Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 143: Bốn Đại Cao Thủ? Cho Ta Bạo!

Chương 143: Bốn Đại Cao Thủ? Cho Ta Bạo!




Năm giờ chiều, trên trời cao ngàn trượng toàn là mây đỏ, ánh sáng chói lọi.

Nơi này là một trong mấy chục tòa Phù Không sơn cao nhất của Đại Hoang Chiến viện, cũng là một doanh trại huấn luyện vô cùng tàn khốc, được gọi là Tiềm Long các!

Người tiếp nhận huấn luyện đặc biệt ở đây đều tự coi mình là tiềm long, một ngày nào sẽ phi long tại thiên, oai phong một cõi.

Đây cũng không phải là tự đại, mà là tự tin, bởi vì bọn họ là những học sinh ưu tú nhất Đại Hoang Chiến viện từ thiên nam hải bắc tìm về, là những người nổi bật nhất trong hàng tỉ thiếu niên của Liên Bang, thi đại học với họ mà nói chỉ là trò chơi của trẻ con, bọn họ căn bản khinh thường không thèm tham gia!

Đúng vậy, hơn trăm học sinh tụ tập ở đây đều là đặc chiêu sinh xuất sắc trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn!

Trên một bình đài nhô ra ngoài bên rìa Phù Không sơn, bốn người trẻ tuổi khí trường cường đại, như chiến đao đang đứng đón gió.

Tân sinh Triệu Thiên Trùng của Loạn Nhận đường, cha mẹ đều là tán tu, không lệ thuộc vào bất kỳ tông phái nào, là dựa vào liệp sát yêu thú trong đất hoang mà sống.

Hắn từ khi còn ở trong tã lót đã được mẫu thân cõng sau lưng mà chém giết với yêu thú, người khác uống sữa còn hắn là uống máu yêu thú mà lớn lên.

Khi mười một tuổi đã tự mình ra trận trảm sát yêu thú, năm nay chỉ mới mười chín tuổi, đã đạt tới Luyện Khí ký tầng thứ ba, rất có xu thế đuổi kịp và vượt qua Yêu Đao Bành Hải.

Tân sinh Lỗ Thiết Sơn của Thiết Quyền hội, đến từ Ma Quyền môn, phụ thân là tu sĩ Trúc Cơ của Ma Quyền môn, bất hạnh vẫn lạc trong một lần đối kháng với thú triều.

Hắn được rất nhiều trưởng lão của Ma Quyền môn nuôi dưỡng thành người, từ nhỏ đã tiếp nhận tu luyện đấu võ nghiêm khắc nhất, so với Triệu Thiên Trùng thì nhỏ hơn nửa tuổi, cũng đã đột phá Luyện Khí ký tầng thứ ba.

Tân sinh Cố Phi Huyền của Quỷ Họa phù, tân sinh Ôn Nhược Dung của Liễu Diệp Đao đều xuất thân từ thế gia tu chân, cha mẹ ít nhất cũng có một người là người tu chân, trời sinh đã có huyết mạch cường đại, từ nhỏ đã tiếp nhận sự tu luyện vô cùng điên cuồng. Trên con đường trưởng thành là mang vòng sáng "Thiên tài" một đường đi tới!

- Triệu Thiên Trùng, ta... Thua!

Lỗ Thiết Sơn có chút khàn khàn nói, trong thanh âm lại ẩn chưa vẻ hưng phấn.

Tuy hắn mới mười tám tuổi, thoạt nhìn lại như ba mươi tám tuổi, cả người giống như là nham thạch mấy trăm năm bị bão cát tập kích. Đặc biệt là trên nắm tay phủ đầy những văn lộ rắc rối phức tạp, giống như là phủ lên một lớp vẩy rồng.

- Bốn người chúng ta đều là tân sinh mạnh nhất trong Tiềm Long các, đã hẹn trước là phải đọ cao thấp, kết quả ba chúng ta đều có được 203 học phân, chỉ có ngươi có được 205 phân, cách cuối tháng chỉ còn lại mấy tiếng, mọi người đều thi xong tất cả chương trình học rồi. Triệu Thiên Trùng, xem ra ngươi là số một Tân Nhân bảng, người mới mạnh nhất của Đại Hoang Chiến viện rồi!

Lỗ Thiết Sơn ngừng lại một chút, trong mắt tinh mang bắn ra bốn phía, tiếp tục nói:

- Giỏi, rất giỏi, ta từ nhỏ lớn lên ở Ma Quyền môn, các thiếu niên cùng thời trong tông phái cũng coi như là không ít. Nhưng không ai có thể khiến ta kích phát ra toàn bộ ý chí chiến đấu, thường thường ta chỉ phát huy 80% thực lực là đã có thể đánh bại họ rồi. Nhân sinh như vậy thật sự là quá nhàm chán! Không ngờ vừa bước vào trường đại học đã được nếm trải tư vị thảm bại, tư vị này thật sự không tồi!

Hắn nheo mắt lại, rung động ngón tay thô to, gằn từng chữ:

- Triệu Thiên Trùng, ngươi đã triệt để kích phát ý chí chiến đấu của ta, một tháng tiếp theo ta sẽ dùng 200% nỗ lực để điên cuồng tu luyện. Đệ nhất Tân Nhân bảng Tháng sau nhất định không phải là ngươi!

Triệu Thiên Trùng dáng người cao gầy, khuôn mặt âm trầm, còn chưa nói gì thì một thanh niên trên mặt đầy hình xăm ở bên cạnh cười rộ lên:

- Lỗ Thiết Sơn, ngươi đừng quên ta và Ôn Nhược Dung, học phân hai người chúng ta có được cũng không hề ít hơn ngươi!

- Đúng vậy.

Nữ tử duy nhất trong bốn người, Ôn Nhược Dung mặc váy dài mỉm cười, thanh âm vô cùng ôn hòa, nhưng lời nói ra lại sắc bén giống như Liễu Diệp Đao:

- Từ nhỏ đến lớn, bất kể là cạnh tranh hình thức gì ta cũng dùng tỷ số cách biệt để hoàn toàn nghiền ép đối thủ, trong những người cùng thế hệ, ngay cả một người có thể đấu với ta vài ba hiệp cũng không có! Không ngờ hôm nay xuất hiện liền ba người, một người trong đó còn hơn hẳn ta! Thú vị, đúng là thú vị, ta càng lúc càng chờ mong đối với cuộc sống đại học sau này!

Cho tới lúc này, Triệu Thiên Trùng mới lạnh lùng nói:

- Hoan nghênh các ngươi tùy thời khiêu chiến ta, ta cũng rất muốn thử tư vị thất bại!

Bốn người nhìn nhau, đồng thời mỉm cười.

loại thiên tài tu luyện như mọn họ, sợ nhất không phải là cạnh tranh mà là không có đối thủ, loại tư vị rút kiếm mà chung quanh không có ai đỡ được này thật sự là quá tịch mịch.

Hiện tại xuất hiện liền nhiều đối thủ cạnh tranh vừa là bạn vừa là thù như vậy, thật sự là không thể tốt hơn!

- Vốn ta nghe Đinh Linh Đang lão sư nói, trong tân sinh còn có một người tên là Lý Diệu thực lực rất không tồi, có thể phân cao thấp với ta, lúc ấy ta còn mong mãi, không ngờ sau sự cố của khoa luyện khí, hắn liền yên lặng, hiện tại hoàn toàn không có thanh âm gì.

Lỗ Thiết Sơn có chút tiếc nuối nói.

Cố Phi Huyền cười khinh miệt:

- Rất bình thường thôi mà, trung học và đại học là hoàn toàn khác nhau, không ít người nổi tiếng ở trung học, vừa tiến vào đại học liền lặng lẽ không một tiếng động, đó là bởi vì bọn họ căn bản chỉ có tiêu chuẩn của học sinh trung học!

Ôn Nhược Dung cũng lộ ra vẻ mặt khinh thường:

- Người này ta cũng từng có nghe nói, là thần ngủ thôi! Kỳ thật thực lực cao thấp là một chuyện, có nỗ lực hay không lại là một chuyện khác! Ta cũng không kỳ thị các bạn học thực lực không cao. Dù sao thiên phú là có cao có thấp, chỉ cần nỗ lực phấn đấu là được rồi! Nhưng ngay cả phấn đấu cũng không phấn đấu, cả ngày vùi đầu ngủ ngon, đây hoàn toàn là đang trốn tránh sự thật! Chẳng lẽ dựa vào ngủ mà có thể dựng lại được khoa luyện khí à? Nghe nói hắn còn được Đinh Linh Đang lão sư ra sức mời chào, Đinh Linh Đang lão sư là nhân vật truyền kỳ của Đại Hoang Chiến viện, sao lần này lại nhìn lầm nhỉ, đi chiêu mộ một tên phế vật không hề có ý chí chiến đấu như vậy?

Bốn người còn đang bình phẩm từ đầu đến chân thì trên một bình đài cách đó không xa bỗng nhiên vang lên tiếng rít:

- Gì cơ, ta bị đá ra khỏi một trăm thứ hạng đầu rồi á? Không thể nào!

Lông mày Lỗ Thiết Sơn nhướn lên, ngạc nhiên nói:

- Là Tào Giang, hắn vừa hay xếp thứ một trăm, ta nhớ rõ là có chênh lệch rất lớn với số một trăm linh một, cách bảy tám phân cơ mà, không ngờ bị vượt qua rồi à? Tiểu tử này thật xui xẻo.

Chen vào được một trăm thứ hạng đầu của Tân Nhân bảng, có thể giành được các loại phần thưởng, khác với thứ một trăm linh một, cho nên Tào Giang mới hét một cách tê tâm liệt phế như vậy.

Lỗ Thiết Sơn nhếch miệng cười, gọi:

- Tào Giang, tới đây!

Lập tức, một nam sinh dáng người trung đẳng, da ngăm đen, mặt như đưa đám xuất hiện trước mặt bốn thiên tài tu luyện.

Cho đến lúc này, Tào Giang vẫn chưa hoàn hồn, trong mắt phủ đầy tơ máu, hận không thể cắn lấy vài học phân từ trên người ai đó.

- Tào Giang. Hiện tại ngươi đã biết trong trường học tàng long ngọa hổ, cao thủ nhiều như mây chưa? Không chỉ là Tiềm Long các chúng ta, cho dù là trong các học sinh bình thường cũng có rất nhiều người xuất thân Trạng Nguyên của trường trung học, ví dụ như Trương Sấm, trạng nguyên của trường trung học thành phố Sa Nam, thực lực của hắn gần bằng với các đặc chiêu sinh trong Tiềm Long các! Ngươi bị đá ra khỏi Tân Nhân bảng cũng là rất bình thường!

Lỗ Thiết Sơn đấm một quyền không nhẹ không nặng vào ngực Tào Giang, cười nói:

- Ngươi đừng thất vọng, một lần không vào bảng thì có làm sao. Tháng sau điên cuồng tu luyện cùng ta, một lần nữa giết lên, thế mới giống nam nhân!

Tào Giang vốn còn có chút buồn bực, bị Lỗ Thiết Sơn nói như vậy thì cũng nghĩ thông suốt, lè lưỡi nói:

- Điên cuồng tu luyện cùng Thiết Sơn đại ca à? Ta còn muốn sống mà!

Câu này vừa ra khỏi miệng, mọi người đều cười rộ lên.

Lỗ Thiết Sơn thuận miệng hỏi:

- Đúng rồi, người đẩy ngươi ra khỏi bẳng là ai thế? Đặc chiêu sinh hay là học sinh bình thường? Ta nhớ rõ mấy người phía sau đều thua ngươi rất nhiều phân cơ mà, sao đột nhiên lại bạo phát thế?

Tào Giang vò đầu bứt tai, có chút mê mang nói:

- Không phải mấy người đuổi sát sau lưng ta, là... Lý Diệu.

- Lý Diệu?

Lỗ Thiết Sơn chớp mắt, cái tên này nghe rất quen thuộc, hình như vừa rồi còn treo bên miệng. Có điều sao lại vậy được?

- Lý Diệu nào?

- Còn Lý Diệu nào nữa, là thần ngủ Lý Diệu, học sinh duy nhất của khoa luyện khí.

- Gì cơ!

Lỗ Thiết Sơn, Triệu Thiên Trùng, Cố Phi Huyền, Ôn Nhược Dung đồng thời biến sắc.

Đặc biệt là Ôn Nhược Dung, hai má lập tức nóng rực.

Nàng ta tay chân luống cuống mở tinh não ra xem Tân Nhân bảng, miệng lầm bầu:

- Không thể nào, chẳng lẽ ta trách lầm hắn?

Cố Phi Huyền lúng túng nói:

- Xem ra Đinh Linh Đang lão sư không nhìn lầm người, tiểu tử này vẫn rất khá, ta biết có một số người không thích học từng môn mà thích học hết tất cả chương trình học rồi mới thi một thể. Cho rằng như vậy mới có thể nắm giữ lý luận một cách toàn diện thấu triệt, Lý Diệu chắc chính là người như thế.

Vừa dứt lời, chỉ thấy Ôn Nhược Dung hoa dung thất sắc, trợn mắt há hốc mồm nhìn màn hình, miệng há to như có thể đút vừa hai quả trứng vịt.

- Không phải là thứ một trăm thôi à, sao có thể dọa ngươi thành như vậy? Tuy nói thực lực của đặc chiêu sinh chúng ta khá mạnh, nhưng cũng phải chừa lại đường sống cho học sinh bình thường. Không thể chiếm hết một trăm thứ hạng đầu trên Tân Nhân bảng được. Ha ha ha ha!

Cố Phi Huyền cười vô cùng thoải mái, không để chuyện này ở trong lòng.

- Không, không phải thứ một trăm.

Ôn Nhược Dung lắp bắp nói.

- Hả?

- Là thứ chín mươi, không đúng, là thứ tám mươi bảy!

- Thế thì sao, sau khi tiến vào một trăm thứ hạng đầu, học phân của mọi người đều cách biệt không lớn, thi thêm một môn là có thể đề thăng mười mấy bậc, rất bình thường thôi mà.

- Nhưng, Lý Diệu, hắn, hắn, hắn ở đằng sau còn ba mươi môn thi nữa!

- Gì cơ?

Cố Phi Huyền gầm lên.

Lập tức, từ các góc của Tiềm Long các truyền đến những tiếng hét thảm, giống như ôn dịch khủng bố đang lan tràn.

- Hảả? xếp hạng của ta lại đi xuống à? Ai mà điên cuồng thế, sắp hết hạn rồi vẫn còn thi, còn một hơi giành được nhiều học phân như vậy? Lý Diệu? Lý Diệu!

- Không ổn rồi, ta bị đá ra khỏi thứ bảy mươi rồi!

- Có lầm hay không vậy? Ta bị đá ra khỏi thứ năm mươi rồi?

Lý Diệu giống như là một chiếc đồng hồ treo tường linh tử vô cùng chuẩn xác, cứ cách mười phút học phân của hắn sẽ biến hóa một lần, mỗi lần biến hóa đều có thể khiến hắn lên liền mấy cấp bậc trên Tân Nhân bảng, một cước đá bay mấy tên đặc chiêu sinh trênTiềm Long các.

Sau năm tiếng, mười giờ tối.

Trong Tiềm Long các là một mảng tĩnh mịch, hơn trăm tên đặc chiêu sinh đều tụ tập trên bình đài lớn nhất ở đỉnh chóp Phù Không sơn, nhìn chằm chằm màn hình cực lớn phía trước.

Không ai nói gì, thậm chí không có ai thở mạnh, bình đài chứa hơn trăm người mà chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập.

Tim của mọi người đều đang đập rất nhanh.

Bởi vì trên Tân Nhân bảng, tên của Lý Diệu đang thế như chẻ tre giết vào mười thứ hạng đầu, ở sau bốn thiên tài tu luyện, chiếm vị trí thứ năm.

Hơn nữa...

Tên của Lý Diệu lại lấp lánh điên cuồng, lại vượt qua một môn thi, tổng cộng có 204 học phân, vượt qua ba thiên tài tu luyện bọn Lỗ Thiết Sơn, cách Triệu Thiên Trùng chỉ còn một bậc!

Ba thiên tài tu luyện xuất thân từ thế gia tu chân đã bị đá xuống.

..." Lỗ Thiết Sơn hoàn toàn không biết phải nói gì.

- Quá biến thái, đầu của tên này rốt cuộc là làm bằng gì vậy, ta thật sự muốn giải phẫu để nghiên cứu!

Ôn Nhược Dung vạn lần không hiểu.

Các đặc chiêu sinh còn lại vô cùng điên cuồng, chỉ mất một giây là từ tĩnh mịch biến thành sôi trào!

- Có nhầm không vậy, người này quá điên cuồng rồi, không ngờ trong một ngày vượt qua 87 môn thi, tỷ lệ thi qua là 100%!

- Hơn nữa hắn mỗi môn thi chỉ tốn mười phút, chứng tỏ truyền thần niệm của hắn vô cùng cường đại, ít nhất cũng đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ hai!

- Người này không phải được gọi là thần ngủ sao, không phải cả ngày chỉ thấy hắn ngủ vùi trong khoang làm tỉnh táo siêu cấp à? Sao lại mạnh như vậy được?

- Trong tứ đại cao thủ của Tiềm Long các chúng ta đã có ba người bị hắn đá xuống, hiện tại chỉ còn lại một mình Triệu Thiên Trùng, hai người chỉ kém nhau một học phân, mà Lý Diệu vẫn còn một môn thi cuối cùng, liệu có thể là... Ngay cả Triệu Thiên Trùng cũng bị hắn đánh bại không?

- Sao có thể như vậy được, đùa quá trớn rồi đó!

Ánh mắt của tất cả đặc chiêu sinh đều hướng về phía Triệu Thiên Trùng, muốn qua nét mặt của Triệu Thiên Trùng nhìn ra một số manh mối.

Triệu Thiên Trùng vẫn lạnh lùng, âm trầm, trấn định tự nhiên, ngay cả lông mi cũng không nhúc nhích.

Nhưng mồ hôi lạnh trên trán đã bán đứng suy nghĩ trong lòng hắn rồi.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch