Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 144: Tôi chỉ là nhân viên tạm thời (2)

Chương 144: Tôi chỉ là nhân viên tạm thời (2)


"Thật là bí ẩn." Hàn Phi nhớ kỹ vị trí của tất cả người giấy, sau đó bỏ ra một vài người giấy rồi chui vào kệ hàng.

Khi hai tay của hắn chạm vào nắp quan tài, quỷ văn thét lên một tiếng thấu tim, đau đến không chịu nổi, vấn đề là không phải chính Hàn Phi bị đau.

"Người anh em à, chịu đựng một chút thôi."

Gói hàng do người phụ nữ mặc váy cưới gửi đến đã được mở ra, tấm vải đỏ dính máu rơi xuống một bên, Hàn Phi dùng hai tay đẩy nắp quan tài ra.

Bên trong quan tài là thi thể của những người khác nhau, và ở giữa những cỗ thi thể được ghép lại, có một người giấy đỏ như máu, to bằng lòng bàn tay.

Người giấy nhắm mắt lại như thể anh ta đang ngủ vậy.

Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện trên người giấy có vô số khuôn mặt oan hồn đau khổ gào thét, trong đó có rất nhiều gương mặt Hàn Phi đã từng nhìn thấy trong ảnh chụp ở phòng chuẩn bị nhân viên.

"Người giấy này muốn có thân thể thật sao?"

Hàn Phi đang hết sức chăm chú và căng thẳng thì trong phòng đột nhiên vang lên một giọng nói.

"Cứu tôi với, cứu tôi với..."

Hàn Phi giật nảy cả mình, suýt chút nữa thì ngã vào quan tài rồi.

Hắn mở to mắt nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện giọng nói đó phát ra từ sáp trắng.

Ngồi xổm bên cạnh ngọn nến, Hàn Phi nhìn chằm chằm đối phương, trên mặt nó giống như là viết ra bốn chữ giết người diệt khẩu vậy.

"Anh là nhân viên mới à? Nguyền rủa trên người anh hiện tại còn chưa sâu, anh mau tranh thủ đưa tôi ra khỏi đây đi, tôi sẽ trả ơn anh!" Mặt người trên sáp trắng vô cùng mơ hồ, nó cố gắng hết sức để tạo ra âm thanh: "Người giấy đi rồi, nó rất hiếm khi rời khỏi cửa hàng, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy."

"Chỉ là một ngọn nến mà muốn thuyết phục tao sao? Tao tuyệt đối trung thành với quản lý cửa hàng, mày không thể làm lung lay được tao chỉ bằng vài lời nói." Ánh mắt Hàn Phi tràn đầy sát khí.

"Anh đã cậy nắp quan tài của quản lý cửa hàng vào ngày đầu tiên đi làm, đây mà là tuyệt đối trung thành hả?"

"Tao chỉ muốn tìm hiểu thêm về nó thôi."

"Anh là một người thông minh, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa." Khuôn mặt trên ngọn nến không ngừng kêu khóc: "Anh có biết tại sao những ngọn nến trong cửa hàng này có thể cháy suốt đêm không? Anh có biết tại sao ánh sáng từ những ngọn nến này lại khiến những cô hồn dã quỷ đi qua cảm thấy dễ chịu không?"

"Tại sao?"

"Tất cả những ngọn nến trong nhà kho đều là thi sáp. Tất cả đều được tạo ra từ thân thể quái vật và tàn niệm của nhân viên bán hàng. Nó thích nghe tiếng kêu khóc của tàn niệm khi bị đốt lửa." Khuôn mặt trên ngọn nến bắt đầu trở nên méo mó: "Anh không đi nhanh lên thì sớm muộn gì cũng sẽ bị biến thành ngọn nến thôi! Tôi biết cách giải trừ nguyền rủa, anh mau dẫn tôi đi cùng, tôi sẽ giúp anh giải trừ nguyền rủa!"

"Mày hình như là biết rất rõ về quản lý cửa hàng nhỉ?"

"Tôi đã từng là nhân viên bán hàng ở đây. Bản thể của quản lý cửa hàng chính là người giấy màu máu trong quan tài. Nó là một vật phẩm bị nguyền rủa đặc biệt, bởi vì nó không ngừng hấp thu oán niệm và từ từ có ý nghĩ của riêng mình. Tất cả những ai bước vào cửa hàng đều sẽ trở thành mục tiêu của nó. Nếu như không trở thành một món hàng thì cũng sẽ trở thành một nhân viên bán hàng, rồi cuối cùng đều sẽ không có kết cục tốt đẹp gì cả! Nhân viên của cửa hàng chúng ta đều chết! Hơn nữa cái chết còn không được yên bình, nhân tính còn sót lại sẽ bị người giấy hấp thu và trở thành một phần của nó." Khuôn mặt trong ngọn nến nói bằng tiếng khóc nức nở.

"Nhân tính của toàn bộ nhân viên cửa hàng đều bị người giấy màu máu hấp thu sao?"

"Đúng thế." Khuôn mặt trong nến liếc nhìn chiếc quan tài sau kệ hàng: "Nó càng ngày càng hấp thu nhiều nhân tính và oán niệm, dần dần hình thành ý thức của chính mình. Thường thì nó sẽ giấu ý thức vào một người giấy nào đó, để bản thể của mình trong quan tài và nuôi dưỡng bằng máu thịt. Tất cả những người giấy trong cửa hàng này có thể đều là bản sao của nó..."

"Nói như vậy, chẳng phải là chúng ta đều bị nó nhìn thấy sao?"

"Nhưng đêm nay khác! Nữ quỷ mặc váy cưới kia đã mang đến trái tim và cái đầu người quan trọng nhất cho người giấy quản lý cửa hàng làm thù lao, với điều kiện người giấy cần phải giúp nữ quỷ đó giết một người." Khuôn mặt trên sáp trắng biết rất nhiều chuyện, nó được bày ở trên kệ hàng nên nghe trộm được rất nhiều thứ: "Người đó sống trong tòa nhà chết chóc. Điều này vô cùng nguy hiểm. Quản lý cửa hàng phải tập hợp tất cả oán niệm và sức mạnh thì mới có cơ hội thành công để giết chết đối thủ. Một khi tiêu diệt đối thủ thành công, nó có thể thu được nhiều thứ hơn và tăng tốc độ phát triển của mình. Đến lúc đó chúng ta có muốn trốn cũng không trốn nổi đâu."

"Nói như vậy thì đêm nay là cơ hội duy nhất à?"

"Mau tận dụng cơ hội đi, nó sẽ không bao giờ đến nữa đâu!" Khuôn mặt trên sáp trắng điên cuồng thuyết phục: "Nguyền rủa của quản lý cửa hàng sẽ ngăn cản anh tiếp cận bản thể của nó và cấm anh rời khỏi cửa hàng tiện lợi, một khi anh bị kích hoạt nguyền rủa thì anh sẽ phải chịu đựng rất nhiều đau đớn. Nhưng nếu như nó bị trọng thương thì nguyền rủa sẽ bị suy yếu, và sự đau đớn mà anh phải chịu đựng cũng sẽ yếu đi. Thế nên đừng có đắn đo nữa, hãy đưa tôi đi cùng với anh đi! Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta trốn thoát, và tôi sẽ chỉ cho anh cách giải trừ nguyền rủa."

"Chờ một chút, nếu như quản lý cửa hàng bị trọng thương, vậy thì tại sao chúng ta phải rời đi?"

"Một khi đã bị nó nguyền rủa thì trước mặt nó sẽ không có sức phản kháng đâu! Van xin anh đấy, hãy nghe lời tôi đi! Mau đưa tôi cùng đi đi."

"Đừng nóng vội, hiện tại tao có một ý tưởng hay hơn đấy." Hàn Phi nhìn chằm chằm quan tài sau kệ hàng với vẻ mặt kỳ quái: "Nếu ngày đầu tiên đi làm mà tao đã làm cửa hàng đóng cửa rồi thì sau này làm gì còn ai thuê tao nữa chứ?"

Hàn Phi liếc nhìn bảng nhiệm vụ, hắn mơ hồ hiểu được tại sao nhiệm vụ lại yêu cầu mình phải sống sót qua một đêm, bởi vì sau đêm này, cửa hàng có thể sẽ không còn nữa.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch