Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 66: Ba Miếng Ngọc Giản

Chương 66: Ba Miếng Ngọc Giản





Giá cả thanh trường kiếm nhanh chóng tăng đến chín trăm triệu, cuối cùng lấy giá chín trăm sáu mươi triệu mà bán ra ngoài.

Kiện báu vật thứ ba được mang ra là một viên đan dược. Theo như lời giới thiệu của Đới Hách, viên đan dược này được luyện chế từ những nguyên liệu dưỡng sinh tốt nhất trên Tiên Nữ Tinh, có thể làm chậm quá trình lão hoá, cuối cùng được một vị đại gia nọ mua đi với giá một trăm chín mươi bảy triệu.

Vật phẩm đấu giá thứ tư chính là một cái danh sách đi tới Tiên Nữ Tinh. Căn cứ vào hiểu biết của Địch Cửu, chi phí để được đi đến đó ít nhất phải từ ba tỷ đến năm tỷ liên minh tệ, hiện tại Hội đấu giá bán lại chỉ được một tỷ hai. Xem ra lời Hồ Thiên Lý nói hẳn là thật rồi, cho dù có được tư cách đi tới Tiên Nữ Tinh cũng không nhất định có thể một thân một mình tìm kiếm bảo vật ở ngoài quảng trường Tiên Nữ.

Tiếp theo đó, những vật phẩm đấu giá nếu không phải bản đồ của Tiên Nữ Tinh thì cũng là một vài dược liệu nào đó không biết tên được lấy từ trên đấy xuống, hoặc là một mảnh bảo vật không thể nhận ra được.

Địch Cửu đối với những món đồ này căn bản là không khơi dậy nổi tí hứng thú nào.

Hội đấu giá đã diễn ra được nửa ngày mà Địch Cửu vẫn chưa tham gia một lần nào cả. Điều này càng làm cho hắn hiểu được, nếu không phải chính mình có chút năng lực, thắng được một ít tiền ở Tiên Thiên Sòng Bạc, mà chỉ bằng vào một ít hắn đã đăng ký trước đó thì chắc chắn không sẽ không mua được món đồ nào hết.

Hiện tại, Hội đấu giá chỉ vừa mới qua phân nửa mà số tiền cao nhất tính tới thời điểm này đã là gần ba tỷ, có thể thấy được càng về sau, chưa nói đến đồ tốt ngày càng nhiều, thì giá bảo vật chắc chắn sẽ càng tăng cao hơn rồi.

- Tiếp theo sau đây, vật được đấu giá chính là một tổ hợp gồm ba cái ngọc giản, vật này được lấy ra từ một động phủ cổ xưa tại Tiên Nữ Tinh; đã được vị học giả nổi danh uyên bác nhất giám định. Ba cái ngọc giản này chính là vật ghi chép lại lịch sử hưng thịnh của một triều đại đã từng tồn tại trong lịch sử. Chỉ là chữ được lưu lại ở phía trên vô cùng ít ỏi, tổng cộng chỉ có mười sáu chữ trên đó. Cho tới tận bây giờ vẫn chưa có người nào có thể lý giải được ý nghĩa của ba miếng ngọc giản này.

Tiền bối tu đạo tại Hoa Hạ - Viện trưởng Học viện Võ Đạo tại Tiên Nữ Tinh cùng với Tiên Thiên cường giả Đông Lăng cũng từng nghiên cứu qua bảo vật đó, hai vị ấy đều cho rằng trong ba miếng ngọc giản có ẩn chứa một loại nguyên tố chưa được biết đến. Thậm chí cả hai đã từng hoài nghi có thể hay không có người hiểu được văn tự cùng đồ án ở bên trong ngọc giản nọ, nhưng đáng tiếc các vị đấy tự nhận năng lực bản thân có hạn, không cách nào phá giải được bí ẩn bên trong.

Thời điểm Đới Hách giới thiệu tới đây, trong lòng Địch Cửu không khỏi có chút vui mừng.

Nếu là vài ngày trước, có lẽ hắn cũng giống như đại đa số người ở nơi này, ấy là không thèm để ý tới. Cùng lắm cũng chỉ cảm thấy Hội đấu giá vì lợi nhuận mới có thể đánh giá tốt ba miếng ngọc giản này như vậy.

Nhưng hiện tại lại có thêm tinh thần lực trợ giúp, hắn hoài nghi có phải hay không, cần dùng tinh thần lực để có thể đọc được nội dung trên đó. Phải biết năng lực này của hắn có được là nhờ tu luyện Đại Hành Môn Lục, việc hắn làm được thì người khác chắc chắn cũng làm được.

Địch Cửu hắn nhất định phải có được ba cái ngọc giản này, sau đó dùng nó thử nghiệm một chút.

- Giá khởi điểm là một tỷ mốt, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười triệu, hiện tại đấu giá bắt đầu.

Sau khi Đới Hách nói xong liền bưng khay đựng miếng ngọc giản ở trên đài lên cho mọi người xem thật kỹ.

Một tỷ mốt để mua mười sáu chữ đến ngay cả chuyên gia đẳng cấp thế giới cũng không nhận ra được, điều này khiến cho sàn đấu giá lần đầu tiên lâm vào tình trạng im lặng một cách quỷ dị.

Vốn Địch Cửu dự định quan sát thái độ của mọi người đối với ba miếng ngọc giản, không nghĩ tới đã qua được một lúc cũng không có ai đứng lên ra giá. Đã như vậy, hắn không cần khách khí nữa, hắn hí hoáy viết con số một tỷ một trăm mười triệu lên tấm bảng rồi nhấn nút một cái.

- Một tỷ một trăm mười triệu, có người ra giá một tỷ một trăm mười triệu để mua miếng ngọc giản.

Đới Hách cũng không tiếp tục thừa hơi mà giới thiệu nữa, bởi vì ngoại trừ Địch Cửu thì xem ra chẳng có người nào muốn mua cái của nợ này.

Tuy nhiên không có ai cảm thấy kỳ lạ, có thể dùng một tỷ một trăm mười triệu để mua ba miếng ngọc giản ở Tiên Nữ Tinh là một chuyện quá sức bình thường tại đây rồi.

Ngay lúc Đới Hách nghĩ rằng món đồ này sẽ được bán ra chỉ với mức giá ấy và chuẩn bị báo giá, thì đột nhiên màn hình to lớn phía trên xuất hiện chính xác năm chữ một tỷ hai trăm triệu.

- Ba miếng ngọc giản này đã có người ra giá một tỷ hai để mua về, có thể thấy được vẫn còn có người biết coi hàng nha, không biết còn có ai ra giá cao hơn không? Nếu như không còn ai ra giá nữa, ba miếng ngọc giản này liền nhận chủ.

Địch Cửu không hề nghĩ còn có người muốn mua miếng ngọc giản này giống mình, hắn bèn không chút do dự viết xuống một tỷ hai trăm mười triệu rồi ấn nút.

Cơ hồ ngay sau một khắc, màn hình đấu giá lại tiếp tục hiện lên giá hai tỷ.

Xem ra chẳng những có người muốn đấu cùng hắn, mà thái độ còn rất cường ngạnh nữa chứ.

Sàn đấu giá rốt cuộc cũng sôi nổi hẳn lên, ba miếng ngọc giản nhìn không ra giá trị thế nào, vậy mà sau hai vòng đã lên tới hai tỷ, hơn nữa trận đấu giá cũng chỉ có hai người.

Điều này làm cho những vị khách nhân lúc nãy không có hứng thú cũng bắt đầu suy nghĩ xem có nên gia nhập hay không, tuy nhiên cũng có rất nhiều người vẫn bảo trì thái độ bàng quang xem cuộc vui.

- Hai tỷ mốt.

Địch Cửu lại tiếp tục tăng giá.

- Ba tỷ.

Đối phương sau hai lần ra giá, mỗi lần đều tăng thêm một tỷ, tốc độ tăng giá vô cùng nhanh chóng như vậy mơ hồ cho thấy, vô luận Địch Cửu có ra giá bao nhiêu đi nữa, gã ta cũng sẽ đuổi theo, mà lại còn tăng nhiều hơn, ra giá cao hơn để ép Địch Cửu từ bỏ.

- Ba tỷ...

- Sáu tỷ.

Không đợi người chủ trì buổi đấu giá là Đới Hách nói hết câu, Địch Cửu liền đánh gãy lời của cô ta, trực tiếp đem giá nâng lên thành sáu tỷ.

Những cái khác hắn không có, hiện tại nhiều nhất chỉ có tiền thôi.

Từ lúc bắt đầu Hội đấu giá đến giờ, đây là lần tăng giá nhiều nhất của Địch Cửu. Vẫn như trước, không đợi Đới Hách kích động tuyên bố, màn hình trên đài đấu giá liền thay đổi thành con số mười tỷ.

Đối phương tăng giá lại nhiều hơn Địch Cửu bốn tỷ, bày tỏ rõ thái độ cứng rắn nhất định buộc hắn rút lui.

Địch Cửu không khỏi nhíu mày một cái, không lẽ cái tên này cũng giống như hắn, đều đang tu luyện tinh thần lực.

- Mười hai tỷ!

Màn hình đấu giá lại một lần nữa thay đổi, Địch Cửu biết cái giá này không phải hắn thêm vào, cũng không phải tên gia hoả cùng hắn đấu từ nãy đến giờ, mà là giá được đưa ra từ một bên thứ ba nữa.

Hiện trường Hội đấu giá càng lúc càng sôi sục hơn, tất cả mọi người đều đã đoán ra được, ba cái ngọc giản này đích thị là bảo vật. Hội đấu giá cho dù là tự biên tự diễn cũng không thể kêu thêm người thứ ba ra sân làm rối đội hình chứ.

Địch Cửu không tiếp tục nâng giá, hắn ngồi im quan sát, sau đó màn hình lại thay đổi thành mười lăm tỷ, rồi tăng lên mười bảy tỷ.

Càng về sau, giá càng lúc càng cao, chỉ mới vỏn vẹn một phút trôi qua, trên màn đã là hai mươi tỷ rồi.

Hai người cuối cùng gia nhập phiên đấu giá đã rút lui, dùng hai mươi tỷ để mua ba cái ngọc giản không biết công dụng chẳng phải là điều mà ai cũng chấp nhận được.

Hai mươi tỷ đó là do kẻ đầu tiên cường ngạnh đấu giá cùng Địch Cửu nâng tới. Đới Hách đứng ở trên đài hưng phấn không thôi, cô kêu lên:

- Vị khách quý đã ra giá hai mươi tỷ, nếu như có thể, tôi thật rất muốn mời ngài lên giới thiệu một chút về tác dụng của ngọc giản, tôi chỉ là đang...

Vào lúc Đới Hách còn chưa kịp nói xong, Địch Cửu đã quả quyết đánh gãy lời cô ta.

- Ba mươi tỷ liên minh tệ.

Hắn không muốn tiếp tục làm mấy trò nhạt nhẽo kia nữa bèn cứng rắn mà ra giá thật cao luôn.

Con số ba mươi tỷ liên minh tệ này làm cho hiện trường náo động kinh khủng. Dẫu cho Đới Hách đã từng nhắc qua trước đó rằng sàn đấu giá không cho phép khách nhân trò chuyện ồn ào, thế nhưng trước bầu không khí ầm ĩ hiện tại thì đến cả cô ta cũng không ngăn nổi nữa.

Trừ khi điên rồi mới có thể dùng ba mươi tỷ để mua một cái ngọc giản không biết rõ tác dụng.

Quả nhiên quyết định của Địch Cửu là không sai, từ sau khi hắn ra giá, cái tên cứ tranh chấp giành mua với hắn đã không còn tăm hơi gì nữa.

- Ba mươi tỷ liên minh tệ. Trời ạ, ba miếng ngọc giản này không lẽ ẩn giấu bí mật lớn nhất của Tiên Nữ Tinh sao? Làm sao có khách nhân giàu có ra giá lên tận ba mươi tỷ cơ chứ?

- Cô câm miệng lại cho tôi!

Một âm thanh gầm thét đột ngột vang lên từ băng ghế lô, tiếng hét này chẳng những làm người chủ trì Hội đấu giá là Đới Hách giật mình, mà còn làm cho mọi người đang ngồi quanh đó không khỏi ngơ ngác.

Ở Hội đấu giá Tiên Nữ Tinh lại có kẻ dám bắt người chủ trì ngậm miệng lại, đoán chừng đây là lần đầu tiên xảy ra.

Địch Cửu cũng có chút kinh ngạc, dù hắn khó chịu đến đâu cũng không đến nỗi bộc phát như tên này. Mà điều càng làm cho hắn kinh ngạc hơn không phải là tính tình nóng nảy của gã ta, mà chính là thực lực của đối phương. Chỉ hét một tiếng đã làm cho toàn bộ sàn đấu giá nghe được rõ ràng, có thể thấy được thực lực của gã ta không hề tệ tí nào.

Hiển nhiên Đới Hách sẽ không nghe theo lời gã mà im miệng, cô vẫn tiếp tục liến thoắng giới thiệu về miếng ngọc giản nọ.

- Ba mươi lăm tỷ.

Sau nửa phút trầm mặc, gã ta lại một lần nữa hô lên. Rất rõ ràng, sau khi thấy Địch Cửu quyết liệt nâng giá, âm thanh của đối phương đã yếu đi không ít.

- Năm mươi tỷ.

Giờ phút này, Địch Cửu đã có thể khẳng định, gã ta chắc chắn là hiểu rõ về tác dụng của ba miếng ngọc giản kia. Lý do Địch Cửu không chút do dự tiếp tục tăng thêm mười lăm tỷ đó chính là hắn muốn để cho đối phương biết, ngọc giản này hắn nhất định phải có được.

Địch Cửu dự đoán, chỉ sau một vòng đấu giá nữa thôi thì đối phương nhất định sẽ từ bỏ.

--------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch