Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Đại Đạo Tặc

Chương 146: Ta muốn dong binh đoàn giống như một gia đình

Chương: Ta muốn dong binh đoàn giống như một gia đình
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​
“Ngày hôm qua đánh bại hắn, hôm nay tự nhiên càng không thành vấn đề” Lục Ly thực tự tin nói.

Thang thuốc bên người trầm mặc.

Thẳng thắn mà nói, hắn đối với cái Hân Hân dong binh đoàn cũng không coi trọng lắm.

Dong binh đoàn không thể thăng cấp, cũng chỉ có vài người, chỉ cần là người đầu óc thanh tỉnh, đoán chừng đều biết nên lựa chọn như
thế nào giữa công hội cùng dong binh đoàn.

Trò chơi của Toàn dân, sau này đại binh đoàn tác chiến sẽ không giống trước đó chỉ có mấy trăm mấy ngàn người, trong trò chơi khổng
lồ, đại binh đoàn trên vạn người tác chiến là bắt buộc phải làm.

Người ta đã lên mấy vạn người, một dong binh đoàn của ngươi chẳng khác nào bọt nước.

Người trẻ tuổi nào lại không có vài phần dã tâm, Thang thuốc bên người cũng hi vọng có thể trở thành người chơi oai phong một cõi bên
trong trò chơi.

Chẳng qua, bởi vì hắn từ Đệ Thất thiên đường đi ra, không có bất cứ công hội nào vươn tay chào đón hắn.

Tiểu công hội thì không dám chọc, đại công hội thì có băn khoăn, muốn suy xét hậu quả khiêu chiến Đệ Thất thiên đường, vì một cái
gọi là cao thủ mà đi đối đầu nhau, tiêu hao thực lực của nhau, chỉ có thể tiện nghi cho những người khác.

Hân Hân dong binh đoàn là nơi duy nhất đưa ra lời mời đối với hắn.

Nếu không phải Úy Lam Hải Phong được xưng là đệ nhất MT [ Rạng Đông ], người đã vài lần thủ sát, Thang thuốc bên người nói không
chừng cho rằng dong binh đoàn này đầu nhúng nước mới dám mời hắn.

Hiện tại, Lục Ly vì muốn hắn không cần lo trước lo sau, lại cùng “Tổ ong vò vẽ” quyết đấu.

Hắn đột nhiên cảm giác được, những người này rất xem trọng hắn, dường như đến đây là một lựa chọn không sai.

“Được, ta gia nhập dong binh đoàn, có điều buổi tối...”

“Thang thuốc bên người, về sau gọi ngươi là Thang thuốc đi, buổi tối PK ngươi không cần lo lắng, ta có nắm chắc thắng” Ngày hôm qua
đối chiến với “tổ ong vò vẽ” không chút hiểu biết nhưng Lục Ly lại có thể đánh thắng đối phương, hôm nay xem như đã hiểu đối phương
bảy tám phần, nếu thua mà nói, Lục Ly lại làm người trùng sinh.

Loại tự tin này lây nhiễm Thang thuốc bên người, hắn chậm rãi bình tĩnh trở lại, thậm chí có tâm tình nhìn Phiêu Linh cùng Úy Lam Hải
Phong cãi nhau.

“Này, các ngươi cãi nhau xong chưa?” Lục Ly cắt đứt lời bọn họ.

“Có hắn không có ta.” Úy Lam Hải Phong kêu lên.

“Người ta đều nói huynh đệ như tay với chân, còn con gái như quần áo, tại sao các ngươi không nghĩ thoáng một chút” Lục Ly nghĩ
không thể để cho bọn họ cãi nhau như vậy, quá lãng phí thời gian, hắn còn vội vã muốn đi chuyển chức đấy, hiện tại đã có không ít
người chơi nhận nhiệm vụ chuyển chức.

“Đậu móa, ngươi nói thì nhẹ nhàng, nếu ngươi có bảy bộ quần quá mặc từ nhỏ đến lớn, lột mất của ngươi bảy bộ quần áo, ngươi có
thể cảm nhận được loại cảm giác này sao? Mỗi một lần đều như vậy.” Úy Lam Hải Phong tức giận nói.

“Khụ khụ, không thể lĩnh hội” Lục Ly nháy mắt không có gì để nói.

“Đó là bởi vì bộ dạng ngươi xấu xí, đức hạnh này vẫn phải tìm quần áo, ha ha, nếu ngươi có được một phần mười tướng mạo của ta
cũng không bị rơi vào tình trạng thế này, bị ta cười hai phát cô ta liền ồn ào nhốn nháo rời bỏ ngươi, vậy mà ngươi còn muốn, Phong
thiếu ngươi có chút đầu óc hay không vậy?” Phiêu Linh độc mồm độc miệng uốn lưỡi nói khiến Úy Lam Hải Phong mặt đỏ tai hồng.

Thực ra hắn cũng biết chính mình cố tình gây sự, nhưng trong lòng không nuốt trôi được cơn giận này.

Vốn Úy Lam Hải Phong cũng xem có chút soái, không chịu nổi người ở bên cạnh hắn sáng rực loá mắt, từ nhỏ đến lớn, hắn vẫn sống
dưới cái bóng của Phiêu Linh, cô gái nào kết giao với hắn chỉ cần nhìn thấy Phiêu Linh liền bắt đầu ý loạn tình mê.

Vì cuộc sống bình thường của mình, hắn cũng muốn tuyệt giao cùng người này, thế nhưng anh ta như một viên kẹo mạch nha cuốn lấy
hắn, từ vườn trẻ, tiểu học, sơ trung rồi đến đại học, thậm chí ngay cả chơi trò chơi đều muốn cùng hắn một chỗ.

“Được rồi, việc này về sau lại nói đi, Phong thiếu” Lục Ly học Phiêu Linh đổi cách xưng hô: “Sau này ngươi nhất định có thể tìm thấy nữ
thần chân mệnh của chính minh, vượt qua thử thách kia, đối với ngươi toàn tâm toàn ý.”

Có lẽ, có lẽ như vậy...

Úy Lam Hải Phong còn có thể nói cái gì, tiếp tục nữa sẽ làm người ta cười chê.

“Chúng ta nói đến vấn đề đãi ngộ đi, một tháng bao nhiêu tiền lương?” Hiện tại Phiêu Linh không phải có giao tình thâm hậu như kiếp
trước, tự nhiên giải quyết việc chung.

“Không có tiền lương cố định, có điều phương diện trang bị trong đoàn sẽ phân phối công bằng, ai dùng cho ai, không dùng đến có thể
cầm ra đi bán, bán xong bình quân chia tiền” Lục Ly ăn ngay nói thật.

“Phong thiếu đại gia, các ngươi thế này chẳng khác nào gánh hát rong, ta còn cho rằng nắm trong tay đội ngũ nhiều lần thủ sát có bao
nhiêu lợi hại chứ” Phiêu Linh quay đầu lại mắng Úy Lam Hải Phong một câu, Úy Lam Hải Phong không để ý hắn.

“Nếu ngươi có đề nghị gì ở phương diện này, có thể đưa ra đề xuất” Lục Ly biết rõ giá trị của người trước mắt này, rất có thành ý nói.

“Ta cho rằng huynh đệ ta là đội trưởng chứ” Phiêu Linh than thở nói.

Ai cũng có thể cảm thấy được, trụ cột của dong binh đoàn này chỉ có một, đó chính là Lục Ly.

“Hắn xác thật là đội trưởng, ta không quản đến, thời điểm đơn độc hành động tương đối nhiều” Lục Ly giải thích nói: “Phó bản sản xuất
ta cũng chỉ đem tài liệu hi hữu giữ lại, những cái khác mọi người đều chia đều.”

“Ngươi muốn tài liệu hi hữu làm cái gì?” Phiêu Linh hơi có sửng sốt.

“Về sau làm trang bị đều cần đồ chơi này, hiện tại lo giữ lại cũng không mất gì” Lục Ly nói.

“Các ngươi giữ lại bao nhiêu tài liệu hi hữu” Vốn Phiêu Linh cảm giác dong binh đoàn này không gì ý tứ, thế nhưng vừa nghe nói Lục Ly
hiện tại cũng đã bắt đầu dự trữ tài liệu hi hữu, mới cảm giác mấy tên gia hỏa này không phải ai cũng ngốc.

“Tổng cộng hai mươi bảy kiện tài liệu hi hữu, loại hình gì đều có, chưa bán qua bao giờ” Lục Ly chính mình sử dụng một ít tài liệu hi
hữu, tất cả đều hỏi qua đồng đội/

Hai mươi bảy kiện!

Này con số đè ép Phiêu Linh.

Không phải tất cả boss đều sẽ ra tài liệu hi hữu, dã ngoại boss ra nhiều một chút, thế nhưng dã ngoại boss cũng khó thưởng (rớt). Đại
công hội cũng không có được nhiều như vậy.

“Chờ một chút, tất cả tài liệu kia đều là của Lục Ly, không có quan hệ đến ta” Úy Lam Hải Phong xen vào nói nói.

“Ta nói là mọi người thì chính là mọi người” Lục Ly không nghĩ muốn độc chiếm, hắn có thể từ bên trong trữ hàng lấy chính mình dùng,
cũng đã không tệ rồi, tuy rằng hắn biết rõ Phó bản công lược, thế nhưng boss có thể một mình đấu ít lại càng ít.

Một đội ngũ đoàn kết, giao tình rất quan trọng, ích lợi cũng không thể xem nhẹ được.

“Cùng chúng ta cũng không quan hệ” Hoa Để Ly Tình thấy Phiêu Linh cũng được thuận mắt, cố ý làm trái lại nói: “Mấy phó bản này đều
là dựa vào Lục Ly đánh lấy được, chúng ta lấy trang bị kinh nghiệm, lại lấy thêm tài liệu cảm giác chột dạ.”

Phiêu Linh không chút chột dạ mà hưng trí bừng bừng nói: “Phó bản là dựa vào Lục Ly đánh hạ, ta có thể lý giải nguyên nhân là vì Lục
Ly ngươi rất giỏi về hạ phó bản?”

“Lục Ly ca ca rất giỏi, phó bản không thể làm khó chúng ta” Tàn Mộng lập tức thay Lục Ly làm chứng minh.

“Có thể hạ phó bản mà nói coi như có chút tiền đồ, bất quá phương thức các ngươi phân phối rất không khoa học, hơn nữa cũng không
lợi cho mọi người kiếm tiền” Phiêu Linh sờ sờ mặt, “Các ngươi không cần nhìn như vậy, không phải ta tham tiền, mà là các ngươi không
thấy được kỳ ngộ trước mắt”

“Lại bắt đầu ba hoa rồi đấy” Úy Lam Hải Phong khinh thường bĩu môi.

“Trò chơi toàn dân có hiểu hay không, bên trong trò chơi cơ hội kiếm tiền càng lúc càng nhiều, hợp lý cơ chế có lợi cho phát huy cơ cấu
sản xuất lớn nhất, mà các ngươi vậy còn bị vây ở giai đoạn chia đều” Phiêu Linh vẻ nho nhã nói một câu.

Úy Lam Hải Phong không nói, hắn cũng nói qua bình quân phân phối không tốt, thế nhưng bảo hắn chân chính thiết kế một loại chế độ
phân phối, hắn thật sự không làm được.

“Có cơ hội kiếm tiền là tốt, thế nhưng ta không muốn để dong binh đoàn giống như một công ty lạnh băng, ta hi vọng dong binh đoàn
chúng ta càng giống một gia đình hơn” Lục Ly lắc đầu, không có mù quáng đi phụ họa Phiêu Linh, tuy rằng hắn cũng thừa nhận lời
Phiêu Linh nói có lý.







Trang 74# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch