Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2236: Không Có Lựa Chọn Nào Khác!

Chương 483: Không Có Lựa Chọn Nào Khác!


Y Lạc Nguyệt trong lòng biết khác thường nên không có ở đây triền đấu với Mộc Thiên Lan nữa, ngược lại thân thể bay đi như gió lốc rơi xuống, mục tiêu hiển nhiên là cố gắng phá vỡ trận thể của chín người kia, hiển nhiên, giờ phút này, mấu chốt đã chuyển dời đến trên người chín người kia rồi.

Tuy nhiên Mộc Thiên Lan khóe miệng lộ ra một tia cười thần bí, thân hình giống như thuần di, như bóng với hình đuổi theo Y Lạc Nguyệt rơi xuống đất mà đột nhiên rống to một tiếng nói : "Thiên ma! Nạp mạng đi!"

Song chưởng giống như như gió lốc tật tốc huy vũ!

Trong lúc bất chợt, từ phía trên, từ dưới đất, từ trong không khí vô thanh vô tức xuất hiện vô số lưỡi đao sắc bén, môi một đao cũng xen lân thanh âm nổ dị thường bén nhọn làm cho trong hư không xuất hiện từng đạo khe không gian, gào thét mà đến, xu thế mạnh vô cùng!

Mà sau mỗi một thanh đao cũng phảng phất như kèm theo một đòan hoả diễm. Đó là do tốc độ của lười đao kia thật sự đã quá nhanh, nhanh đến mức ma sát với không khí mà tạo thành đuôi lửa quanh mình!

Chiêu này chính là tuyệt kỹ thành danh của Mộc Thiên Lan: Hư Không Đao Hồn!

Một chiêu này phàm là khi xuất hiện ở trong đại chiến trận, cơ hồ mỗi một lần xuất kích cũng sẽ khiến cho ít nhất mấy vạn người chết đi! Uy lực vô cùng.

Y Lạc Nguyệt chợt cảm giác được mình cùng một thời gian đồng thời bị không dưới mấy chục vạn thanh binh khí liên hiệp tập kích! Ngay cả hắn tu vi thông thần nhưng cũng không dám tùy tiện đón đỡ một kích toàn lực của cao thủ đồng cấp số như Mộc Thiên Lan!

Đao sơn như vậy tuyệt đối đủ để đánh bại nguyên lực phòng ngự của hắn mà cắm thẳng vào thân thể. Thậm chí, dư lực không suy vẫn có thể nhập vào cơ thể!

Mặc dù Y Lạc Nguyệt có thể tuyệt đối nắm chắc mình sẽ không bỏ mạng nhưng lúc đó bị thương cũng là rất không hay.

Tâm niệm hắn thay đổi thật nhanh, bất đắc dĩ cuồng tiếu rồi thân thể giống như xoáy lốc xoay tròn, vừa tránh né vừa ngay tại chỗ chợt tạo thành một cổ long quyển phong cường đại và trong tay điện quang lóe lên, tinh chuẩn vô cùng đem mỗi một đao phong bắn ra.

Nhưng như vậy, ngay cả mạnh mẽ như hắn cũng phải tạm thời chỉ có thể tự vệ được mà vô lực phản kích! Đây chính là hiệu quả mà Mộc Thiên Lan mong muốn!

Thân thể Mộc Thiên Lan thoáng một cái đồng thời xuất hiện chín đạo ảo ảnh chia ra lao tới chín chiến trường, phần phật quét ngang một nhát, trong nháy mắt đã đem chín đại hộ vệ tụ tập một chỗ rồi trầm giọng quát lên nói: "Chuẩn bị!"

Sau một khắc, một bàn tay biển ảo thành bạch quang rực rỡ hung hăng đánh về phía lòng đất sâu! Bạch quang chợt lóe lên rồi biến mất.

Mọi ngươi vây công hoàn toàn không biết hắn làm như vậy là có dụng ý gì, công kích vào mặt đất. Nơi đó cũng không có địch nhân a!

Đang suy nghĩ thỉ trong lúc bất chợt, "ùng ùng" một tiếng trầm muộn, thanh âm của 1 vụ nổ từ sâu trong lòng đất truyền đi lên!

Vụ nổ này cực kỳ mãnh liệt! Thổ địa sâu chừng mười trượng cũng theo một tiếng nổ này mà bị hoàn toàn hất bay lên, địa giới chu vi mấy trăm dặm quanh đó chỉnh tề bay vút lên trên không!

Nơi nơi cũng là tiếng kêu thảm thiết!

Một đám mây hỉnh nấm rủ xuống dâng lên!

Tin tưởng cho dù ai cũng không nghĩ tới, Mộc Thiên Lan lại từ sớm đà cho chôn nhiều thuốc nổ như vậy dưới nhà mình!

Nhìn uy lực của vụ nổ này, xem ra số lượng hỏa dược với đoán chừng thận trọng nhất chỉ sợ cũng phải đến mấy chục vạn cân!

Cả phủ nguyên soái trong nháy mắt đã biến thành một cái hồ sau cự đại!

Lần này tất cả cao thủ tham dự vây công, phần nhỏ người mới vừa rồi trong khi giao chiến đã bị thương thì trực tiếp hồn phi phách tán. số còn lại tất cả đều là người bị thương nặng nhưng lại có thể tất nhiên toàn thân trở lui thì số lượng lại không còn mấy! Đợi đến lúc Thừa tướng Y Lạc Nguyệt một bộ áo xanh lần nữa tò trong khói thuốc súng đi ra thì Mộc Thiên Lan cùng với chín đại hộ vệ đã sớm bỏ đi không một dấu vết, vô ảnh vô tung!

Y Lạc Nguyệt mặt trầm như nước, mắt thấy đất bụi hỗn độn, bọn thuộc hạ mình đầy thương tích thì ánh mắt run sợ như băng rồi đột nhiên hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.

Khi rời đi một bộ áo xanh vẫn như cũ là không nhiễm một hạt bụi, tiêu sái xuất trần.

Nhưng trên đường đi thân thể hắn lại lần nữa trở nên già yểu, đầu tóc hoa râm.

Lúc này tại cửa thành phía nam.

Cánh cửa bàng Định hồn thiết do mấy vạn cao thủ hợp lực tạo nên, vốn cho là có thể thiên thu vạn thể không hủ lúc này đà hoàn toàn sụp đổ!

Mộc Thiên Lan hai tay chắp sau lưng giống như núi non trùng điệp nguy nga cao ngất đứng ở trong một mảnh phế tích đưa mắt nhìn thiên quân vạn mã gào thét nối đuôi nhau ra khỏi thành!

Ánh mắt như điện! Có Mộc Thiên Lan chịu trách nhiệm tự mình cản ở phía sau, tướng sĩ ra khỏi thành không khỏi ai nấy tinh thần phấn chấn không có nửa điểm do dự ràng buộc nào nữa!

Ai nấy cũng là tinh thần căng đầy nhanh chóng đi ra!

Khi đi qua chỗ Mộc Thiên Lan đứng, mỗi người cũng là cực kỳ kính trọng khẽ cúi người chào một cái theo nghi thức quân đội, nhân số mặc dù đông đảo nhưng rất chỉnh tề, không loạn chút nào.

Mộc Thiên Lan áo đen tung bay, ánh mắt vô tận phức tạp nhìn phế tích trước mắt, mắt nhìn hoàng thành mà mình phấn đấu cả đời để bảo vệ mà trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang!

Đã từng, mình đã từng vì nơi này giãi bày tâm can, đem hết tâm lực bảo vệ!

Sau này mình lại phải cùng một mảnh thiên địa này bất cộng đái thiên, thể bất lường lập đối lập!.

Trừ phi một ngày kia Mộc Thiên Lan ta có thể đem thân phận Thiên Ma của Nguyên Thiên Hạn không thể nghi ngờ chiêu cáo thiên hạ, hơn nữa còn được người người cho phép thì mình mới có thể rửa sạch được cái ô danh "Phản nghịch" này!

Nếu không, ở trước đó, mình cũng chỉ có thể lưng đeo sỉ nhục này mà đi thẳng xuống hoàng tuyền. Rất có thể mãi cho đến khi ta bỏ mình cũng không cách nào rửa sạch được!

Vào giờ khắc này, hắn đột nhiên nhớ lại Mộng Vô Nhai mà trong lòng lại không khỏi nổi lên mấy phần hâm mộ.!

Mộng Vô Nhai... Thủy chung sớm đi trước một bước.

Mặc dù là bị oan ức khó lòng rửa sạch nhưng sớm một bước thoát khỏi bị Thiên ma coi như tượng gỗ thao túng...

Mộc Thiên Lan lẳng lặng đứng ở chỗ này, suy nghĩ tung bay, trong lúc nhất thời, có chút sầu não, có chùa xót, có chút mê võng

Sau này, rốt cuộc nên đi nơi nào?,

Nguyên Thiên Hạn đối mặt với đại quân bạo loạn thế nhưng hoàn toàn không có làm ra cái phản ứng gì!

Sự phát hiện này làm cho Mộc Thiên Lan không khỏi càng thêm khẳng định, trong Thất Vương chi loạn, Nguyên Thiên Hạn tuyệt đối là người bị thương nặng.

Nguyên Thiên Hạn toàn bộ không ra mặt, Thừa tướng đại nhân thâm tàng bất lộ cũng chỉ đánh một trận mà đi; hôm nay dõi mắt cả Mặc Vân Thiên, đã không còn có ai có thể ngăn trở được lực lượng của Mộc Thiên Lan nữa.

Tuy nhiên Mộc Thiên Lan bây giờ cũng thật sự không có năng lực nhất cử đồ diệt Nguyên Thiên Hạn.

Hai bên đều chỉ có thể yên lặng đợi chờ, đợi chờ đối phương lộ ra sơ hở. Đợi chờ sau này!

Nhưng hai bên nhưng cũng có thể cảm giác được, đánh một trận này xong, vô luận kết quả như thể nào thì Mặc Vân Thiên chắc chắn nguyên khí sẽ bị tổn thương nặng nề. Hoặc là Nguyên Thiên Hạn hiện tại không ngăn cản chính là vì muốn tránh khỏi việc xuất hiện kết quả nguyên khí tổn thương nặng nề này sao?

Trải qua trận chiến này, bất kể ai thắng ai thua cũng là cơ hồ vô lực tái chiến nữa. Đen lúc đó một khi thiên ma đại cử xâm lấn, trong đội quân chống lại thiên ma nhất định sẽ thiểu một phương thiên địa lực lượng!

Mộc Thiên Lan nghĩ tới đây mà tinh thần lại chán nản. Nhưng cho dù biết rõ kết quả như thể, lần nội chiến này vẫn ở thế tất phải làm, hơn nữa còn muốn lửa sém lông mày!

Đêm đã khuya.

Ngoài thành bảy trăm dặm. Trong rừng rậm.

"Mộc soái, chúng ta bước kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?" Một vị tướng quân đứng lên hỏi.

"Chọn tuyển đường đi thuận đường xuôi nam, một đường dọc đường hợp nhất quân đội của chúng ta! Đại quân tiên phong nhắm thẳng vào quân bộ của Vũ Trì Trì! Nếu Vũ Trì Trì có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, chúng ta cho hắn một lần cơ hội, nếu không cũng phải đem hắn tiêu diệt, vì đại nghĩa cái gì nên bỏ thì phải bỏ!"

"Sau đó cùng Tạ Đan Quỳnh hợp binh một chỗ, tụ họp ưu thế binh lực xuất binh Bắc Phạt, tiêu diệt thiên ma ma nghiệt Nguyên Thiên Hạn, tĩnh Vân Thiên ta!"

Mộc Thiên Lan ánh mắt kiên quyết, trong sự bi thống mang theo sự đè nén nói : "Trận chiến này, chắc chắn sẽ dẫn động vô số sinh linh đồ thán, nhưng chúng ta đã... Không có lựa chọn nào khác!"

"Dạ, chúng ta đã không có lựa chọn nào khác!"

Không có lựa chọn nào khác!

Đúng vậy, bất luận kẻ nào cũng là không có lựa chọn nào khác. Mặc Vân Thiên Mộc Thiên Lan bên này hay Nguyên Thiên Hạn bên kia cũng không có lựa chọn nào khác.

Tạ Đan Quỳnh đi đến bây giờ cũng đã không có lựa chọn nào khác.

Mà Nguyên Thiên Hạn thân là thiên ma cũng không có lựa chọn nào khác!

"Đêm nay nhất định sẽ có một cuộc huyết chiến; thắng lợi chính là khắp chốn mừng vui, thất bại chính là khắp nơi Khô cốt!" Tạ Đan Quỳnh cả người đâm máu đứng ở trước đội ngũ đồng dạng vết thương chồng chất, thần sắc trang nghiêm mang theo sự mệt mỏi nói : "Cho nên, trừ cách hợp lại đánh một trận tử chiến ra, chúng ta không có lựa chọn nào khác!"

"Bởi vì phía sau của chúng ta đã là thân nhân của chúng ta!"

"Chúng ta phải thắng! Phải bảo vệ được trọng địa!"

Tạ Đan Quỳnh thanh âm trầm trọng mà phía dưới, tất cả mọi người yên lặng không nói gì.

Trong khoảng thời gian này Tạ Đan Quỳnh mỗi lần chiến đấu đều làm gương cho binh sĩ, là người thứ nhất vọt vào trận địa địch và là người cuối cùng rút lui. Máu bầm chém giết, mấy lần vì cứu viện tướng sĩ mà đem mình đặt trong hiểm cảnh, vô số lần cửu tử nhất sanh!

Người như thể mị lực đã sớm tạo thành.

Những Trảm Mộng quân tướng sĩ kia lúc đầu bất đắc dĩ tới, đối với vị Thống soái mới này lúc mới bắt đầu thì hơi bài xích, càng về sau thờ ơ lạnh nhạt, rồi đến sau này từ từ dung nhập vào, sau đó đến bây giờ đã toàn tâm tiếp nhận.

Có thể nói, là nhân cách mị lực của Tạ Đan Quỳnh đã chinh phục bọn họ! Nhớ năm đó, Mộng tướng quân cũng suất lĩnh chúng ta đấu tranh anh dũng như thế.





Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Phong Lăng Thiên Hạ








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch