Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 149: Cầu hỗ trợ (1)

Chương 149: Cầu hỗ trợ (1)





Viên Minh tung tung, ngắm nghía khối linh thạch màu đỏ lửa một hồi rồi lắc đầu tiếc nuối.

Linh thạch đại khái được chia làm năm loại Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tương ứng với thuộc tính loại linh lực mà nó chứa bên trong. Viên linh thạch này rõ ràng là linh thạch thuộc tính ‘Hỏa’, trong khi bản thân hắn lại tu luyện Cửu Nguyên quyết, một công pháp Mộc thuộc tính, nên không cách nào thu nạp linh lực trong đó để tu luyện được.

Viên Minh thả lại viên linh thạch vào trong túi nhỏ màu đen, lấy cuốn điển tịch kia ra rồi vô cùng phấn khởi lật đọc.

Cuốn sách này được giấu hẳn trong túi nhỏ màu đen nên nhất định không phải là điển tịch bình thường.

Nhưng trang của cuốn sách này không phải làm từ giấy, mà là làm từ một loại lụa trắng mềm mại, có thể bảo tồn lâu dài hơn so với sách giấy.

Vừa lật tờ thứ nhất ra, đập vào mắt hắn là bốn chữ lớn: Hắc Mộc thủ trát.(1)

“Hắc Mộc? Cái tên nghe quen quá…Chắc không phải là Hắc Mộc đại sư của Hỏa Luyện đường mà Trần Uyển từng nhắc chứ?” Viên Minh chợt nhớ tới mấy câu mà Trần Uyển từng nói với hắn, xong liền tạm dừng lật sách, tiếp tục tìm kiến trên thi hài, rất nhanh liền phát hiện chỗ ngực áo thi hài có một tấm lệnh bài, trên đó có ghi hai chữ ‘Hắc Mộc’ nhỏ.

“Quả nhiên là Hắc Mộc đại sư.” Nét vui mừng lộ ra trong mắt Viên Minh.

Hắc Mộc đã được xưng là luyện khí sư số một, số hai Bích La Động trong một trăm năm qua, vậy thì thủ trát mà y để lại giá trị chắc chắc không thấp.

Chỉ là không ngờ, một vị luyện khí sư trong truyền thuyết như vậy lại chết không rõ ràng ở nơi này.

Khi hắn đang định tiếp tục lật xem Hắc Mộc thủ trát, Hỏa Sàm Nhi đang chơi đùa trong phòng đột nhiên bay tới, nhảy lên trên đầu vai Viên Minh rồi cuống quýt kêu loạn, có vẻ vô cùng hoảng sợ.

Viên Minh cau mày, lập tức thu hồi Hắc Mộc thủ trát, ngay sau đó lòng bàn tay tỏa ánh sáng xanh, nắm Thanh Ngư kiếm trong tay, cảnh giác đưa mắt nhìn xung quanh.

Nhưng theo thời gian dần trôi qua, bốn phía xung quanh cũng không thấy có gì lạ thường xuất hiện.

Viên Minh vẫn không dám có chút lơ là, đồng thời nhẹ nhàng bước ra phía ngoài.

Suốt dọc đường đi, linh giác của Hỏa Sàm Nhi nhiều lần ứng nghiệm, thực sự là vô cùng nhạy bén, thậm chí có hai vách đá ngăn cản mà nó vẫn có thể cảm ứng được khí tức của Hỏa Ngọc tủy nên tuyệt đối không thể bỏ qua.

Ngay vào thời điểm hắn khá vất vả mới tới được cửa thạch thất, Hỏa Sàm Nhi lại đột nhiên thét lên, gần như cùng lúc đó, một cái bóng màu vàng từ trong nham thạch dưới chân hắn phóng ra, đồng thời một bộ móng vuốt rất dài nhanh như điện chớp, chụp vào bắp chân hắn.

Viên Minh không ngờ kẻ địch sẽ chui từ dưới đất lên, cuống cuồng nhảy qua một tránh né, trong khi đó Thanh Ngư kiếm theo phản xạ đánh tới, chém về phía ngực cái bóng vàng.

Thân pháp của cái bóng vàng này quỷ dị thường. Nó chỉ khẽ nhoáng người một cái đã tránh khỏi nhát chém của Thanh Ngư kiếm, vọt người tới vách đá bên cạnh, rồi chui vào đó mà chẳng có chút trở ngại nào, biến mất không còn thấy tăm tích đâu.

Thân hình Viên Minh thoáng lảo đảo. Đùi phải của hắn bị vạch một vết khá dài, chảy ra không ít máu tươi.

Vừa mới rồi hắn dù kiệt lực tránh né nhưng vẫn bị móng vuốt của cái bóng vàng kia quét trúng, cũng may vết thương không sâu và cũng không ảnh hưởng hành động.

“Có thể dễ dàng xuyên thấu vách đá, cái thứ vừa xuất hiện kia không phải là một con địa hành yêu(2) chứ?” Viên Minh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn đã từng đọc được ghi chép về địa hành yêu trên điển tịch. Thứ này có dị năng đào đất, có thể xuyên qua nơi đất đá, có thể nói là có thể công mà cũng có thể thủ, dưới hoàn cảnh hiện tại là khó đối phó nhất.

Có điều hắn nghe nói chỉ ở chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn mới có thể thấy địa hành yêu xuất hiện, khu vực Thiên Lô hồ này làm sao lại có?

Viên Minh không lo xử lý vết thương mà lập tức chạy ra phía bên ngoài.

Hỏa Sàm Nhi ngồi xổm trên đầu vai hắn, thấp thỏm nhìn bốn phía xung quanh.

“Đúng rồi, sao lại quên nhờ lực lượng của nó!” Viên Minh đột nhiên nảy ra một ý, tay liền bấm niệm pháp quyết Mộc Thứ thuật.

Vào thời khắc này, Hỏa Sàm Nhi lại lần nữa hết ầm lên, mắt nhìn về phía sau.

Viên Minh lập tức vung tay phải đã kháp quyết điểm ra phía sau, cùng hướng với chỗ mà Hỏa Sàm Nhi đang nhìn.

Theo những tia sáng vàng nổi lên ở vách tường hai bên trái phải, yêu vật màu vàng kia lộ ra nửa nửa người.

Ngay lúc này, ánh sáng xanh bừng lên ngay chỗ vách đá dưới người nó, ngay tiếp đó, một cây gai gỗ bén nhọn lăng không xuất hiện, đập thẳng bụng dưới yêu vật.

Yêu vật này thuộc Thổ, mà Mộc khắc Thổ nên Mộc Thứ thuật dễ dàng lớp phòng ngự trên người nó, xé ra một vết thương lớn.

Yêu này kêu lên thảm thiết, ánh sáng vàng quanh cũng theo đó tan đi phân nửa, để lộ ra chân thân.

Đó là một con quái vậy đầu to thân mảnh, cả người màu vàng đất, làn da bóng láng dị thường, bốn cái móng vuốt vừa mảnh vừa dài, tổng thể nhìn vừa xấu xí lại có chút buồn cười.

“Quả nhiên là địa hành yêu!” Viên Minh nói nhỏ, xong lại lần nữa kháp quyết điểm tới.

Hai cây gai gỗ trồi lên, từ hai hướng đâm thẳng về phía người địa hành yêu.

Địa hành yêu vội rụt người lại, tránh khỏi đòn tấn công của hai cây gai gỗ, chìm vào vách đá biến mất không thấy gì nữa.

Viên Minh vẫn giữ thần sắc lạnh lùng, không vì một kích thành công mà hưng phấn, trái lại tiếp tục chạy ra bên ngoài.

Căn cứ điển tịch ghi lại, địa hành yêu thù dai vô cùng, trong khi mới rồi Mộc Thứ thuật dù làm nó bị thường nhưng chưa chắc đã trúng chỗ yếu hại, con yêu kia có thể vẫn còn lởn vởn gần đây, nên nhất định phải rời đi ngay.

Đoạn đường tiếp đó không thấy địa hành yêu đánh tới nữa, Viên Minh rất nhanh đã ra được bên ngoài, lúc này sắc mặt mới hơi thả lỏng.

Địa hành yêu của thể đi xuyên đất đá, không gian càng kín thì càng có lợi cho nó, hiện tại hắn đã đi ra khu vực trống trải, phạm vi công kích của yêu vật kia giảm mạnh, tự nhiên không còn nguy hiểm như trước.

Hỏa Sàm Nhi rúc vào trong ngực Viên Minh, ngửa đầu khẽ kêu mấy tiếng, người run bần bật, có vẻ rất sợ hãi.

“Xem tiểu gia hỏa ngươi bị dọa thành cái dạng gì rồi. Nhưng cũng phải thôi, đầu tiên là kim viên bốn mắt, tiếp đó là cự nha đen, bây giờ lại xuất hiện một con địa hành yêu, tốt nhất là nên sớm rời đi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch