Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 499:

Chương 499

Người nhặt rác ( Thập Hoang Giả)!

sharedby: truyendichgiare.com


Trải qua mấy tháng thời gian phát triển.

Số lượng người sống sót trong căn cứ Giang Khẩu, tăng lên không ít.

Bất quá, Thức ăn cùng vật tư là vật phẩm tiêu hao, càng nhiều người sống sót độ tiêu hao càng tăng nhanh
Vì tiếp tục sinh tồn, những nhà lãnh đạo liên tiếp phái những nam nhân bên trong căn cứ, đi thuyền rời đảo , đến những thị trấn ven sông ven biển, tìm kiếm những vật tư đem về.

Bất kể gì: quần áo, giày, bít tất, không thể thiếu đồ ăn, nước . . . Dầu gội đầu, sữa tắm, xà phòng thơm, bột giặt . . .

Tóm lại, chỉ cần là những vật tư dành cho sinh hoạt hàng ngày, Giang khẩu đều vô cùng thiếu thốn

Mà bây giờ căn cứ Giang khẩu, cũng phân chia chế độ đẳng cấp vô cùng rõ ràng.

Những người có chức sắc bên trong căn cứ có một chế độ đãi ngộ tốt hơn rất nhiều.

Hoàng Chí Vĩ được phong làm đội trưởng bảo vệ, mỗi ngày đều có thể lĩnh mì tôm, bánh bích quy, nước khoáng, thỉnh thoảng có thêm socola, thậm chí có thể có cả nước ngọt có ga.

Hơn nữa, còn được trang bị thêm một khẩu súng lục.

Giờ phút này, đám người Hoàng Chí Vĩ đang lục soát bên trong cảng cá.

Cùng đám ngưrương Thành hoàn toàn khác biệt, Trương Thành đi qua cũng không mảy may để ý đến cảng cá rác rưởi này.

Nếu như trong mắt của Trương Thành là rác rưởi, Thì trong mắt của Hoàng Chí Vĩ khắp nơi đều là bảo bối.

Bọn họ tìm thấy bên trong cảng cá một bộ lưới đánh cá, cho dù lưới đánh cá có chút hư hại, nhưng sửa lại vẫn có thể sử dụng.

Trừ thứ đó ra, còn tìm thấy mấy chiếc áo mưa có thể sử dụng.

Tại trên thi thể của Zombie , tìm được bật lửa.

Tiếp đó, là bình nước khoáng, không còn nắp, áo khoác cũ kỹ đã bị ngâm nước một khoảng thời gian, bốc mùi khó chịu . . .

Bọn họ đã hoàn toàn thích ứng với tận thế, trở thành những người nhặt rác chân chính.

Bất luận thứ tài nguyên gì, đều có tác dụng không thể bỏ qua được.

Đương nhiên, đám người Hoàng Chí Vĩ vẫn hi vọng có thể thu thập được những vật tư sinh hoạt hàng ngày.

Ví dụ như giấy vệ sinh.

Hầu hết giấy vệ sinh đều không đủ cho tất cả, đám người trong căn cứ phải dùng một tấm vải để chùi, sau khi sử dụng phải đem đến bờ biển để giặt , dùng đi dùng lại nhiều lần…..

Mặc dù tuy hơi bẩn nhưng vẫn chấp nhận được, nhưng có giấy vệ sinh mà nói, thì cũng không ai muốn dùng vải chùi đít cả.

Dù sao, mỗi lần dùng đều phải đi giặt lại.

Mài không có bột giặt.

"Hoàng đội trưởng, tìm được nửa túi bột giặt."

"Hoàng đội trưởng, tìm thấy dao phay cùng thớt."

"Hoàng đội trưởng, tìm thấy hai bình rượu."

"Rượu sao?!" hai mắt của Hoàng Chí Vĩ tỏa sáng,rượu là xa xỉ phẩm, bên trong tận thế, muốn tìm được là điều vô cùng khó khăn.

"Hoàng đội trưởng, sẽ bàn giao lên trên sao?"

Nam nhân tìm thấy rượu, cười hắc hắc, đùa giỡn hỏi.

Hoàng Chí Vĩ hnhẹ hai tiếng, nói ra: "Tìm một chỗ kín, huynh đệ chúng ta chia nhau."

Người người đều ích kỷ, bọn họ cũng không vĩ đại đến mức, có thể t cả những vật tư tìm được bàn giao lại lên trên.

Nhất là đồ ăn.

Trên cơ bản tìm thấy “Mỹ Vị”, đều trực tiếp ăn hết bên ngoài.

Chỉ mang về căn cứ những đồ đã quá hạn , bất quá, cho dù chỉ là những thứ vứt đi trước tận thế, đồ ăn bị hỏng bị biến chất, bị bốc mùi, nhưng đem về bên trong căn cứ Giang Khẩu vẫn là những thứ mĩ vị.

Cảng cá khoảng cách tới thị trấn cũng rất xa.

Trương Thành cũng không biết đám người Hoàng Chí Vĩ lên bờ, cũng như Hoàng Chí Vĩ không hề biết Trương Thành đang trong thị trấn.

Trương Thành sau khi xem xong danh sách vật tư một lần nữa đảm bảo đã đủ hết, hắn liền nhét vào túi, sau đó lái xe trở về Đông Lăng thư viện.

Bất quá, khi đi trên đường, hắn thấy vài đầu Zombie , đang di chuyển về hướng Đông Lăng thư viện .

Có thể là do Trương Thành vận chuyển hàng hóa đi lại giữa thị trấn và Đông Lăng thư viên, những con Zombie,bị âm thanh xe hơi, hấp dẫn tới đây.

May mắn chính là, Số lượng Zombie cũng không nhiều, không thể tạo thành uy hiếp với thư viện.

Trương Thành dừng xê dưới chân núi, sử dụng bộ đàm liên hệ với Đường Dĩnh, để nàng điều nô lệ từ trên núi xuống vác đồ.

Chỉ huy nô lệ làm việc, LàTrương Thành hay Đường Dĩnh , đều đã trở thành chuyện vô cùng bình thường.

Đám nữ nô dưới sự giám sát của đám Mã Trân Trân , nhanh chóng xuống núi, vận chu tư.

Đám người Hoàng Chí Vĩ thì đang ngồi uống rượu.

Đồ nhắm là một túi đậu phộng chiên, uống rượu nhắm thứ này cũng không tệ

Hai bình rượu, một túi đậu phộng, mười mấy người, uống hơn nửa giờ liền.

Một người trẻ tuổi nói : "Đội trưởng, nơi này Zombie vô cùng ít, hay chúng ta lưu lại nơi này đi, nơi này còn tốt hơn trên đảo rất nhiều."

Hắn tên là Triệu Khang Ninh, vốn là sinh viên trường đai học Công nghiệp Đông Hải , hai tháng trước, gia nhập vào căn cứ Giang khẩu tìm chỗ tránh nạn.

Bất quá, ở đây vật tư lại vô cùng thiếu thốn, hắn đã phải chịu đói lâu ngày ở trên đảo.

Được ra ngoài tìm vật uy rằng có chút nguy hiểm, nhưng thỉnh thoảng may mắn vẫn có thể kiếm được bữa cơm nó.

Giống như lúc này bọn họ có thể có rươu uống, nếu như ở lại đảo chỉ là mơ mộng hão hu vậy đó đội trưởng, nơi này hình như rất ít Zombie."

Mặc dù bên trong cảng cá toàn bộ Zombie, đều bị người ta dọn dẹp, nhưng nhìn vào số lượng thi thể của Zombie không có người thanh lý cũng vô cùng ít ỏi.

Hoàng Chí Vĩ trầm ngâm ném một hạt đậu phộng vào mồm, nhai nát, thòm thèm không nỡ nuốt xuống.

Đồ ăn vô cùng khan hiếm, nhất là những thực phẩm đã được chế biến.

Được chế biến thêm gia vị, có thể ăn liền như thế này

Hoàng Chí Vĩ liền hỏi: "Các ngươi đã gặp qua thi triều chưa?"

"Không có." đám người Triệu Khang Ninh đều lắc đầu, bọn họ sở dĩ có thể sống sót, là bởi vì trước khi virut bộc phát, đang đi nghỉ mát tại bờ biển.

Trước đây Hoàng Chí Vĩ từng bị một thi triều cỡ lớn, truy đuổi cả một đoạn đường dài.

Nếu như không có những chiến sĩ cảnh sát, cùng đồng đội của Điền Mặc Lan xả thân, thì giờ hắn cũng không ngồi đây uống rượu ăn đầu phộng.

"Trên đất liền tuy rất tốt, nhưng không may gặp phải thi triều, chờ đợi các ngươi chỉ là cái chết."

Hoàng Chí Vĩ vừa nói, vừa vung tay diễn tả: "Tường lớn như thế này, ước chừng dày hơn 2 mét, đều bị thi triều zombie đẩy đổ . . xong những lời giải thích của Hoàng Chí Vĩ , Triệu Khang Ninh có chút sợ hãi, bất quá, hắn vẫn kiên trì đưa ra đề nghị: "Đội trưởng, nơi này Zombie cũng tương đối ít, chúng ta tiếp tục lục soát thêm,có thể tìm được thêm nhiều chỗ tốt."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch