Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 326: Sơn dã thi quỷ

Chương 326: Sơn dã thi quỷ




Dịch giả: Băng Băng

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Ánh mắt của lão tộc trưởng Tùng Tầm Sơn lộ ra mấy phần sát ý lạnh như băng, ông chậm rãi giơ tay lên, có thể nhìn thấy trong lòng bàn tay của ông ta hiện lên một quỷ văn đỏ tươi.

Ông ta đập bàn tay xuống mặt đất, vân tay đỏ tươi lập tức khuếch tán ra khắp trong lòng đất của khu rừng này.

Mặt đất bắt đầu sôi trào, rạn nứt, ngay sau đó từng ngôi mộ ở xung quanh hai đồi núi nhô lên trên mặt đất.

Mộ phần hoàn toàn mở rộng ra, những tử thi bò lên từ trong mộ, phát ra một loại âm thanh khó nghe tương tự như tiếng nhấm nuốt thức ăn!

Chúc Minh Lãng ngắm nhìn bốn phía, phát hiện số lượng ngôi mộ ẩn giấu ở trong núi rừng rất nhiều.

Khó trách đối phương không giữ bọn họ ở lại trong trại, mà chọn ra tay ở chỗ này.

Vùng núi hoang dã này, chính là một bãi tha ma, ở chỗ này bọn hắn có thể triệu hồi ra rất nhiều tử thi!

So sánh với những tử thi hình người mà bọn họ đã nhìn thấy trong trại lúc trước, thì những tử thi bò ra từ trong mộ này còn đáng sợ hơn nhiều, đa số là thân thể đã bị hư thối, hầu như chỉ còn lại một bộ xương khô, chỉ là con ngươi của bọn họ vẫn tỏa ra ánh sáng màu xanh mơn mởn, ác độc, hung ác, hận không thể cắn chết tất cả mọi vật sống!

Khống Thi thuật!

Lão tộc trưởng này quyết tâm muốn mai táng mấy người bọn họ ở chỗ này, có lẽ sau khi chết bất đắc kỳ tử, thi cốt của bọn họ cũng sẽ thành khôi lỗi tử linh của sơn trại này!

Sau lưng là từng con tử thi đang bò ra từ trong mộ.

Trước mặt là Tùng La đang kêu gọi cái gì đó, có thể nhìn thấy cặp mắt của hắn biến thành đỏ sậm như con dơi.

Một tiếng gào lớn, ngay sau đó trong núi rừng giống như xuất hiện nước thủy triều đen kịt, bọn chúng đang thôn phệ mọi thứ trong núi rừng, quét sạch xông tới trông cực kỳ đáng sợ!

Là Tang Long!!

Đại quân Tang Long tấn công từ khu rừng ở phía trước!

Trước đó, Chúc Minh Lãng đã phỏng đoán qua, Tang Long có thể là do người nào đó điều khiển, ban đầu mục tiêu hoài nghi là thiếu nữ Âm linh sư Sư Mai Nhu, nhưng hiện tại hắn mới hoàn toàn hiểu ra.

Đúng là có người đang điều khiển, nhưng người này chính là Tùng La từng trong đội ngũ của bọn họ, chứ không phải là thiếu nữ Âm linh sư kia!

Đàn tử thi và Tang Long trong vùng núi hoang này dâng lên sát khí bừng bừng, Chúc Minh Lãng cũng không dám do dự, khi những tử thi và Tang Long tập kết lại, hắn liền gọi ra bốn con rồng của mình!

“Thanh Trác, đến đây ăn Giác Ma Thụ Quả.” Chúc Minh Lãng đưa Giác Ma Thụ Quả cho Thần Mộc Thanh Thánh Long.

Vừa nuốt trái cây vào miệng, trên người Thần Mộc Thanh Thánh Long dâng lên ma khí bàng bạc, điều này làm cánh chim màu xanh thần thánh của nó, tựa như xuất hiện một hình bóng Ma Long, ma khí nồng hậu dày đặc đang liên tục ngưng kết ra ngoài làn da của nó tựa như một vật ma khôi.

“Ngươi đi đối phó với những Tang Long kia đi.” Chúc Minh Lãng nói.

Trên thân Thần Mộc Thanh Thánh Long cùng tồn tại thánh quang và ma ảnh, nó huy động hai cánh màu sắc khác nhau, bay lượn trên bầu trời núi rừng, những thảm thực vật sinh trưởng trong đất kia đang tăng trưởng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Cây cối nhô lên từ mặt đất, dây leo che khuất cả bầu trời, ma đằng và thánh mộc xen lẫn vào nhau tạo thành một pháo đài rừng cây to lớn, ngăn chặn ở những phương hướng tấn công của Tang Long.

Tang Long nhanh nhẹn giảo hoạt, bọn chúng định xuyên qua từ những khe hở của pháo đài rừng cây này, nhưng những ma đằng trong pháo đài kia lại giống như vật sống, bọn chúng mạnh mẽ xuất kích, xoắn lấy những Tang Long xâm nhập vào trong, ngay sau đó những Tang Long này tựa như bị ma quỷ nuốt chửng, ngay cả xương vụn cũng không còn.

Ma Quỷ Lâm!

Thần Mộc Thanh Thánh Long chế tạo ra pháo đài rừng cây này, rõ ràng chính là rừng rậm ma quỷ, cho dù Tang Long là sinh vật âm quỷ, cũng khó có thể sống sót ra khỏi rừng cây này.

...

“Ách!!!!!”

Tử thi bò ra từ trong ngôi mộ phát ra tiếng kêu vô cùng khó nghe.

Nếu biết sẽ đối mặt với những vật chết từ trong mộ này, Chúc Minh Lãng tình nguyện ở trong trại trực tiếp vạch mặt bọn hắn, như thế hắn cũng không cần phải nhìn những tử thi có bộ dáng xấu xí, hư thối, buồn nôn này, những tử linh trại dân trong trại kia, từng người trong đó đều được bảo dưỡng vô cùng tốt, nhìn lướt qua chẳng khác gì là người sống, thậm chí còn khiến cho người ta không nhịn được mà ca ngợi khi nhìn thấy những nữ hài xinh đẹp có làn da trắng, tâm hồn tròn...

Đương nhiên, nghĩ kĩ lại, làn da trắng đó chính là làn da tái nhợt của người đã chết!

“Đông cứng bọn chúng.” Chúc Minh Lãng cũng không muốn để cho những thứ buồn nôn này tới gần.

Phương Niệm Niệm đã sợ đến bất tỉnh, nàng cảm thấy trên thế giới này không có quỷ, nhưng thi quỷ đầy khắp núi đồi này lại lọt vào tầm mắt, có lẽ từ nay về sau sẽ làm nàng bị ám ảnh khó ngủ.

Hồ Bách Linh ôm nàng, Cự Tượng Long của nàng phát ra từng tiếng gào thét.

Chúc Minh Lãng không có ý định để Hồ Bách Linh tham chiến, hắn cần phải có người bảo vệ tốt cho Phương Niệm Niệm và Lê Tinh Họa không có năng lực tác chiến.

Đối phó với những thi quỷ cấp thấp này, một mình Chúc Minh Lãng là đủ rồi.

Băng Thần Bạch Long cũng có được lĩnh vực đặc thù của mình, đó chính là Băng Không Chi Sương.

Làn sương lạnh băng nhanh chóng lan ra, dưới ánh trăng chiếu rọi, có thể nhìn thấy một mảng lớn màu trắng bạc đang bao phủ khắp xung quanh mồ mả.

Những thi quỷ kia lại gần một chút, bọn chúng liền sẽ bị Băng Không Chi Sương quấn lấy, mà những băng sương này sẽ cướp đi sức sống của bất cứ sinh vật nào...

Thi vật có sinh mạng sao?

Hiển nhiên là có, sinh mạng này thật ra chính là Tử Linh chi thủy đang chảy xuôi trong thân thể bọn chúng tựa như dòng máu vậy.

Thông qua loại Tử Linh chi thủy đặc thù này, những Tử Linh này không chỉ có thể bảo tồn thân thể trong thời gian rất lâu, mà còn có thể đạt được sức mạnh cường đại, khiến bọn chúng tựa như trở thành dã thú cường đại, đối với bất kỳ vật sống nào cũng đều tạo thành uy hiếp cực lớn.

Băng Không Chi Sương của Băng Thần Bạch Long làm cho Tử Linh chi thủy này khô kiệt, trước đó có thể nhìn thấy tốc độ hay là lực lượng của những thi quỷ này đều vô cùng hổ báo, nhưng giờ đây lại đang từ từ đông cứng lại, khô héo từng chút một!

Đương nhiên, cũng có một bộ phận thi quỷ không bị ảnh hưởng, bọn chúng vọt lên, cương cân thiết cốt, làn da cứng rắn như nham thạch, bọn chúng gào thét, tấn công Băng Thần Bạch Long, Băng Thần Bạch Long dùng đuôi đâm xuyên qua trái tim chúng nó, kết quả những thi quỷ cường hãn này lại không bị gì cả!

“Hô hô…”

Băng Thần Bạch Long vỗ cánh bay lên, nó xoay vòng trên không trung, đồng thời vẩy ra lông vũ màu trắng bay đầy trời, rồi hướng về phía mặt đất phun ra long tức!!

Tựa như một mảng ánh trăng lớn nhu hòa đánh vào trong vùng hoang dã rộng lớn, nhưng long tức này lại có uy lực đóng băng rất đáng sợ, có thể nhìn thấy hoa cỏ cây cối trong nháy mắt đã hóa thành băng, có thể nhìn thấy ngọn núi, tảng đá hóa thành lớp băng rất dày, những thi quỷ hung mãnh kết thành đàn xông lên kia cũng hóa thành tượng đá, không thể động đậy!

Ánh trăng lạnh lẽo, khu rừng hóa thành một vùng đất tĩnh mịch lạnh lẽo, hơi thở của Băng Thần Bạch Long cực kỳ bá đạo, cho dù là những xác thối hay là thi quỷ hung mãnh kia, thì cũng không thể may mắn thoát khỏi!

“Vù vù!!”

Nhẹ nhàng vẫy cánh một cái, Băng Thần Bạch Long thổi lên một luồng gió lạnh.

Gió lạnh xuyên qua những hoa cỏ cây cối kia, lướt qua những thi quỷ đông thành tượng đá, rất nhanh tất cả những vật thể đó đều tung bay, trên không trung hóa thành hạt bụi màu trắng, cùng bay về phương xa.

Trong lúc nhất thời, mảnh rừng núi này trở nên vô cùng sạch sẽ!

Gương mặt của lão tộc trưởng Tùng Tầm Sơn trở nên tái nhợt, mặc dù ông đã biết sơ qua thực lực của đối phương từ chỗ của Tùng La.

Nhưng ông cũng không ngờ đến thi quỷ của mình ở trước mặt Băng Thần Bạch Long lại như trở thành đám lính tôm tướng cua vô cùng buồn cười!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch