Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 151: Tâm nguyện cả đời (1)

Chương 151: Tâm nguyện cả đời (1)





Viên Minh không đi suốt đêm về Bích La Động, thứ nhất là đi đường ban đêm không an toàn, thứ hai là hắn cũng không biết mình đang ở chỗ nào, xung quanh sẽ có nguy hiểm gì, nên dự định đợi hừng đông rồi tính sau.

Hắn dựng qua loa một lều cỏ trong rừng cây ven hồ, xong ngồi xếp bằng xuống, hồi tưởng lại những việc đã gặp hôm nay.

Viên Minh có một thói quen rất tốt là sau mỗi lần gặp chuyện lớn, hắn đều sẽ cẩn thận nhớ lại, tổng kết ra chỗ thiếu sót của mình.

Hôm nay sở dĩ hắn liên tiếp gặp nạn là do hắn cân nhắc không chu toàn, chuẩn bị không đủ, biết rõ Thiên Lô hồ có diện tích cực lớn, lại không nghĩ đến khả năng bị lạc đường, trong khi trong Bích La Động cũng có đồ vật dạng la bàn, nếu như trước đó hắn chuẩn bị một cái, làm sao có những rắc rối sau đó được.

Viên Minh khẽ thở ra một hơi, âm thầm ghi khắc bài học này vào trong tâm khảm.

Hôm này dù gặp nạn nhưng thu hoạch cũng rất lớn, một bộ điển tịch ‘Kỳ Thạch Lục’, bốn khối Hỏa Ngọc tủy, một cây thiết chùy(búa) đỏ sẫm, một cái túi trữ vật có không gian lớn, còn có bản Hắc Mộc thủ trát kia, mỗi một món đều bảo vật.

“Đúng, xém chút quên còn có cái này.” Viên Minh lật tay lấy ra một thứ, chính là quả đào màu đỏ mà hắn hái lúc trước.

Quả đào tỏa ra từng đợt hương thơm thấm vào tận ruột gan, hơn nữa có thể cảm nhận được linh lực đậm đặc ẩn chứa bên trong đó, tuyệt đối là một linh quả hiếm có, có lẽ sẽ giúp ích không nhỏ cho việc đề thăng tu vi.

Có điều hắn không biết lai lịch, công dụng của quả này, tùy tiện ăn vào sợ rằng không ổn.

“Tốt hơn là đợi về tông môn, điều tra rõ ràng rồi tính sau.” Viên Minh nuốt nước miếng, thu quả đào lại.

Hắn lấy bản Hắc Mộc thủ trát kia ra, bắt đầu cẩn thận lật đọc.

Phía trước bản chép tay là Hắc Mộc đại sự tự thuật, giới thiệu cuộc đời y. Y xuất thân từ một bộ lạc nhỏ lấy nghề rèn mà sống tại Nam Cương, từ thủa nhỏ đã vô cùng yêu thích luyện khí, chỉ tiếc y trời sinh thân thể yếu ớt, không cách nào học thuật rèn đúc của bản tộc.

Sau nhờ một cơ hội ngẫu nhiên, Hắc Mộc được phát hiện thân mang linh căn, hơn nữa còn là Hỏa Mộc song linh căn, cho nên được người trong tộc đưa tới Bích La Động tu luyện.

Bản thân Hắc Mộc không hứng thú lắm với chuyện tu tiên, lòng vẫn luôn hướng về luyện khí, thế nhưng thuật luyện khí của Bích La Động cũng có yêu cầu khá cao với lực lượng thân thể, Hắc Mộc lại trời sinh yếu ớt, rốt cuộc vẫn không thể học tập, chỉ có thể ở Hỏa phường làm mấy việc sàng liệu, hoặc nhiệm vụ yêu cầu số lần vung búa ít.

Hắc Mộc vẫn không từ bỏ, một mặt cố gắng làm tốt công việc thuộc bổn phận của mình, một mặt tìm kiếm biện pháp giải quyết vấn đề thiếu khuyết lực lượng.

Y tin chắc rằng mình là người sinh ra để luyện khí.

Vào lúc đó, Hắc Mộc đại sư tiếp xúc với Khu Vật thuật, lập tức sinh ra linh cảm.

Bằng vào sự thông mình, tài trí của bản thân, Hắc Mộc đại sư mạnh mẽ kết hợp Khu Vật thuật và việc quai búa rèn đúc lại với nhau, giải quyết hoàn mỹ vấn đề lực lượng thiếu hụt, chính thức đạp lên con đường luyện khí, từ đó không còn có gì có thể ngăn cản y nữa.

Đúng như niềm tin vững chắc của Hắc Mộc đại sư, y đúng là luyện khí sư trời sinh, chỉ dùng thời gian mười năm đã học xong tất cả các phương pháp luyện khí của Bích La Động, đồng thời còn dung hợp chúng lại với nhau, sáng tạo ra lưu phái luyện khí của riêng mình, Hắc Mộc lưu.

Theo lời tự thuật, phần sau bản thủ trát ghi lại tâm đắc luyện khí cả đời Hắc Mộc đại sư, cùng đủ loại ý tưởng của y, có thể nói là kết tinh tâm huyết và sở cầu(1) một đời.

Đọc đến đây, sắc mặt Viên Minh trở nên nghiêm túc.

Trần Uyển từng nói, Hắc Mộc đại sư dù được khen là thiên tài luyện khí số một trong trăm năm qua của Bích La Động, nhưng chẳng biết vì sao mà thuật luyện khí của y hình như vẫn chưa được truyền bá trong Bích La Động, nếu để người khác trong tông biết Hắc Mộc thủ trát ở trong tay hắn, không biết sẽ rước tới bao nhiêu sóng gió.

“Chuyện trong đảo sương mù không thể để cho bất kỳ ai biết, túi trữ vật màu đen kia cũng phải giấu đi!” Viên Minh thầm quyết định, xong mới đọc tiếp.

Chữ trong phần tự thuật sau đó bắt đầu trở nên nguệch ngoạc, cơ bản đều là nghi nan mà Hắc Mộc đại sư gặp phải trong quá trình luyện khí, hoặc là những lời phàn nàn được viết khi tâm trạng không tốt, có điều đoạn này viết rất rời rạc, trước sau không hề liền mạch.

Viên Minh cũng không lười biếng, cẩn thận đọc kỹ từng câu từng chữ, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nhỏ nào.

Theo lời Trần Uyển nói, chuyện Hắc Mộc đại sư đột nhiên mất tích đã tạo ra phong ba không nhỏ trong tông môn, từ trong bản chép tay có thể tìm ra một ít manh mối.

Nhưng lời tản mạn của Hắc Mộc đại sư để lộ không ít tin tức. Đại khái là sau khi thuật luyện khí của y ngày càng tinh diệu, dường như y bị tông môn Bích La Động kiềm chế, về sau lại gặp thất bại khi luyện chế một một kiện bí bảo đặc thù, cuối cùng dứt khoát quyết định rời khỏi Bích La Động.

“Còn tiếp tục như vậy, tất cả mọi người sẽ chết!”

Đây là câu cuối cùng mà Hắc Mộc đại sư viết trong phần tự thuật của bản chép tay.

“Tất cả mọi người sẽ chết? Là có ý gì?” Viên Minh lẩm bẩm tự hỏi. Hắn không đoán ra lời này của Hắc Mộc đại sư là có ý gì.

Đã không nghĩ ra, hắn cũng không hao tâm phí sức vào nó nữa, tiếp tục lật xem thuật luyện khí mà Hắc Mộc đại sư lưu lại ở phần sau.

Luyện khí thuật của Hắc Mộc lưu chia làm bốn bước, bước đầu tiên là dung luyện khoáng thạch, sau đó là rèn phôi.

Hai bước này Viên Minh cũng không xa lạ gì.

Dựa theo lời Hắc Mộc đại sư, dung luyện và rèn phôi nhìn đơn giản lại là căn cơ để rèn đúc một kiện đồ vật, chỗ cần chú ý rất nhiều, phối trộn khoáng thạch, kiểm soát nhiệt độ lửa, cường độ đập…vv…, bất kỳ vấn đề nào dù là nhỏ đều sẽ ảnh hưởng đến quá trình luyện khí sau đó.

Hắc Mộc đại sư tốn rất nhiều tâm tư trên hai bước dung luyện và rèn phôi, nội dung mỗi bước đều phức tạp hơn nhiều so với Hỏa phường, ví dụ ngay như rèn phôi, trong Hỏa phường yêu cầu tối thiểu là ngàn lần nện búa, trong khi Hắc Mộc đại sư lại yêu cầu đạt tới vạn lần nện búa, hơn nữa mỗi một khâu nhỏ trong quá trình nện rèn cũng đều yêu cầu rất cao.

Viên Minh nhìn sơ sơ một lượt, dù còn rất nhiều chỗ chưa hiểu, nhưng thỉnh thoảng lại có cảm giác mới tỉnh khỏi cơn mê, tự nhiên hiểu ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch