Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1397: Các Thánh Nhân kiêng dè

Chương 1397: Các Thánh Nhân kiêng dè





Mâu Vũ Chân Nhân xoay người nói:



- Trên núi có hơn năm mươi đình viện, các ngươi tự lựa chọn. Trở thành đệ tử bình thường mỗi năm đi Đạo Đường lĩnh một ngàn khối linh thạch ngũ giai, một ngàn viên Tụ Linh Đan. Các ngươi có thể tích lũy chờ sau này lĩnh một đợt, buổi tối sẽ có người phát thánh bài cho. Trong Thánh Môn không được đấu đá nhau, nếu có thương vong sẽ bị Hình Đường điều tra trách phạt. Đệ tử bình thường mỗi một trăm năm phải hoàn thành một nhiệm vụ, có thể là tạp dịch, ra ngoài làm nhiệm vụ, luyện chế đan dược vân vân. Các ngươi có thể đi Nhiệm Vụ tông lĩnh nhiệm vụ, ngoài ra gặp đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm, trưởng lão, chấp pháp phải hành lễ, nếu không bị truy cứu thì các ngươi chịu khổ.



Nói xong Mâu Vũ Chân Nhân biến mất tại chỗ.



Đám thiên kiêu nhìn nhau, hơi hưng phấn.



Tần Quân mang Lý Nguyên Bá, Tôn Ngộ Không đi dọc theo đường núi lên.



Đám thiên kiêu xì xầm bàn tán:



- Chậc chậc, chắc Tần Thiên Đế bị đả kích dữ lắm.



- Xem ra trong thử thách đợt thứ hai họ đã dùng thủ đoạn không sạch sẽ.



- Dẹp đi, bây giờ hắn vẫn là tồn tại chúng ta không chọc vào nổi.



- Hâm mộ Tiêu Như Thủy, Đế Thiên Vô, Thiên Mệnh Đại Đế kia ghê, trực tiếp thành đệ tử tinh anh, ài.



Vừa vào Thánh Môn đã phân biệt giai cấp khiến tâm tình bọn họ đầy phức tạp.



Tiếng hệ thống vang lên trong đầu Tần Quân:



[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Đánh Bại Đông Hoàng Thái Nhất. Đạt được một lần chỉ định cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao, một lần cơ hội phó bản Thần Ma, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng.]



Tần Quân ngừng bước.



Lúc trước tranh cướp đệ nhất đế thiên hạ Tần Quân không đánh bại Đông Hoàng Thái Nhất, chỉ buộc gã thỏa hiệp, về sau không ngay mặt giao phong với gã. Bây giờ hoàn thành nhiệm vụ tức là Đế Tuấn đã xử Đông Hoàng Thái Nhất.



Khóe môi Tần Quân cong lên:



“Lại được một lần chỉ định cơ hội triệu hoán Thần Ma!”



Bây giờ Tần Quân tập trung chú ý vào Thánh Môn, không rảnh quan tâm Đông Hoàng Thái Nhất.



Dù sao Đế Tuấn đã tử trung đỉnh cao, sẽ không phản bội Tần Quân, cứ mặc Đế Tuấn làm gì thì làm.



Tần Quân tiếp tục đi lên trên.



Đám thiên kiêu ở phía sau hắn cũng leo lên núi, đối với họ đây là hành trình mới. Vừa vào Thánh Môn họ đã cảm giác địa vị khác biệt của đẳng cấp đệ tử, Thánh Môn không phải cõi yên vui, nó tuân theo quy tắc tôn kính cường giả làm vua.



Đi khoảng bảy, tám trăm thước Tần Quân chọn một đình viện. Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá không tìm đình viện khác, dù sao một đình viện có mấy căn phòng.



Tần Quân dặn dò:



- Các ngươi hãy nghỉ ngơi, không có mệnh lệnh của trẫm không được làm việc lỗ mãng!



Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá thuộc mẫu làm việc không có suy nghĩ, hắn lo lắng hai người này trước tiên gây ra rắc rối gì.



Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá nhe răng cười nói:



- Tuân lệnh!



Tần Quân lắc đầu cười đi vào đình viện, chọn đại một căn phòng.



Thiên kiêu khác cũng tự tìm đình viện ở lại.



Dãy núi vòng quanh ngọn núi xanh, sông vắt ngang rời xa ồn ào náo động, thích hợp tu luyện, có khí phái tiên gia.



Cùng lúc đó, trong Thiên Đạo cung.



Năm Thánh Nhân ngồi trên đài cao, ngai báu ngợp vàng son. Bên dưới không một ai, dù không có ngọn núi trong cung điện vẫn như ban ngày.



Lúc này đám Thánh Nhân hiện ra bằng chân thân.



Vô Cực Đạo Tổ ngồi chính giữa như một lão nhân tiên phong đạo cốt, nhắm mắt lại như đang chợp mắt.



Vũ Tiêu Kiếm Tôn, Thanh Long Thủy Tổ ngồi bên cạnh, tiếp theo là Vân Mị Nương Nương, Thường Đức Đại Tiên.



Năm người đều là Thánh Nhân, vang dội xưa nay, lãnh tụ của Thánh Môn.



Hai tay Vũ Tiêu Kiếm Tôn khoanh trước ngực, sống lưng thẳng tắp, nửa bên tóc hoa râm, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, để chút râu, mặc áo thêu màu lam sẫm, sau lưng có chữ tiêu, toát ra sắc bén khó tả.



Vũ Tiêu Kiếm Tôn mở một con mắt thản nhiên hỏi:



- Xử lý Cực Viêm Ma Thần đó thế nào? Mặc kệ hắn trưởng thành trong môn sao?



Bốn Thánh Nhân khác mở mắt ra.



Thường Đức Đại Tiên ngồi cạnh gã cười hỏi:



- Như thế nào? Ngươi sốt ruột muốn giết?



Thường Đức Đại Tiên, nghe tên thì tưởng tượng như người già, nhưng y giỏi thuật trú nhan, vẻ ngoài như thanh niên. Mặt không quá đẹp trai nhưng da trắng bóc, mặc đạo bào rộng, cười híp mắt như hai vầng trăng khuyết, thân thiết dễ gần, xinh như nữ.



Thanh Long Thủy Tổ là con rồng xanh đầu tiên của phương vũ trụ này, thành đạo nhiều năm, tuy biến hình người như nam nhân cao to vạm vỡ nhưng hai cái sừng rồng trên đầu không giấu đi. Thanh Long Thủy Tổ hừ lạnh, lại nhắm mắt.



Vân Mị Nương Nương mặc váy màu tím ung dung đoan trang, tóc dài bới trong kim quan ngọc, khuôn mặt đẹp tuyệt trần, mi mắt rũ xuống đẹp thánh khiết làm người ta không dám nhìn thẳng.



Vân Mị Nương Nương nhẹ giọng nói:



- Ân oán năm xưa đã kết thúc, Cực Viêm Ma Thần tộc chỉ còn mình hắn, cần gì chém tận giết tuyệt? Huống chi tiểu tử đó thiên phú siêu đẳng, sao không thu vào Thánh Môn? Chúng ta biết rõ thiên phú của Cực Viêm Ma Thần, các ngươi đã quên truyền thuyết viễn tổ của Cực Viêm Ma Thần.



Bốn Thánh Nhân nghe vậy biến sắc mặt.



Bình tĩnh xem xét thiên phú của Tần Quân làm họ động lòng, nhưng vì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần khiến họ rất kiêng dè. Bởi vì tâm lý mâu thuẫn đó nên các Thánh Nhân cố ý bỏ qua Tần Quân, cũng không giết tại chỗ.



Vũ Tiêu Kiếm Tôn hừ lạnh một tiếng, ngữ điệu sát ý âm trầm:



- Hừ! Viễn tổ Cực Viêm Ma Thần thì sao? Rồi cũng biến mất trong sông lịch sử. Sinh linh hỗn độn là tồn tại không được thiên đạo cho phép, giết đi, tránh cho tai họa ngầm.



Vũ Tiêu Kiếm Tôn chấp chưởng Hình Đường của Thánh Môn, quanh năm ra ngoài làm nhiệm vụ, người đầy nợ máu đậm đến mức khó thể tưởng tượng.



Cách thành đạo có ngàn vạn loại, Vũ Tiêu Kiếm Tôn là dựa vào sát nghiệt thành đạo.



Đương nhiên Vũ Tiêu Kiếm Tôn toàn giết tồn tại không được thiên đạo cho phép, vì vậy gã không tẩu hỏa nhập ma, bị thiên đạo bài xích ngược lại thường nhận công đức thiên đạo, cuối cùng thành đạo.



Thanh Long Thủy Tổ hừ mũi, có vẻ thích chống đối Vũ Tiêu Kiếm Tôn:



- Chỉ biết giết!



Thường Đức Đại Tiên, Vân Mị Nương Nương cười cười, không nói nhiều.



Vô Cực Đạo Tổ nhắm mắt nói:



- Quan sát một thời gian đi, nếu hắn gánh thù máu của Cực Viêm Ma Thần thì thay trời hành đạo, nếu ngược lại thì giáo hóa hắn. Cổ Phật gần đây thu một Hỗn Độn Ma Thai, còn đến từ ngoại vũ trụ của chúng ta.



Hỗn Độn Ma Thai!



Bốn vị Thánh Nhân biến sắc mặt.



Thường Đức Đại Tiên nheo mắt nói:



- Ngoại vũ trụ chúng ta có vẻ như nhiều thiên tài, sau này chúng ta phải chú ý thêm.





------oOo------




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch