạo?”

Đoàn người Tuyết gia nghị luận ầm ỉ, không thể nhìn thấu Sở Hành Vân, ngay cả Tuyết Khinh Vũ cũng như vậy. Nàng cũng không có nghĩ tới, Sở Hành Vân lại lên tiếng từ chối, mà lại còn hoàn toàn không do dự từ chối trưc trực tiếp như vậy.

Tuyết Đương Không cũng vậy có chút nghi hoặc, hắn nhận danh sách của Sở Hành Vân, nhìn lướt qua một chút xung quanh lông mày lập tức nhíu lại, có chút không vui nói:

- Sở công tử, danh sách này của ngươi hình như có chút vấn đề.

- Thiên Dương Thạch và Thanh m Ngọc, đều là khoáng thạch tứ cấp, viên trước ẩn chứa dương cương khí, viên sau ẩn chứa âm lãnh khí, hai viên này nếu chế tạo đơn độc đều là tài liệu chế tạo cực kỳ tốt, nhưng hai viên tiếp xúc nhau, lại sẽ phát sinh sự bài xích mãnh liệt, căn bản không có cách hòa hợp.

Tuyết Đương Không trả danh sách cho Sở Hành Vân cao giọng nói:

- Danh sách này hay là ngươi thu hồi đi, ngươi muốn rèn vật gì, có thể nói thẳng với ta, không cần ngại ngùng.

Trong lòng Tuyết Đương Không đã có một tia tức giận.

Theo như lời hắn vừa nói, danh sách vừa rồi Sở Hành Vân đưa căn bản không khả năng chế tạo thành dụng cụ, âm dương khắc nhau đạo lý này ngay cả mới học nghề đều biết, tiểu tử này cuối cùng là có ý gì đây, hay là hắn cố tình chọc tức ta?

- Tài liệu trên danh sách cũng không có vấn đề gì, ta chỉ muốn biết bên trong Linh Binh Các có còn hàng không?

Sở Hành Vân cũng có một chút không kiên nhẫn, giọng nói hơi trầm xuống.

- Gia gia, nếu Sở công tử đã nói danh sách không có lầm, chúng ta cũng không cần hoài nghi, có thể đây là một thủ pháp chế tạo tương đối hiếm thấy, ngươi cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua mà thôi.

Tuyết Khinh Vũ thấy tâm tình hai người có chút không đúng, vội vàng lên tiếng giảng hòa.

- Hồ đồ!

Tuyết Đương Không trừng mắt, trầm giọng nói:

- Âm dương khắc nhau, chất liệu đối nghịch, hai điểm này là tối kỵ trong chế tạo, ở trên đời này căn bản không có thủ pháp chế tạo nào có khả năng chế tạo mà kết hợp hai điểm này tối kỵ này được, cho dù có ta lẽ nào không biết?

Tuyết Đương Không nhìn về phía Sở Hành Vân có chút tức giận mắng, thì thấy Sở Hành Vân ánh mắt nhìn khắp nơi, tựa hồ hoàn toàn không có đem lời nói mới rồi của hắn nghe lọt vào tai, trong đầu nhất thời càng tức, hừ một tiếng nói:

- Ngươi đã nói rõ đơn không có vấn đề, tốt lắm, ta cũng không ngăn ngươi, ngươi muốn rèn thế nào thì cứ rèn, đến lúc có chuyện gì xảy ra cũng đừng trách ta không cảnh cáo ngươi!

Nói xong, Tuyết Đương Không cũng không nói thêm cái gì nữa, quay người đi vào trong Linh Binh Các.

Dịch giả: lightnight

Biên : Hào Ca

Team dịch : Vạn Yên Chi Sào

Nguồn : truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch