Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 723: Lừa nam gạt nữ

Chương 723: Lừa nam gạt nữ





Chân Thần Tê Hà khó mà tin được, pháp bảo vàng óng phát sáng, tóc bạc phấp phới, hai mắt trợn tơ, run giọng nói: "Sao thế được chứ, hắn sao có thể phát động được tiên kinh?!"



Nàng khó mà chấp nhận được, bởi vì chí cường giả trong tộc cũng không làm được nhưng một thiếu niên lại có thể nghe được tiếng tụng kinh, khó mà tưởng tượng nổi.



"Đúng là ngoài ý muốn thiệt, nhưng hắn đã ngộ pháp, nếu không có Tiên Linh Lung hiện lên một chút cốt văn đại đạo, vậy giải thích như thế nào?" Thiên Thần Thích Thác nói.



"Trên người hắn có tiên khí, có vật chất bất hủ?" Tê Hà lộ vẻ khác thường, nói thế.



Hiện giờ nàng đã hiểu, Tiên Linh Lung là bảo vật hi thế, dù lấy báu vật của thế gian để so sánh thì giá trị của nó vẫn cao hơn nhiều, thứ này tìm khắp thế gian cũng không có khối thứ hai.



Bản thân nó không có ghi chép bí pháp thế nhưng lại có thể khắc lại tạo hóa của vùng thế giới này, hiện lên vết tích đại đạo, bởi vậy mới được gọi là tiên kinh.



Thích Thác gật đầu, cho rằng trên người của Thạch Hạo có một chút vật chất bất tử còn sót lại.



"Hiện tại Tiên Linh Lung không phải là khắc họa lại đại đạo của vùng thế giới này, mà là tu bổ lại một số đạo pháp không đầy đủ trên người của kẻ này." Thiên Thần Thích Thác phán đoán.



Nếu là vế trước thì rất dễ hiểu, bởi vì đây là giá trị của Tiên Linh Lung nên thể hiện ra. Mà nếu là vế sau, thì nói rõ trên người Ma Hi có truyền thừa vô thượng, tuy có khuyết thế nhưng là đang bù đắp.



Nhưng nếu nói theo vế nào thì đều có ý nghĩa trọng đại, thứ này có ý nghĩa là một loại bảo thuật tuyệt thế đang thành hình!



"Tên nhóc này có lai lịch ra sao, sao lại có vật chất bất tử chứ" Chân Thần Tê Hà nói.



Chỉ cần so sánh thì Thiên Thần Thích Thác xem trọng kết quả hơn, lưu ý tới pháp mà Thạch Hạo đang ngộ, nếu như giao cho Thiên Nhân tộc thì đây chính là một truyền thừa vô thương!



"Con có chút không hiểu được." Tê Hà không rõ, một thiếu niên thì sao lại nhận được một tiên khí với vật chất bất tử chứ.



"Chuyện tình thế gian không có gì là tuyệt đối, có thể chỉ là một vật nhỏ nào đó lại dẫn tới loại biến hóa thế này, bởi vì bản thân Phi Tiên thạch có lẽ đã hấp thu một chút vật chất bất tử từ trước." Thiên Thiền Thích Thác nói, nghĩ tới một vài chuyện cũ.



"Ngài nói là..." Tê Hà thỉnh giáo.



"Năm xưa, bộ tộc ta có sáu đại Thiên Nhân." Thiên Thần Thích Thác hơi híp mắt nghĩ tới quá khứ xa xưa kia, có chút hoài mong và có nhiều tiếc nuối.



Ở thời thái cổ, Thiên Nhân tộc huy hoàng tới cực điểm, uy chấn ba ngàn châu, được xưng là Hoàng tộc thượng giới, mở ra một thời đại hoàng kim.



Trong lòng Tê Hà hơi động, bà cũng từng nghe chút lời đồn liên quan tới hướng đi của sáu địa Thiên Nhân cuối cùng này nên cũng khó mà biết đúng sai, trong tộc cũng có rất nhiều người không biết thế nào.



Dù là Chân Thần cũng khó hiểu rõ được, bọn họ đã chết như thế nào? Đó là một đề tài cấm kỵ!



"Vào thời điểm mạnh mẽ nhất và huy hoàng nhất, bộ tộc ta khó gặp được đối thủ, xưng tôn thiên hạ." Trong ánh mắt của Thiên Thần Thích Thác lóe lên hào quang, vô cùng ngóng trong thời kỳ đó.



"Họ đã đi nơi nào?" Chân Thần Tê Hà cẩn thận hỏi, hiển nhiên đang nói tới sáu đại Thiên Nhân kia, thừa cơ hội này mà hỏi tiếp.



Thiên Thần Thích Thác khẽ thở dài, nói: "Sáu đại Thiên Nhân cuối cùng này đều tới khu vực không người, vừa đi là mấy chục, mấy trăm vạn năm, trong đó năm người kia không một ai trở về nữa."



Đây chính là nguyên nhân dẫn tới Thiên Nhân tộc sa sút, nếu không, sáu đại Thiên Nhân cùng trở về thì vẫn là Hoàng tộc thượng giới này!



Chân Thần Tê Hà rung động, mấy vị cổ tổ trong tộc thì ra là biến mất như vậy!



Sáu đại cường giả vô thượng "từ Nhân thành Thiên", cuối cùng chỉ có một người sống sót trở lại, mà hắn một chữ không đề cập tới, không hề nói đã xảy ra tai họa gì ở khu vực không người kia.



"Năm đó, bọn họ mang theo Tiên Linh Lung vào nơi sâu trong Cấm khu mênh mông không có phần cuối kia, lúc đó phát hiện ra một chút vật chất bất tử." Thiên Thần Thích Thác nói, vén mở bí ẩn này.



Chân Thần Tê Hà chấn động, sáu đại Thiên Nhân này đều có mưu đồ rất lớn.



Đáng tiếc chính là, năm người đã chết, chỉ một người còn sống trở về, sự thật này đáng sợ vô cùng. Nên biết, sáu người này khi cất bước trong thiên hạ đều quét ngang tất cả địch thủ, thế nhưng lại rơi vào kết cục như thế.



Cũng không biết bên trong Cấm khu kia có cái gì? Không ai nói rõ được.



"Phi Tiên thạch rất quan trọng, có thể sẽ giành được một phần tiên kinh vô thượng, nhất định phải giữ hắn ở lại tộc ta." Thiên Thần Thích Thác phục hồi lại tinh thần rồi phân phó như thế.



Năm đại Thiên Nhân biến mất, đánh đổi như thế mới có thể thu được một chút vật chất bất tử cho Tiên Linh Lung hấp thu, tuy rằng không đủ nhưng nay lại bị người khác phát động được, đương nhiên phải quý trọng cơ hội này.



Chân Thần Tê hà hiểu rõ, không thể để Thạch Hạo rời đi được.



Thạch Hạo trở thành Người hộ đạo, tin tức này vẫn chưa được công khai, chỉ là âm thầm báo cho hắn, bởi vì ảnh hướng quá lớn nên Thiên Nhân tộc lo lắng.



Thế nhưng, tình cảnh trước mắt nhanh chóng chuyển hướng tốt, có được người chuyên bảo vệ thì khiến hắn an tậm ngộ pháp.



Mấy ngày nay Thạch Hạo đạt được rất nhiều chỗ tốt, trong Phi Tiên thạch có ánh sáng mông lung tỏa ra xuyên qua cánh tay chiếu vào trong cơ thể của hắn, phù văn hiển hiện.



Đồng thời, có âm thanh đại đạo như là hoàng chuông đại lữ nổ vang bên tai, giúp hắn ngộ đạo.



Hắn mượn Phi Tiên thạch nên càng hiểu rõ phù văn trong cơ thể hơn, từng cái được hắn nắm giữ thế nhưng không thể xong ngay một lần được, dù sao Chí tôn cốt đã mất từ lâu.



Trong quá trình này, Thạch Hạo quan sát biến hóa trong cơ thể mình, xem thử nó khác biệt ra sao, vì sao có thể cảm ứng được bí lực của Phi Tiên thạch.



Hắn phát hiện, có thể có quan hệ với hai tờ giấy vàng kim của Lôi đế, khí tức Tiên đạo trong tờ giấy này đã kích thích điều đặc biệt trong Phi Tiên thạch.



Rất nhanh, lần ngộ đạo này kết thúc, hắn buông Phi Tiên thạch ra.



Mạn Châu Sa Hoa, Hoa Sen xuất hiện, vẻ mặt chẳng hề tình nguyện, trên gương mặt tuyệt mỹ tràn ngâp vẻ không cam, chăm sóc tên này khiến nàng cảm thấy chẳng hề vui vẻ chút nào.



"Đây là thực đơn, ngươi chọn món đi?" Mạn Châu Sa Hoa mặt chẳng hề cảm xúc.



"Gan rồng trăm cân, tủy phượng ba bàn." Thạch Hạo trêu chọc.



"Ngươi!" Hoa Sen trừng hắn, cảm thấy tên quỷ này vô cùng đáng ghét, luôn luôn chống đối với mình.



Thiên Nhân tộc vì Thạch Hạo mà chuẩn bị thực đơn rất kinh người, đều là bảo dược, linh dược, bất kỳ thứ nào cũng đều có giá trị rất cao, chỉ vì để hắn ngộ đạo.



Ví như Tử Phủ dịch có thể gột rửa thần thức, khiến thân thể trong sạch, là người bình thường dù là nghĩ cũng chưa nghĩ tới, đều là thứ chưa hề thấy bao giờ.



Nguyên liệu nấu ăn đều là những tinh hoa linh dược, huyết nhục đại dược, chỉ cần một trong những món này nếu đưa ra bên ngoài thì khiến bao nhiêu người thèm khát, bởi vì giá trị vô cùng lớn.



"Da mặt dày thì có gì là tốt, đáng giá để Thiên Thần Thích Thác phải chăm lo như vậy không." Mạn Châu Sa Hoa không vừa lòng, dù là nàng khi thấy những nguyên liệu kia cũng phải líu lưỡi.



Ví như chén canh kia, bên trong có được một chút thánh dược được luyện chế đặc sệt lại, tỏa ra ánh sáng lung linh.



Trong tình huống bình thường, chỉ có Thiên Thần bế quan thì mới được hưởng đãi ngộ như vậy.



Thạch Hạo khó mà bật cười được, tuy rằng mấy ngày nay đều được Thiên Nhân tộc "cung cấp" thế nhưng trời mới biết sau khi thân phận của hắn bị lộ thì sẽ phát sinh chuyện gì.



"Khi nào thì chúng ta kết thành đạo lữ đây?" Hắn nhìn về hai người, cố ý hù.



Lập tức hai cô gái sợ tới tái mặt, rất muốn trốn khỏi Thiên Chi Thành này, vạn nhất bị ép hôn gả cho tên đáng ghét này thì quả thật còn đáng sợ hơn cả trừng phạt nữa.



Cứ như vậy, mấy ngày tiếp theo Thạch Hạo vô cùng thích thú, mượn Tiên Linh Lung tu hành, có hai viên minh châu của Thiên Nhân tộc bầu bạn, quả thật tựa như công tử bột đỉnh cấp vậy.



"Làm cách nào mới có thể rời khỏi đây đây?" Lúc không có người thì Thạch Hạo sầu não, than thở, hắn không có bất kỳ biện pháp nào.



Thiên Chi Thành, một đám Thiên nhân tuổi trẻ đều hâm mộ, bọn họ có nghe tới một vài tin tức.



"Các ngươi cũng biết, tên quỷ nhấc Phi Tiên thạch lên kia hiện được xem như là bảo bối, có thể hưởng dụng các bảo dược thần thánh."



"Haizz, nếu như vậy cũng kệ, hai viên minh châu của bộ tộc ta lại bị hắn độc chiếm trong phòng, thiên lý khó dung mà."



"Cái gì, sao có lý đó được chứ, không được khinh nhờn hai vị tiên tử!"



Một đám người cãi vã trong thành, đều là cường giả Thiên Nhân tộc trẻ tuổi.



"Từng câu ta nói đều là sự thật, Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen đều ở cùng một chỗ với hắn, không tin ngươi có thể đi kiểm tra."



Tin tức này chấn động không thôi!



Thiên Nhân tộc coi trọng Ma Hi, cho hắn bảo dược để tìm hiểu đại đạo, những thứ này bọn họ có thể chấp nhận được nhưng tin tức còn lại thì khiến rất nhiều Thiên nhân trẻ tuổi tức giận.



Hôm đó tin tức truyền ra, hầu như tất cả Thiên nhân của thế hệ trẻ tuổi đều trở nên sục sôi, ầm ĩ khắp chốn.



"Hai vị tuyệt đại giai nhân của bộ tộc ta lại bị một tên nhóc ngoại tộc thu vào trong phòng?"



"Trời ạ, người hãy hạ xuống một tia sét đánh chết ta đi cho xong, sống trên đời này thì còn có mục tiêu gì nữa, khiến người khác thất vọng quá mà!"



Ngoại giới, hoàn toàn sôi sục.



"Tiểu thư, không tốt, có người đang chửi bới tiểu thư." Có hầu gái vội vàng truyền tin.



"Ai, kẻ nào?" Mạn Châu Sa Hoa hỏi.



"Tiểu thư thử đi dạo một vòng thì biết." Người hầu gái không dám nói thẳng.



Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen cùng đứng dậy, mới vừa bước xuống đường lập tức gây nên rối loạn, rất nhiều cường giả trẻ tuổi xông tới.



Rất nhanh, các nàng đã biết xảy ra chuyện gì, cảm thấy tức giận và xấu hổ vô cùng, chuyện này quả thật hủy sạch đi hình tượng trước nay, tất cả mọi người đều bàn luận chuyện này.



"Mạn Châu Sa Hoa, đừng sợ, không phải chỉ là một tên ngoại tộc hay sao, chúng ta sẽ giúp nàng đuổi hắn đi, Thiên Chi Thành này không cho hắn hắn bắt nạt đàn ông trọc ghẹo đàn bà!"



"Hoa Sen, ta sẽ chiến vì nàng, đánh đuổi tên vô liêm sỉ kia, ta... sẽ không ghét bỏ nàng!"



Nghe thấy những lời này thì hai vị giai nhân tuyệt sắc này chịu sao nổi chứ, càng nghe thì càng cảm thấy không đúng, sắc mặt vô cùng khó coi.



Cuối cùng, hai người tức tới mức tái xanh mặt, phẩy tay áo rời đi.



Hiển nhiên, chuyện này cũng có người cố ý gây nên, các nàng tạo nên sự oán giận của mọi người, muốn mượn tay mọi người để đối phó với Thạch Hạo, hiện giờ đã thành công một nửa.



Quả nhiên, quần hùng phẫn nộ, một nhóm Thiên nhân tuổi trẻ dẫn đầu đi tới phía trước hồ nước xanh thẳm kia, muốn bao vây lấy chỗ ở của Thạch Hạo.



"Cái tên ác bá nhà ngươi, thả minh châu Thiên Nhân tộc tộc trở về nhanh!"



"Dựa vào cái gì mà dám làm thế hả, dám làm mưa làm gió ở Thiên Chi Thành ta, ngươi cũng chẳng phải là người của Đế tộc gì, bộ tộc ta đời nào thỏa hiệp với ngươi."



Thạch Hạo không hiểu gì cả, bị quấy rầy tu hành nên rời khỏi, nhìn về đám cường giả trẻ tuổi Thiên Nhân tộc với số lượng lên tới hàng ngàn kia, hắn cảm thấy mình vô tội.



"Cút khỏi Thiên Chi Thành, nơi đây không phải là nơi để ngươi ở!"



"Tên nhóc này thì có tài cán gì, bắt nạt đàn ông trọc ghẹo đàn bà ở bộ tộc ta, ta muốn khiêu chiến với ngươi, ở đây trừ ác!"



Thạch Hạo nghe thấy những lời kêu gào này thì liếc xéo tất cả mọi người.



"Ta kết đạo lữ, liên quan quái gì tới các ngươi?"



Chi một câu đơn giản liền như ném lửa vào thuốc súng, rất nhiều người đều muốn xông tới vây đánh hắn.



Thạch Hạo liếc nhìn Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen thì phát hiện khóe miệng của hai người hơi nhếch lên, ý thức được tất cả mọi người ở đây đều do các nàng gây nên, lập tức nhanh chân đi tới.



"Mạn Châu Sa Hoa, Hoa Sen, các nàng lại đây, đừng hoạt động mạnh mà ảnh hưởng tới thai nhi, đừng chấp nhặt bọn họ làm gì, nào, đi với ta về dưỡng thai nào!"



Lời này vừa ra nơi đây trở nên yên tĩnh, có Thiên nhân trẻ tuổi há miệng, khiếp sợ, ủ rủ sau đó là tuyệt vọng.



"Cái tên khốn nhà ngươi!" Cuối cùng, cường giả tuổi trẻ của Thiên Nhân tộc đều hét lớn, nơi đây đại loạn.



Mạn Châu Sa Hoa, Hoa Sen đều hét lên, tên quỷ này ăn nói hàm hồ, lần này dù có giải thích ra sao thì cũng sẽ không rõ ràng được, khó có thể nói rõ.



Các nàng đều hét lớn, thế nhưng những người kia cũng gầm thét cho nên âm thanh của các nàng bị nhấn chìm, hai người giận dữ và xấu hổ, ảo não, hận không thể cắn chết Thạch Hạo.



Thạch Hạo ra tay, thân hình như ma quỷ tới bên cạnh kéo các nàng đi, tu vi của hắn mạnh hơn các nàng nhiều nên cơ bản không cách nào phản kháng.



Mọi người nổi giận, muốn công kích.



Kết quả, Chân Thần Tê Hà xuất hiện, hét lớn một tiếng áp chế tất cả mọi người, ra lệnh cho bọn họ rời đi.



Phong ba không thể nào ngừng lại được, hôm đó có không ít thiên tài xuất quan tới đây khiêu chiến, muốn cùng quyết chiến với Ma Hi.



Thạch Hạo lấy Phi Tiên thạch ra vứt tại ven hồ, nói cho mọi người biết, ai có thể nhấc bổng lên được thì hẳn khiêu chiến với mình, nếu không xin hãy trả lại vẻ yên tĩnh cho nơi này.



"Quá kiêu ngạo mà!" Mọi người oán giận thế nhưng chẳng còn cách nào khác, bởi vì không ai có thể nhấc lên nổi.



Ngày hôm đó, Mạn Châu Sa Hoa và Hoa Sen tức muốn ói máu, muốn liều mạng với Thạch Hạo, thế nhưng lại không phải là đối thủ, cả hai đều bị trấn áp, lần này hiểu được ác danh bắt nạt đàn ông chọc ghẹo đàn bà.



"Chúng ta không phục, muốn gặp Thiên Thần!"



"Mời cổ tổ xuất quan, giữ gìn lẽ phải!"



Ngày hôm đó, rất nhiều người kêu la.



Ngoài dự liệu của mọi người là, Thiên Thần đồng thời xuất quan!



Bởi vì, Vân Hi đã dung hợp xong xuôi với Thiên Mệnh thạch, không cần bọn họ giúp đỡ và hộ pháp nữa, tất cả đều xuất hiện.



Thạch Hạo thở dài, việc nên tới cuối cùng cũng đã tới.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch