Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 692: Thiên kỳ thần bàn

Chương 692: Thiên kỳ thần bàn




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Bọn họ sắp tới rồi, hiện tại có muốn động thủ không?" Mật Trọng Quân theo bản năng mở miệng hỏi.

Hỏi xong câu này, trong lòng Mật Trọng Quân cũng dâng lên một phần nghi hoặc.

Mình mới là lão đại, vì sao trước khi làm chuyện gì đều phải trưng cầu ý kiến người này trước, chẳng lẽ hắn ta mới là nam nhân có tài năng lãnh tụ chân chính?

"Không vội, thả bọn họ đi qua." Chúc Minh Lãng nói.

"Thả bọn họ đi qua? ?" Tề Hôn không biết rõ làm như vậy có dụng ý gì.

"Nghe Chúc đại ca chắc chắn không sai!" Vị nữ tử thần dân trẻ tuổi Thẩm Ảnh nói.

Thẩm Ảnh cùng Mật Dung có quan hệ không tệ.

Có lẽ là trong lúc không cẩn thận Mật Dung đã nói cho nàng biết Chúc Minh Lãng là người thần tuyển, hiện tại Thẩm Ảnh cùng Mật Dung đều đã trở thành tiểu mê muội của Chúc Minh Lãng đại ca.

Chúc Minh Lãng muốn chính là hiệu quả này, từng chút từng chút xâm chiếm lòng tin của người Huyền Qua Thần Quốc này.

Cũng may mắn người Huyền Qua Thần Quốc phái tới lần này đều là một vài đệ tử con em trẻ tuổi, còn do bao cỏ Mật Trọng Quân này lĩnh đội, nếu không muốn dẫn dắt bọn hắn đi theo mình thật đúng là không phải một chuyện dễ dàng, không có Mật Dung làm nội ứng cho mình, len lén tẩy não, thì Chúc Minh Lãng cũng chỉ đành kiếm tẩu thiên phong.

Mọi người phân tán ở bên trong vùng quê, chỗ tốt của nhân số ít ngoại trừ tốc độ di chuyển nhanh, ẩn nấp là thoải mái nhất, địch nhân muốn phát hiện hành tung của bọn hắn là vô cùng khó khăn.

Trong đám người, Chúc Minh Lãng đã thấy thần duệ Minh Luyện Kiệt lúc trước bị Tiểu Bạch Khởi nhấn trên mặt đất điên cuồng giẫm đạp, thương thế của tên này ngược lại khôi phục cũng rất nhanh, xương cốt bị thương nặng như vậy, bây giờ nhìn vào giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

"Minh Thần tộc có thánh dược chữa thương gì phải không, sao ta nhìn tên Minh Luyện Kiệt này lại sinh long hoạt hổ như vậy?" Chúc Minh Lãng hỏi thăm Mật Trọng Quân.

Chuyện của những tổ chức hạ thần khác, Mật Trọng Quân biết cũng không ít.

"Đúng vậy, thứ nổi danh nhất của Minh Thần tộc chính là liệu diệp của bọn hắn, đem loại phiến lá đặc thù kia ép thành nước, sau đó phối hợp thêm một chút nước suối đặc thù, có thể ở thời điểm cực ngắn chữa trị thương thế nội ngoại." Mật Trọng Quân nhẹ gật đầu.

Tròng mắt Chúc Minh Lãng quay vòng lên.

Bên trong Thánh Khuyết đại lục còn có một nhóm thương binh lớn, những ngày này Đổng phu nhân vẫn ở trong núi gần Thánh Khuyết đại lục để tìm kiếm những đồng bào còn sống sót, trong đó cũng có rất nhiều người thực lực trác tuyệt, đáng tiếc thương thế nghiêm trọng.

Nếu có thể chữa khỏi thương thế của bọn hắn, những người này có thể phát huy tác dụng rất lớn.

Nhất là Hoàng vương Hoành Cảnh của Thánh Khuyết đại lục, thực lực của người này đặt ở bên trong Thiên Xu Thần Cương cũng là cực kỳ khủng bố, chỉ cần không gặp phải thần minh, hắn trên cơ bản không sợ bất luận cường giả nào.

"Nếu có thể khiến cho thương thế hắn khôi phục lại, chuyện muốn tiêu diệt Tước Lang Thần sẽ nắm chắc hơn vài phần!" Trong lòng Chúc Minh Lãng lập mưu.

Liệu diệp của Minh Thần tộc...

Nhất định phải cướp sạch toàn bộ!

...

Nếu đã định phục kích nhất định phải có kiên nhẫn, Chúc Minh Lãng cố ý đợi đến khi bọn hắn hoàn toàn tiến vào Kỳ Hạp địa hình phức tạp, lúc này mới sai một Mục Long sư Thánh Khuyết đại lục đi thông báo cho Trịnh Du.

Nếu để cho đại quân Trịnh Du cùng Minh Thần tộc chém giết, thực lực cách xa quá lớn.

Nhưng để Trịnh Du ngăn cản bọn hắn ở phía dưới cứ điểm Trường Xà Thành, không để bọn hắn vượt qua, độ khó sẽ giảm bớt rất nhiều.

"Chúc đại ca, bọn hắn lập tức sẽ đến phòng tuyến, chúng ta còn chưa động thủ sao?" Tề Hôn có chút lo lắng nói.

Đối phương đã thoát khỏi phạm vi phục kích của bọn hắn, cảm giác nếu chờ đợi thêm nữa, bọn hắn có lẽ sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt nhất.

Chúc Minh Lãng vẫn luôn chờ đợi, thẳng đến khi tên Mục Long sư Thánh Khuyết đại lục được phái đi truyền tin cho Trịnh Du trở về, Chúc Minh Lãng mới quyết định động thủ.

...

Tiếng chém giết đã truyền đến từ bên trong Kỳ Hạp, chính là Minh Thần tộc đang trùng kích phòng tuyến Trường Xà Thành.

Rõ ràng không đến một vạn người, mà bên trong mười sơn lũy Trường Xà cộng lại có tới gần hai mươi vạn quân phòng ngự, kết quả vẫn là Minh Thần tộc với thế tiến công như chẻ tre, dùng thời gian rất ngắn liền phá vỡ mấy sơn lũy thành trì phía trước!

Người Minh Thần tộc hạ thủ cũng cực kỳ tàn nhẫn, những nơi bọn họ đi qua trên cơ bản không nhìn thấy có bất kỳ người nào sống sót, bao gồm cả một vài thương nhân đi qua đường nghỉ chân, đều giết chết không nháy mắt.

Có lẽ ở trong mắt những người thượng giới này, dân chúng hạ giới không khác gì là đám súc vật.

Càng là như thế, càng không thể thỏa hiệp, Chúc Minh Lãng tự nhiên rõ ràng điểm này.

"Động thủ sao?" Bàng Khải dò hỏi.

Quân thủ vệ đã chết rất nhiều, phàm dân cùng thần dân vẫn có khác biệt rất lớn, những võ giả Minh Thần tộc kia đều là những kẻ có thể lấy một địch trăm, bọn hắn giết chết những binh sĩ có trang bị tinh lương kia, lại chẳng khác gì giẫm chết một vài con gà con.

"Chờ bọn hắn đến Tàn Sơn." Chúc Minh Lãng nói.

Địa thế Tàn Sơn thành là hiểm trở nhất, mà trước sau đều là núi đồi xây dựng tường thành vô cùng cao.

Động thủ ở nơi đó, đảm bảo có thể một mẻ hốt gọn quân đội Minh Thần tộc này!

...

Núi đồi Tàn Sơn, từng tòa Thạch Cương mọc lên cao sừng sững giống như sơn tháp màu xám, dưới đáy tương đối tinh tế, ở trên cao lại là một ngọn đài đá cực lớn, có thể dung nạp lượng quân binh lớn.

Thạch Cương là dùng đá xám cực kì cứng rắn dưới địa mạch mà xây thành, cho dù là Cự Long muốn phá hủy chúng cũng phải hao phí một chút thời gian.

Trịnh Du đứng ở bên trên cương vị tháp, Từ Bị cưỡi trên lưng Phi Long Vương khống chế Phi Long hạ xuống bên cạnh.

"Trịnh quốc phụ, những tù phạm đóng vai thành quân Vệ cùng thương nhân kia của chúng ta đều bị giết sạch, không có người nào còn sống." Từ Bị nói.

"Dân cũng giết, xem ra cũng không cần thiết phải nhân từ nương tay." Trịnh Du thở dài một hơi.

Trước đó nhân mã lưu lại phòng thủ trên mấy sơn lũy trong thành cũng không phải là quân vệ thật sự, cũng không phải thương nhân chân chính.

Trịnh Du an bài tù phạm và tù binh ở trên mấy sơn lũy trong thành, một mặt muốn nắm được thực lực đại khái của những người Minh Thần tộc này, mặt khác cũng có ý nghĩ thăm dò rõ ràng ranh giới cuối cùng của bọn hắn.

Bọn hắn đều là những kẻ gặp người liền giết, nếu như Ly Xuyên rơi vào trong tay của bọn hắn, trên cơ bản sẽ trở thành một lò sát sinh kinh khủng!

"Chúc tôn giả giam hết tất cả nội ứng của các thế lực kia là sáng suốt, những tổ chức hạ thần này căn bản cũng không coi chúng ta là người!" Từ Bị phẫn nộ nói.

"Bài binh bố trận, nghênh chiến Minh Thần tộc!" Trịnh Du giơ lên một bàn tay, bàn tay hướng về bầu trời, giống như nâng một vật cực kỳ to lớn.

Bàn tay hắn ấn về phía trường không, cùng lúc đó tất cả các cương vị tháp đều hiện lên lên một đường lại một đường sáng ảm đạm, bọn chúng giao thoa trong khe núi Tàn Sơn này, phảng phất như có một thiên trận vô hình, đem tất cả các cương vị tháp bên trong Tàn Sơn này nối liền với nhau!

Giống như đang hưởng ứng một lời kêu gọi nào đó, núi đồi xây dựng bởi những tảng đá xám vô cùng ám trầm này tựa như bắt đầu sinh ra ánh sáng.

Người Phi Long doanh bay trên tầng mây, bọn họ quan sát xuống dưới, kinh hãi phát hiện phân bố núi đồi trên Tàn Sơn này lại cực kỳ đáng nghiên cứu, nhất là dưới tình huống có thể nhìn thấy những ám tuyến cùng ánh sáng kia.

Cả khe núi chập trùng không đồng nhất giống như bị cắt thành ô bàn cờ, núi đồi cùng sơn lũy phân bố có thứ tự, càng giống như quân cờ lớn nhỏ không đồng đều, cuối cùng lấy một tư thế giương cánh xếp đặt lại tạo nên một chiến trường Kỳ Hạp!

Một ngọn núi chỉ đóng quân có bốn năm ngàn người, mà bốn năm ngàn quân Vệ này phảng phất như đã hóa thành một chỉnh thể, như một viên lại một viên cờ màu đen trắng, gần hai mươi vạn phòng ngự quân, cho dù phần lớn người trong đó thậm chí ngay cả tu vi cũng không có, nhưng thân ở phía dưới trận cục Thiên Kỳ Thần Bàn to lớn như vậy, tựa hồ như thu được một loại thần lực trời ban nào đó!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch