Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 563: Đoạt linh

Chương 563: Đoạt linh




DG: Vương Linh

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Đêm khuya, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, tầng sương mỏng tựa một tấm lụa trắng uốn lượn giữa trời, che lấp đi ánh sáng lấp lóe của ánh sao trên trời.

Bầu trời cao rộng vô ngần, dưới vầng trăng hình bán nguyệt là một ngọn thác nước rộng lớn hào hùng, dòng nước chảy xuôi ánh lên sắc bạc, nó chứ chảy mãi tựa như điểm cuối cùng tiếp giáp là một vùng hư không.

Dòng nước ánh bạc phác họa nên hình dạng Thiên môn trong mơ hồ, cổ xưa mà thần bí, từng ráng mây sắc kim tử dập dờn chuyển động, ngay cả ánh trăng trên trời cao cũng phải ảm đạm đi vài phần khi so sánh với những rạng mây này, tựa hồ như tòa thần giới long môn đang lơ lửng phía trên vùng đất Ly Xuyên mới thực sự là vạn cổ thiên thần!

Đây chính là Giới Long môn!

Lúc mới vào đêm, từ Ly Xuyên đại địa ngẩng đầu lên nhìn mới thấy được hình dáng mơ hồ của nó nhưng đêm càng khuya thì Giới Long môn giống như mặt trăng mặt trời độc nhất vô nhị, chỉ cần đứng ở một nơi trống trải, cho dù có cách Ly Xuyên bao xa cũng có thể vừa liếc mắt đã nhìn thấy Giới Long môn thần bí!

Tuy rằng so với mặt trăng, mặt trời thì nó gần với đại địa hơn nhưng vẫn tạo ra một cảm giác như không thể chạm tới, mọi sinh linh trên thế gian chỉ có thể ngước nhìn lên mà thôi.

Gần đến nửa đêm, rạng mây quanh quẩn xung quanh Giới Long môn cũng dần dần tan biến, nhưng cùng lúc đó nhìn lên lại có thể nhìn thấy rõ ràng một đạo quang huy không có bất kỳ màu sắc nào, nó tạo thành một đợt sóng rung động đang lan rộng và từ từ bao trùm cả vùng đất này!!

Tuế Nguyệt sóng!!

Khi nó cuốn sạch, nó cuộn trào đều có thể dùng mắt thường để nhìn thấy được, trông tựa như một trận sóng thần vô sắc hoàn toàn, độ cao của nó có thể vượt qua cả một ngọn núi, cuồn cuộn sóng nước kinh hoàng ập đến, không thể ngăn cản!!

Tất cả núi non, rừng rậm, thành trì đều bị càn quét qua một phen nhưng không hề lật tung một hạt cát hay cuốn đi một con phù du nhỏ nào cả, mọi người có thể cảm nhận được nó lướt qua thân thể với tốc độ cực nhanh như một đợt sóng lạnh lẽo, một cơn chấn động mạnh mẽ không thể tin được lướt qua nhưng nó không hề phá nát bất cứ thứ gì, không làm sập đổ nhà cửa, sự thay đổi mà nó mang đến chính là thảm thực vật nơi Tuế Nguyệt lắng đọng xuống bỗng nhiên tăng trưởng mạnh mẽ!!

Đây chính là bí mật dẫn đến sự bùng nổ linh khí.

Tuế Nguyệt sóng ban tặng cho vạn vật năng lực thời gian!!

Tuy rằng nó chỉ làm thay đổi thực vật nhưng con đường tiến hóa của tất cả sinh linh đều dựa vào thiên tài địa bảo, đều dựa vào sức mạnh thời gian!!

"Khó có thể tin, khó có thể tin a..." Chúc Minh Lãng nhìn Giới Long môn, nội tâm cảm khái vạn phần.

Nếu không tận mắt nhìn thấy thì sao có thể tưởng tượng ra màn này chứ, tuy rằng nhận thức của Chúc Minh Lãng đối với thế giới này nhiều hơn một tầng nhưng cũng kính nể hơn một phần.

"Ảnh hưởng mà mỗi lần Tuế Nguyệt mang tới đều lớn hơn đợt trước, phạm vi ảnh hưởng cũng rộng hơn, trong tương lai không lâu sau sợ rằng không chỉ có Ly Xuyên chúng ta mà cả toàn bộ Cực Đình đại lục đều sẽ nằm trong vùng ảnh hưởng của Giới Long môn." Nam Linh Sa nói với Chúc Minh Lãng.

"Quả nhiên thế giới đang trong quá trình tiến giai a!" Chúc Minh Lãng cảm thán nói.

Mới vừa ban nãy Chúc Minh Lãng đã tự mình cảm nhận được uy lực của Tuế Nguyệt sóng.

Nó như một cơn sóng thần diệt thế, những gợn sóng trong không gian cuồn cuộn nổi lên, nó đập thẳng vào mặt, nhưng lại nhẹ nhàng đến mức khiến người khác hầu như không phát hiện được, sau đó lại cuồn cuộn lướt đi về thế giới phía sau mình...

Mảnh rừng toàn cây quế trước mắt không phát triển to lớn như những cây tùng khác nhưng lớp vỏ ngoài của cây quế lại nổi lên một lớp sáng bóng như ngọc thạch được đánh bóng sáng ngời vậy, lá của cây quế trở nên rậm rạp tươi tốt, lấp ló trong các phiến lá là những viên linh diệp được bao bọc trong tầng quang huy đặc thù, chúng đang hấp thu ánh trăng tinh túy lạc xuống đại địa!

Trong lúc bất tri bất giác, tất cả cây quế ngàn năm đều bị một tầng ánh trăng vô cùng thuần khiết bao phủ, khiến cho cả mảnh rừng quế đều toát ra một cỗ khí tức thuần khiết thần bí vô ngần, tựa như nguyệt cung quế lâm được nói đến trong sách thần thoại!

Chúc Minh Lãng nhìn thấy rõ ràng sự biến hóa của rừng cây quế, trong lòng càng thêm khó tin!!

Chỉ một rừng cây nhỏ bé cũng có thể nhận được ân huệ lớn như vậy thì như vùng Ngân Sam Thánh mộc linh địa của Nam Thị Thánh Lâm chẳng phải sẽ lập tức trở thành Tiên Lâm Thần phủ chân chính sao!!

Cũng may đã để Thiên Sát long bảo vệ Ngân Sam Thánh lâm, nếu không...Chúc Minh Lãng thực sự sợ cây Ngân Sam Thánh Lâm vạn năm kia của mình bị mấy tên bụng dạ khó lường trộm đi mất!

"Quả tu vi này hẳn là chín rồi." Nam Linh Sa nhìn liếc qua Tuyệt Lĩnh một cái rồi lại nhìn chăm chăm vào tia bạch quang tản ra từ phía tuyệt lĩnh!

"Bảo kiếm, Thanh Trác, Hắc Nha, làm việc!" cả người Chúc Minh Lãng run lên một cái, cho dù bây giờ là lúc nửa đêm khuya khoắt nhưng đôi con ngươi kia chẳng biết tại sao lại phát ra ánh sáng tinh thần sáng láng!

Cũng không biết có phải cô em vợ họa sư này đã bị hành vi như cường đạo của Chúc Minh Lãng lúc tham gia cuộc thi đấu thế lực làm hư hay không mà khi đợt sóng Tuế Nguyệt vừa xuất hiện thì nàng đã làm đủ mọi chuẩn bị rồi, nhưng nàng chỉ có một mình vậy nên rất khó gom được hết linh vật vào túi.

Thời điểm Chúc Minh Lãng trở về là vừa hay kịp lúc!

Nói chung cũng không cần suy nghĩ đắn đo xem nên lấy tu vi quả hay Nguyệt long cốc.

Tất cả bọn họ đều muốn!

Vũ Đàm.

Trong Lĩnh Trung có một cái đầm, xung quanh không có nhánh sông dẫn nước nào, chỉ khi trải qua mùa mưa có nước đọng lại thì cái Vũ Đàm này mới hiện lên, khi nước mưa hoàn toàn ngâm vào trong những tảng đá thạch bích xung quanh tạo thành một loại thạch gọi là Vũ Ngọc Linh Thạch.

Vốn dĩ nơi đây chỉ là địa điểm yêu thích của các ông lão đến câu cá, cá trong đầm này cũng vô cùng hiếm có, nếu đem bán cho mấy mục long sư ăn thịt ăn cá thì bọn họ có thể nhận được một số tiền lớn.

Hai ba ông cụ mặc áo tơi che sương che gió, bọn họ bồi hồi ngồi xung quanh Vũ Đàm nhưng sau đó xung quanh Vũ Đàm lại xuất hiện một nhóm người mặc một thân xiêm y màu vàng, không chút lưu tình hống bọn họ rời đi.

"Núi này là của thôn chúng ta, Vũ Đàm này là do chúng ta phát hiện trước, không phải tiểu tông chủ các ngươi đã cho phép bọn ta được thả câu vào ban đêm rồi sao?" một ông cụ vô cùng căm phẫn nói.

"Không cút thì cắt hết lưỡi của các ngươi!" lúc này một vị vũ sư hung thần ác sát nói.

Lão ông sợ đến mức mau chóng chạy đi, không dám có nửa câu oán hận.

"Có mưa linh thạch!!! Có mưa linh thạch!!!!"

Đột nhiên, có người đứng gần Vũ Đàm vô cùng hưng phấn hô to, nhất thời hết thảy các vũ sư váy áo sắc vàng đều vây quanh Vũ Đàm, mỗi người đều hận không thể lập tức nhảy vào trong Vũ Đàm lạnh như băng để nhặt mấy khối Vũ Ngọc Linh có thể giúp họ tu luyện!

"Tiểu tông chủ, tiểu tông chủ, trên núi có yêu khí đang tới gần chỗ chúng ta!" lại có người kêu lớn.

"Lão Dương vũ sư, ngươi dẫn người đi tiêu diệt nó đi, khiến chúng nó hội hận đã sinh ra làm yêu, lại cả gan tới cướp bảo vật của chúng ta!"

"Tiểu tông chủ, có rồng!!"

"Rồng, có gì phải sợ, để ta nhổ sạch toàn bộ răng nanh của nó!"

Giữa bầu trời đêm một con rồng màu xanh huy động đôi cánh đang lượn lờ xung quanh Vũ Đàm.

Do ngửi được khí tức của rồng đang khuếch tán không ngừng nên đám yêu ma lúc trước vọng tưởng đến tranh giành bảo vật đã lập tức tán đi như chim muông!

Những vũ sư mặc y phục màu vàng thấy một màn vậy, lập tức ý thức được con Thanh long trên không trung này không chỉ thuộc long tướng, long chủ mà là một con long quân thực sự!

"Tiểu tông chủ, là một con long quân Thanh long!!" mấy vũ sư trẻ tuổi đã sợ đến mức hai chân run lẩy bẩy, cái vùng Ly Xuyên này là thế nào a, long quân bay đầy trời sao, sao lại có một con Thanh thánh long với cấp bậc thế này ẩn nấp gần Vũ Đàm a!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch