Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1353: Sát Khí Quá Nặng

Chương 1352: Sát Khí Quá Nặng




Tô Vũ chém chết Hắc Khải trong một đao, hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong. Hắn bắn ra nhanh chư chớp, bốn phía, rất nhiều quân tuần đêm Lăng Vân cảnh mặc hắc giáp cơ hồ chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào đã rơi đầu.

Thiên Môn ở đằng xa quát lớn: "Lớn mật! Dám can đảm tập sát quân tuần đêm, làm càn. Người đâu, giữ vững cửa thành, đợi ta đánh giết kẻ này!"

Gã quát thì to tiếng, nhưng động tác lại không chút vội vã.

Chờ Tô Vũ giết một đám người xong, nơi đây liền xuất hiện rất đông Tử Linh.

Thiên Môn mới vừa đuổi tới, trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài, gã quát: "Lui!"

Những con Tử Linh kia có chút do dự, có điều chúng vẫn theo bản năng nghe lời lệnh bài, mau chóng biến mất.

Không bao lâu sau, tiếng xé gió truyền đến.

Đám Thành Khải nhao nhao đuổi tới.

Ánh mắt Thành Khải âm trầm nhìn về phía tứ phương, Đạo Thành điều khiển thần văn nhìn về phía nơi xa, bên kia tử khí sôi trào, y do dự một chút rồi quát: "Đuổi theo!"

Thành Khải cũng mặc kệ tất cả, mau chóng đuổi theo!

Đáng chết!

Trong khoảng cách ngắn như vậy mà đối phương lại dám đột kích giết chết Hắc Khải, chẳng những giết Hắc Khải mà quân tuần đêm đều bị giết hơn phân nửa!

Chờ bọn chúng rời đi, Thiên Môn khẽ cười, tiện tay tung một chưởng, giết sạch đám quân tuần đêm còn sót lại!

"Thống lĩnh!"

Thủ vệ quân hoảng sợ nhìn về phía gã.

"Không sao, họ bị Tử Linh tập sát!"

Dứt lời, từ người Thiên Môn tướng quân tràn lan ra tử khí, xâm nhập vào xác đám quân tuần đêm, cấp tốc hủ thực bọn chúng, gã thản nhiên nói: "Thành này là Thiên Diệt thành, không phải Huyền Khải thành!"

Những người khác trầm lòng xuống, đều không hề lên tiếng.

Hồi lâu sau, có người dè dặt hỏi: "Đại nhân, kẻ lúc nãy là Tô Vũ sao?"

"Có lẽ thế!"

Thiên Môn tướng quân cười cười, ai mà biết được.

Hắc Khải ngu xuẩn kia đã là thống lĩnh quân tuần đêm, thế mà còn nghe theo lệnh Huyền Khải tộc, thật sự cho rằng thành chủ có thể tha cho gã à?

Thành chủ của chúng ta cái gì cũng mặc kệ, nhưng không có nghĩa là ở địa bàn của mình mà còn có thể khoan nhượng cho người nhà phản bội. Thủ vệ quân trong thành không còn là tộc nhân của tộc khác, mà là thủ vệ của cổ thành.

"Binh khí tự bạo. . ."

Thiên Môn thì thào một tiếng, ta không cầm binh khí nào của tên kia nhỉ?

Còn may!

Quả nhiên, nếu binh khí không phải do mình tự chế tạo thì phải tìm Đúc Binh sư đáng tin cậy, dù sao Tô Vũ cũng là Đúc Binh sư, tuyệt đối đừng cầm binh khí của hắn, cẩn thận tùy thời sẽ chết lúc nào không hay.

. . .

"Hắc Khải đã tiếp cận Sơn Hải nhị trọng lại bị Tô Vũ một đao chém chết. . . Gia hỏa Nhân tộc quả nhiên rất đáng sợ!”

Lúc Thiên Môn còn đang suy nghĩ những chuyện này, Tử Linh theo sau lưng Tô Vũ đã đạt đến 10 con.

Đáng sợ đến dọa người!

Thanh âm xì xèo vang lên ghê tai!

Lượng lớn tử khí sôi trào, xâm nhập nhục thể của hắn, mà Tô Vũ thì điên cuồng tiêu hao rất nhiều Thiên Nguyên khí để tiến hành đối kháng, vào thời khắc này, nhục thân của hắn bất chợt chấn động!

Một tiếng ầm vang, kim quang đại thịnh.

Trước đó thân thể Tô Vũ đã tiếp cận 17 đúc, lần này rốt cục cũng chính thức tiến giai, hoàn thành trọn vẹn 17 đúc.

Nhục thân đạt tới 17 đúc, lực lượng khiếu huyệt của Tô Vũ trong nháy mắt đã vượt qua 9000 khiếu, thực lực thân thể đại trướng.

Đạt tới 18 đúc thì hắn liền tiếp cận lực lượng vạn khiếu, chân chính tới gần cửa ải Sơn Hải.

Giờ phút này, tinh huyết Sơn Hải mà hắn thôn phệ còn chưa tiêu hao hoàn tất, bất quá Tô Vũ cảm giác sự tăng cường với hắn đã có hạn.

Vượt qua 9000 khiếu có lẽ có thể thử thôn phệ tinh huyết Sơn Hải trung kỳ, sau đó lại bộc phát.

Sơn Hải trung kỳ, vấn đề không lớn đâu nhỉ?

Có lẽ. . . hiện giờ vẫn chưa được.

Lần trước hắn đã hỏi thăm rồi, vị Sơn Hải ngũ trọng ở Tiên Phong doanh có khiếu huyệt chi lực đạt đến 5 vạn, trung kỳ và sơ kỳ chênh lệch vẫn không nhỏ.

Sơn Hải cảnh, sơ trung hậu kỳ có chênh lệch rất lớn.

Sau lưng, Thành Khải đang gấp gáp đuổi theo, nhưng gã lại không dám tới gần, còn cách rất xa thì đã nghe tiếng gã quát lạnh: "Tô Vũ, ngươi thật to gan!"

Tô Vũ không để ý tới gã.

Ngay lúc ấy, có một âm thanh vang lên: "Tô Vũ, ngươi có thể chạy, nhưng trong cổ thành còn có không ít Nhân tộc, thực lực bọn hắn không đủ, có thể chạy đi đâu?"

"Tô Vũ, không bằng ngươi và ta luận bàn một trận, ta sẽ buông tha cho những Nhân tộc này!"

Tô Vũ chạy phía trước không dừng lại, cũng không thèm đáp trả, có điều hắn đột nhiên lấy ra một thứ, là thi thể của một tên Huyền Khải tộc mới vừa chết trước đó.

Thực lực Lăng Vân cảnh.

Hắn quay người ném ra, đấm bồi thêm một quyền!

Một tiếng ầm vang!

Cỗ thi thể Lăng Vân nọ trực tiếp nổ tung, huyết dịch của thi thể vừa mới chết vẫn còn nóng ấm, hiện tại có vô số dòng máu màu đen tràn lan, không trung bỗng nhiên hiện ra bảy tám con Tử Linh!

Ầm!

Đám Thành Khải lập tức va chạm cùng Tử Linh.

Thành Khải vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài quát lên một tiếng lớn, những Tử Linh kia chần chờ một chút, có con không cam tâm, rất nhanh bèn đuổi về hướng Tô Vũ. Sau lưng Tô Vũ, số lượng Tử Linh thoáng chốc đã đạt đến mười mấy con.

Thành Khải lạnh lùng nói: "Dùng phương pháp này không được, ngươi sẽ tự hại chết chính mình, ai cũng không thể cứu được ngươi!"

Tô Vũ muốn dựa vào Tử Linh để đối phó bọn hắn thì quả là si tâm vọng tưởng.

Giờ phút này, sau lưng Tô Vũ lại càng nhiều Tử Linh.

Tòa cổ thành này có vô số Tử Linh.

Tô Vũ trêu chọc nhiều Tử Linh như thế thì hắn sẽ trốn không thoát.

Mà Tô Vũ cũng đã cảm nhận được Tử Linh xâm nhập, dường như còn kèm theo vài con Tử Linh Lăng Vân cảnh, tử khí rất mạnh xâm nhập nhục thể của hắn. Trong tay Tô Vũ cũng xuất hiện cổ thành lệnh, một vài Tử Linh dừng lại, vài con khác lại tiếp tục đuổi giết hắn.

Mà phía sau, đám Thành Khải nhao nhao dừng bước, những Tử Linh dừng lại chính diện giao thoa với bọn họ.

Thành Khải nhíu mày, tao ngộ Tử Linh ở đây sẽ rất phiền phức.

Cổ thành lệnh có thể đem đến tác dụng, nhưng không thể một mực tạo ra tác dụng.

"Trước tiên rút lui!"

Đạo Thành hô một tiếng, không nên tiếp xúc nhiều với đám Tử Linh này, lúc này đã có không ít kẻ yếu bị tử khí sôi trào trên thân. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì bọn họ sẽ gặp phiền phức rất lớn.

Thành Khải thầm mắng một tiếng, đành phải chỉ huy những người khác lui về.

Phía trước, Tô Vũ nhân cơ hội này đã biến mất dưới bóng đêm.

Đạo Thành nhìn phương hướng hắn biến mắt, khẽ nhíu mày.

Quả nhiên không khác lắm so với tin tức mà y nhận được. Tô Vũ là kẻ máu lạnh, hắn đã nghe nói về chuyện bọn họ bắt giết Nhân tộc nhưng căn bản không thèm để ý.

Bất quá Tô Vũ là mục tiêu rất lớn, lúc này, nơi tử khí nồng nặc nhất chính là vị trí của Tô Vũ.

Hắn chạy không được!

Dù là tìm cổ ốc để ẩn núp thì cũng trốn không thoát.

"Đuổi theo, nếu hắn tiến vào cổ ốc tị nạn thì càng tốt, có thể ngăn chặn hắn!"

Đạo Thành quát to một tiếng, Thành Khải gật đầu, vội vàng dẫn người đuổi theo.

Bọn họ đã chết mất hai vị Sơn Hải cảnh!

Bên cạnh Đạo Thành, Cửu Huyền nhịn không được nói: "Đạo Thành ca, hình như hắn mạnh hơn ta một chút. . ."

Đạo Thành không nói chuyện, sát khí trên thân Tô Vũ quá nặng!

Tại sao Nhân tộc lại xuất hiện một tên đồ tể thế kia?

Vừa rồi khi đối phương quay đầu nhìn lại, phảng phất như hắn đang nhìn người chết, ánh mắt đó còn đầy sát ý hơn cả Tử Linh, đáng sợ vô cùng.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch