Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 126: Lê Tinh Họa (1)

Chương 126: Lê Tinh Họa (1)




Dịch giả: BK

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Cách lúc xuất phát còn mấy ngày, Chúc Minh Lãng luôn một mực ở lại trong Ngân Sam Thánh Lâm này bế quan luyện tập, chủ yếu vẫn là để huấn luyện Thần Mộc Thanh Thánh Long và Hắc Thương Bạo Long.

Đại Hắc Nha vốn đã được phục dụng một viên Thương Long hồn châu cấp Long chủ, trải qua hơn một tháng hấp thụ tiêu hóa, thực lực đại tăng, tu vi nó hiện giờ đã đạt đến cấp bậc Long tướng, đồng thời còn sinh ra Ám Lôi Chi Lân!

Ám Lôi Chi Lân vô cùng đặc biệt, nó mọc ra trên thân thể của Hắc Thương Bạo Long, lúc chân thân chịu phải công kích của kẻ địch, nó sẽ hấp thu phần lớn năng lượng chịu phải, đa số các loại hình chấn động vật lý đều sẽ bị Ám Lôi Chi Lân hấp thụ hết, sau đó chuyển hóa hết lực lượng này rồi gia trì lên trọng giác, móng vuốt, cái đuôi và lưng, các bộ phận này có thể phóng xuất ra Ám Sắc Lôi Bạo. ..

Cái này khiến cho mỗi một bộ phận công kích của Hắc Thương Bạo Long đều có thể mạnh mẽ xuất ra lôi bạo, gia tăng lượng lớn sức sát thương, đồng thời có thêm ám lôi thuộc tính, uy lực tự nhiên cũng vô cùng đáng sợ!

Trừ cái đó ra, Đại Hắc Nha còn lĩnh ngộ thức tỉnh được Cổ Long chiến kỹ trong huyết mạch, gọi là Liệt Dũng Chi Huyết.

Đây là một loại năng lực cực kỳ cường đại, khiến cho Cổ Long huyết mạch càng đánh càng hăng, không biết đau đớn.

Bá Long là loài săn mồi đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn, lúc bọn chúng duy trì trạng thái chiến đấu đỉnh cao, huyết dịch sẽ không ngừng vận chuyển nhanh hơn, lại không ngừng sôi trào, càng đánh càng thức tỉnh ý chí chiến đấu cổ xưa của chúng, khiến chúng không biết mỏi mệt, đồng thời trong lúc vật lộn chém giết, chúng còn có thể lĩnh ngộ, triệt để thức tỉnh và phóng xuất toàn bộ tiềm năng trong huyết mạch.

Mỗi khi xé rách một miệng vết thương lên kẻ địch, ngửi được mùi máu, sẽ càng khiến bá long cuồng hãn hơn.

Dù cho bản thân có bị thương, huyết dịch chảy hết, chỉ cần chưa chết, Bá Long cũng sẽ cường đại cuồng hãn hơn nhiều lần.

Không ngừng chiến đấu, không ngừng giết chóc, chinh phục tàn sát hết thảy sinh vật xung quanh dám chống lại, duy trì khí thế và long uy của loài săn mồi đỉnh cấp, đồng thời sẽ khiến Liệt Dũng Chi Huyết trong thân thể Bá Long sôi trào, khiến cho toàn bộ các phương diện lực lượng, phòng ngự, tốc độ, phản ứng, hồi phục và chiến kỹ tăng mạnh gấp bội!

Chỉ cần không chết, sẽ không ngừng mạnh lên!

Đại Hắc Nha là con lai, chảy trong mình cả hai loại huyết thống cực kỳ cường đại của Cổ Long và Thương Long, mà bây giờ lại thức tỉnh loại Liệt Dũng Chi Huyết này, có thể nói bây giờ mới chân chính sở hữu linh hồn Cổ Long chân chính của mình.

Cũng bởi vì như vậy, bây giờ Chúc Minh Lãng mới cố tình lưu lại trong Thánh Lâm bỏ công tìm chút đối thủ phù hợp với thực lực của Hắc Nha, để nó không ngừng khiêu chiến ma luyện, mài giũa đột phá giới hạn của mình!

Đáng nhắc tới là, loại Liệt Dũng Chi Huyết này cũng không phải chỉ tạm thời kích phát sử dụng trong lúc chiến đấu, mà là sau mỗi một trận đại chiến như vậy, nó sẽ giữ lại được một phần tiềm lực ở trong thân thể.

Cái này đồng nghĩa với việc, mỗi một lần Bá Long trải qua một trận sinh tử đại chiến, nó sẽ có thể mãi mãi tăng thực lực của bản thân lên một phần …

Loại chiến kỹ này có thể xưng là Cổ Long thần kỹ, cũng may tại phương diện ăn uống và cường hóa luyện tập, Chúc Minh Lãng luôn dốc sức tận lực làm tốt nhất có thể cho Đại Hắc Nha, nếu không quả thật có thể có khả năng không thức tỉnh được thần kỹ này!

Có loại thần kỹ này, Đại Hắc Nha cũng không còn bị hụt hẫng, không sợ bị mấy tên thiên phú dị bẩm như Bạch Khởi hay Thánh Long huyết mạch của Tiểu Thanh Trác bỏ rớt lại phía sau!

Đó còn chưa nói đến, Hắc Nha bất quá vẫn còn tiêu hóa hấp thụ Long Châu chưa hết.

Một viên Long hồn Chủ cấp, vẫn còn hơi quá tải đối với Đại Hắc Nha, dù cho nó đã thăng tiến lên Chủ cấp tu vi, nhưng vẫn còn chưa tiêu hóa xong, chu kỳ tiêu hóa vẫn còn rất dài, đương nhiên cái này cũng đồng nghĩa với việc Đại Hắc Nha vẫn còn có thể tiếp tục mạnh lên.

Ăn uống, linh dưỡng, chiến đấu, luyện tập cường hóa, trong quá trình trưởng thành của rồng tuyệt đối không thể thiếu một trong bốn điều kiện này, mà còn phải tương hỗ lẫn nhau một cách tốt nhất, ….. À, tất nhiên không tính Bạch Khởi trong này, nó thiên phú dị bẩm, căn bản chỉ cần ngủ cũng có thể mạnh lên!

Có lẽ đời trước Bạch Khởi chiến đấu đã đầy đủ kinh nghiệm, cường hóa mạnh mẽ, cho nên kiếp này chỉ cần ngủ và ăn cũng có thể không ngừng thăng tiến.

Chiến đấu hay không chiến đấu cũng phải xem tâm trạng, còn phải xem xem đối thủ có đủ tư cách hay không.

“Cảm giác như mình cũng chưa hiểu thấu Tiểu Bạch Khởi, có lẽ đợi lần sau về tới nhà, vừa vặn thỉnh giáo Si Ngốc tiên sinh tình huống cụ thể của Bạch Khởi …” Chúc Minh Lãng trong đầu nhớ đến bộ dạng của Si Ngốc tiên sinh, không khỏi có chút buồn cười.

Còn nhớ lúc còn nhỏ, Si Ngốc tiên sinh kia lúc nào cũng luôn mồm, tốn không ít công sức miệng lưỡi muốn mình trở thành Mục Long Sư, cuối cùng mình lại chọn con đường làm Thần Phàm giả.

Hiện nay cuộc đời đưa đẩy, cuối cùng mình lại trở thành Mục Long Sư, chỉ mong Si Ngốc tiên sinh không có giống như cô cô, triệt để thất vọng với mình.

“Si Ngốc tiên sinh hẳn là có thể giải thích được tình trạng thái hóa của Bạch Khởi.” Chúc Minh Lãng một mình lẩm bẩm.

Chúc môn …

Cũng không biết đối với bọn họ mà nói, mình trở lại là chuyện tốt, hay lại là một chuyện khiến bọn họ đau đầu.

Có người vui vẻ chào đón, cũng sẽ có người buồn bực khó chịu.

Đi vào Ngân Sam Thánh Lâm, Chúc Minh Lãng hoàn thành công việc dạy dỗ huấn luyện đám Hắc Nha và Thanh Trác, đang định trở về Nam thị đại phủ, lại phát hiện mình trong lúc không để ý đã vô tình đi nhầm tới một tòa lâm viên khác, hắn nhìn thấy một tòa tế miếu ở trong rừng sâu.

Lúc này đã là buổi tối, trong tế miếu lại có ánh lửa, một loại hiếu kỳ nổi lên, Chúc Minh Lãng đi về phía tế miếu.

Bình thường chỉ có ngày giỗ của thân nhân, loại tế miếu này mới thắp nến.

Chúc Minh Lãng vừa đi tới cửa miếu, phát hiện ở bên trong có một người đang ngồi trên bồ đoàn cỏ, tay cầm một bầu rượu, bộ dạng tóc tai râu ria đã lâu không có sửa sang lại, nhìn qua có vẻ bù xụ luộm thuộm.

Dưới ánh nến chiếu rọi, Chúc Minh Lãng có thể nhìn rõ người này, đó chính là chủ nhân cũ của Lê Gia, Lê Anh.

Hắn trông khác xa với trước kia, tiều tụy già nua và luộm thuộm, ánh mắt cũng không còn sắc bén như trước kia, ngược lại trông như một lão niên già ngày đêm túc trực bên linh cữu.

Hắn xốc bình uống lấy một ngụm rượu, nhìn thấy Chúc Minh Lãng, cũng không lộ vẻ kinh ngạc, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Muốn uống rượu sao?”

Chúc Minh Lãng nhìn Lê Anh có chút suy sụp, nhưng trong lòng không có chút đồng cảm nào.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch