Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàn Bào

Chương 211: Cổ Mộ Thời Đường

Chương 211: Cổ Mộ Thời Đường





Tả Đăng Phong và Thập Tam ngồi ở mạn bắc của mộ, nơi này đầu gió, nếu đào thông vào lăng, bên trong có khí bẩn thì cũng không thể bay đến đây.

Một đêm không xảy ra chuyện gì, 3h sáng ngày hôm sau bùn đất đào ra đã có sự thay đổi, tất cả đều là đất sét vê tròn, bên trong không xen lẫn hòn đá hay tạp chất, điều này chứng tỏ mộ thất đã cách không xa. Tả Đăng Phong liền rời đi, đến bên cạnh suối rửa mặt xong, liền lấy ra lương khô ăn điểm tâm, xong xuôi tất cả, mới chậm rãi chờ đợi mộ thất mở ra.

Bốn giờ sáng ! Xuất hiện vấn đề ngoài ý muốn, hai người người ăn mặc kiểu nhà nông xuất hiện trước cử nghĩa trang, nghỉ chân liếc nhìn xung quanh, sắc trời đã dần sáng rõ, nhất định bọn họ đã phát hiện ra hành động của mọi người ở đây.

Tả Đăng Phong nhíu mày nhìn về phía xa khiến đám người Đằng Khi Chính Nam cảm thấy khó hiểu, nhất loạt quay đầu nhìn theo, sau khi phát hiện ra hai người nông dân, Tam Xuyên Tố quay đầu nhìn Đằng Khi Chính Nam, Đằng Khi Chính Nam lạnh lùng nhìn nàng gật đầu, Tam Xuyên Tố liền phi thân lên caoi, thi triển thân pháp lao về phía hai người nông dân.

Tả Đăng Phong biết Tam Xuyên Tố muốn giết người diệt khẩu, nhưng hắn cũng không ngăn cản, lúc trước Kim Châm có lòng tốt cứu người, cuối cùng không được báo đáp mà ngược lại bị những người đó đi khắp nơi tuyên truyền hắn là hán gian, mất hết danh dự.

Hai bên cách nhau hơn hai dặm, hai gã nông dân kia nhìn thấy Tam Xuyên Tố lao về phía mình, biết là chuyện không tốt, xoay người bỏ chạy, nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn không thể chạy thoát, Tam Xuyên Tố rất nhanh đã đuổi kịp, giơ đao chém xuống, hai gã nông dân ngã xuống, Tam Xuyên Tố liền thu đao quay về.

Sau khi Tam Xuyên Tố trở về Tả Đăng Phong lạnh lùng liếc nàng một cái, nàng là người Nhật Bản, hai người bị giết kia là người Trung Quốc, mặc dù Tả Đăng Phong bản thân cũng hay lạm sát kẻ vô tội, nhưng hắn không hề muốn nhìn thấy người ngoài ra tay, mặc dù vậy một lát sau hắn đã áp chế sự tức giận của mình xuống, hắn không ra tay cứu chính là để đem toàn bộ đám người trước mắt giết hết chứ không phải thật lòng muốn hợp tác với người Nhật, làm người ở đời, đôi khi khi không phải chỉ đối mặt giữa sự lựa chọn đúng và sai, cũng không phải giữa thiện v à ác, bởi vì những thứ đó đối lúc lại trộn lẫn với nhau khó có thể vẹn toàn đôi bên, mặc kệ ngươi có lựa chọn thế nào đều cũng không đúng, chỉ có thể lựa chọn giữa nặng và nhẹ, cái gì cũng có mặt lợi và hại, chỉ có thể lựa chon cái nào có lợi nhiều hơn để chọn.

- Tốt nhất các ngươi nên nhanh lên, bọn họ đến đây để làm cỏ !

Tả Đăng Phong nói với Đằng Khi Chính Nam, trên tay hai người nông dân đều câm theo nông cụ, ở cửa vào khu lăng mộ có giấu vết cắt cỏ, rõ ràng những người này thuộc quản lý của chính phủ quốc dân, hai người nông dân kia có thể là được thuê để làm sạch cỏ ở khu vực lăng.

Đằng Khi Chính Nam nghe xong liền ra lệnh cho đám công binh, công binh ngoại trừ đem theo lương khô và nước uống còn đem theo thuốc chính, nghe được mệnh lệnh của Đằng Khi Chính Nam xong, mấy người đã kiệu sức liền lấy thuốc từ túi áo ra, ra một loại nước thuốc màu đỏ tự tiêm vào người mình, một lát sau sức lực lại dồi dào, tốc độ liền tăng lên.

Một giờ sau, Tả Đăng Phong bất ngờ cảm giác được một hơi thở không sạch từ bên trong đường hầm truyền ra, liền dẫn theo Thập Tam lướt ra xa xa, sau khi rơi xuống đất, từ bên trong đường hầm mới truyền ra một câu tiếng Nhật “Đã thông”.

Đằng Khi Chính Nam nghe được vội vàng ra lệnh cho công binh rút khỏi đường hầm, quay lại ra lệnh cho bọn họ, sáu người đứng ở bên ngoài chờ lệnh, sáu người khác cầm vũ khí cảnh giới xung quanh, giết chết bấy kỳ ai tiến lại gần khu vực này.

Nhưng vào lúc này, Tả Đăng Phong phát hiện ở cửa vào lăng có một đứa bé con, đứa bé chỉ tầm sáu bày tuổi, sau khi nhìn thấy hai người nông dân bị giết kia liền sợ hãi chạy ra ngoài, bởi vì khoảng cách rất xa cho nên chỉ một mình Tả Đăng Phong nhìn thấy, tên ninja áo trắng kia có thể đã nghe được tiếng khóc nghẹn ngào do sợ hãi của đứa bé phát ra, nhưng chờ lúc hắn quay đầu lại nhìn thì đứa bé đó đã chạy ra bên ngoài, hắn không phát hiện được bóng dáng của đứa bé, nhìn xung quanh một chút mới thu hồi ánh mắt.

ở phía Đông Nam khu lăng mộ có một thôn trang, đứa bé này có thể đến để kêu cha hoặc ông nội về nhà dùng cơm, mặc dù Tả Đăng Phong đã phát hiện ra đứa bé nhưng hắn không đuổi theo giết chế, ba năm nay hắn giết người vô số, nhưng chưa từng giết hại trẻ con, lúc này hắn chỉ có thể lắc đầu thở dài, đứa bé sau khi trở về nhất định sẽ báo tin, sau đó có thể sẽ có một đám thôn dân đông đảo kéo đến. Những thôn dân này nếu kéo đến nhất định sẽ không thể trở về, nếu giết đứa bé này thì chỉ có một gia đình chết đi, nhưng nếu không giết, vậy thì sẽ có rất nhiều gia đình chịu cảnh chết chóc. Tâm địa ác độc có thể làm giảm số lượng thương vong xuống thấp nhất, nhân từ nương tay lại làm tăng số lượng người chết lên, Tả Đăng Phong hiểu được đạo lý này, nhưng hắn lại không xuống tay được, hắn rất yêu thích trẻ em, làm sao xuống tay được chứ.

Nghĩ đến em bé, Tả Đăng Phong lại nhớ đến Vu Tâm Ngữ, nếu nàng còn sống thì hắn đã làm cha từ sớm rồi, làm sao lại phải phiêu bạc chịu khổ khắp nơi cơ chứ. Tả Đăng Phong ngẩng đầu liếc nhìn Đằng Khi Chính Nam một cái, âm thầm hạ quyết tâm, lần này nhất định phải giết chết Đằng Khi Chính Nam ở đây, bất kể là xảy ra chuyện gì, mặc kệ vấn đề ngoài ý muốn nào xảy ra, nhất định phải giết, Đằng Khi Chính Nam chắc chắn phải chết.

Lúc này Đằng Khi Chính Nam đã phái ra một nửa đám công binh, thấy Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn mình, liền lộ vẻ nghi hoặc.

- Nếu như Thổ Long kia thật sự ở trong này, ngươi chuẩn bị như thế nào để mang nó đi ?

Tả Đăng Phong lập tức tìm cớ che dấu suy nghĩ trong đầu.

- Chúng ta chỉ cần một bộ phân trên người nó là được rồi.

Đằng Khi Chính Nam liền nói.

Tả Đăng Phong nghe xong liền gật đầu, hắn không biết vì sao Đằng Khi Chính Nam lại nói như vậy,chẳng qua thân thể của mười hai địa chi đều ẩn tàng linh khí Âm Dương Ngũ Hành, chẳng qua hàm lượng không cao, tình huống này giống như dùng nhân sâm làm thuốc vậy, thứ tốt nhất tất nhiên là thân và rễ, nhưng dùng lá cũng được, chẳng qua hiệu quả kém hơn nhiều mà thôi.

Sau đó Tả Đăng Phong chờ cho khí độc bên trong mộ tan hết, trước đây Tả Đăng Phong chưa từng xuống một ngộ cổ mộ quy mô lớn, nhưng hắn cảm giác ngôi mộ này đã từng có người đi vào nếu không khí độc cũng không ít như vậy, hắn cũng không cảm nhận được khí tức nguy hiểm nào từ bên trong, nhưng cảm giác điềm xấu vẫn quanh quẩn trong đầu hắn, loại dự cảm xấu này không phải đến từ bên trong cổ mộ, mà đến từ bên ngoài.

Chỉ chờ khoảng một nén nhang khí độc bên trong đã tan hết bảy tám phần, Đằng Khi Anh Tử cũng đã đến đây, chuẩn bị cùng mọi người đi vào.

- Tam Xuyên Tố cùng Anh Tử ở lạnh canh giữ, chúng ta đi xuống.

Đằng Khi Chính Nam ra quyết định cuối cùng.

Tam Xuyên Tố nghe xong liền gật đầu đồng ý, trước đây quan hệ của nàng và Đằng Khi Chính Nam rất nhạt, bây giờ lại một mực chấp hành mệnh lệnh của hắn, chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra trong việc này, nhưng cụ thể vì sao Đằng Khi Chính Nam có thể điều động Ninja thì Tả Đăng Phong không rõ.

Đằng Khi Anh Tử cũng không hài lòng với quyết định của anh mình, nhưng nàng không phản đối, miễn cưỡng gật đầu.

Đằng Khi Chính Nam an bài như vậy cũng trong dự liệu của Tả Đăng Phong, bên ngoài chắc chắn phải để cao thủ lại trấn giữ, để xử lý với tình huống ngoài ý muốn xảy ra, còn Đằng Khi Anh Tử chính là em gái ruột của Đằng Khi Chính Nam, anh trai tất nhiên sẽ không để em gái của mình cũng theo mình mạo hiểm.

- Thập Tam, ngươi ở lại đây, nhất định không được rời đi quá xa.

Tả Đăng Phong dặn dò Thập Tam, mục đích đi xuống của hắn không phải trộm mộ, mà là giết chết Đằng Khi Chính Nam, cho nên Thập Tam không cần thiết phải đi theo, hơn nữa hắn chỉ có một mình Thập Tam là đồng bọn, bên ngoài nhất định phải có một người tin tưởng canh giữ.

- Meo ~

Thập Tam liền gật đầu phát ra tiếng kêu.

Phản ứng của Thập Tam cũng không khiến đám Đằng Khi bị bất ngờ, bọn hắn đã sớm biết Thập Tam cực kỳ thông minh, cũng biết Thập Tam là một trợ thủ đắc lực của Tả Đăng Phong.

Bởi vì cửa địa đạo chỉ có thể cho một người đi, cho nên Đằng Khi Chính Nam do dự không biết để ai đi đầu, người đi đầu sẽ phải chịu nguy hiểm rất lớn.

Ninja áo trắng nhìn thấy vẻ mặt do dự của Đằng Khi Chính Nam, liền liếc nhìn hắn một cái sau đó dẫn đầu tiến vào, Tả Đăng Phong liền theo sau, tiếp đó là sáu công binh, Đằng Khi Chính Nam đi cuối.

Sau khi đi vào Tả Đăng Phong cũng không lập tức quan sát tình huống, mà tập trung lắng nghe thanh âm ở phía sau, Đằng Khi Chính Nam đi cuối chắc chắn có mục đích của hắn, nhất định hắn sẽ giao cho đám người Tam Xuyên Tố một việc quan trọng.

Đúng như dự đoán, trước khi đi vào Đằng Khi Chính Nam thấp giọng dặn dò một câu : “gọi hết người trở về, dùng súng nhắm ngay của động, nếu hắn là người đầu tiên đi ra thì lập tức giết chết, nếu như để hắn chạy mất thì lập tức trở về đem con Thổ Dương kia thiêu hủy.

Tam Xuyên Tố và Đằng Khi Ạnh Tử cũng không lên tiếng trả lời, nhưng chắc chắn các nàng đều nghe được lời Đằng Khi Chính Nam nói.

- Tam Xuyên Tố, do ngươi làm chủ !

Đằng Khi Chính Nam lại thấp giọng bổ sung một câu.

Tả Đăng Phong nghe xong chỉ cười nhạt, mặc dù Đằng Khi Chính Nam thấp giọng nói, nhưng hắn vẫn nghe được rất rõ ràng, thật ra Đằng Khi Chính Nam cũng biết hắn có thể nghe thấy, những lời này một nửa là nói cho hắn nghe, mục đích chính là để nói cho hắn không nên làm giở trò. Hơn nữa Đằng Khi Chính Nam bổ sung thêm một câu cuối còn có hai dụng ý, thứ nhất chính là để nó cho hắn biết mặc dù Đằng Khi Anh Tử có tình cảm với hắn cũng lực bất tòng tâm, thứ hai chính là tạo cho hắn cảm giác có lỗi với tình cảm của Đằng Khi Anh Tử, tạo điều kiện để ngày sau tiếp tục hợp tác.

Phải công nhận một điều là tâm cơ của Đằng Khi Chính Nam rất thâm trầm, nhưng hắn đã phạm vào một sai lầm trí mạng, đó là luôn tin tưởng vào con Tam Mục Quái Dương có thể khiến Tả Đăng Phong phải hợp tác với mình, nếu Quái Dương kia vẫn còn nội đan thì chính xác đủ để uy hiếp Tả Đăng Phong, nhưng lúc này với hắn Quái Dương kia đã là thứ vô dụng, sự sai lầm này của Đằng Khi Chính Nam thực sự rất nghiêm trọng, sai lầm này ảnh hưởng đến cả mạng sống của chính hắn. Vào lúc này, Tả Đăng Phong cảm thấy thật sự biến ơn Kim Châm, Kim Châm đã giúp hắn một ân tình lớn, ngoài ra thi Tả Đăng Phong cũng tin tưởng Đằng Khi Anh Tử có cảm tình với hắn, điều này hắn biết, nhưng hắn cũng biết rõ cá tính sùng kính điên cuồng với Thiên Hoàng của người Nhật, chỉ cần một lời của Thiên Hoàng thì đừng nói là một người đàn ông Trung Quốc, mà bọn họ còn có thể hy sinh chính cha mẹ ruột của mình.

Sau khi đi vào địa đạo, trong lòng Tả Đăng Phong bắt đầu mắng chửi đám quỷ Nhật Bản, bọn họ đều là một đám người thấp bé, có thể đứng thẳng để di chuyển trong địa đạo, còn hắn do vóc dáng cao hơn mà luôn phải cúi đầu để bước đi.

Địa đạo đào rất thẳng, ở bên ngoài địa đạo gần như có thể nhìn thấy chỗ lỗ hỗng đào ra, không cần hỏi cũng biết mục đích thiết kế như vậy chính là trò quỷ của Đằng Khi Chính Nam, mục đích là để cho người bên ngoài có thể thoải mái bảo vệ cửa ra vào, nếu hắn làm mấy việc xấu ở bên trong, sẽ rất khó chạy từ bên trong lăng ra ngoài, đám người Đằng Khi Chính Nam trong lúc chờ hắn đi Tế Nam cũng không hề nhàn rỗi.

Địa đạo dài khoảng chính trượng, lúc đầu rất dễ đào, càng về sau thì do phải chở bùn đất ra ngoài đổ nên phải đào mất một đêm mới xong địa đạo chín trượng, không lâu sau tên Ninja áo trắng kia đã dừng lại, đã đến được chỗ lỗ hổng.

Tả Đăng Phong từ phía bên phải hắn quan sát xung quanh, phát hiện phía dưới là một con đường lớn vào mộ, vị trí của mọi người lúc này ở ngay phía trên khu vực đường vào mộ, khoảng cách xuống dưới khoảng hai thước, đường vào mộ được xây bằng gạch, hai bên vách tường vẽ đầy bích họa, bởi vì đường vào mộ khô ráo, cho nên những bích họa vẫn còn bảo tồn đến ngày nay, mặc dù màu sắc đã rất mờ nhạt, nhưng vẫn nhìn được đại khái nội dung chúng miêu tả.

Liếc sơ mấy lần, Tả Đăng Phong đã biết nơi này chắc chắn không phải lăng mộ của Chu Vương, thứ nhất thời Chu sẽ không dùng gạch để lót đường vào mộ, thứ hai thời Chu chỉ khắc chữ lên đồ vật mà không điêu khắc, cuối cùng lăng mộ thời Chu không có cơ quan, nhưng trên đường vào một có không ít xương trắng rơi vãi, điều này chứng tỏ bên trong có cơ quan, vì vậy nơi này chắc chắn không phải lăng mộ thời Chu.

Dựa theo hình tượng nữ tử vừa mập vừa để lộ lựa ngực trong các bức bích họa trên tường, thì có thể đoán ngôi mộ này chắc là thuộc Đường triều.



------oOo------




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch