Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Võ Thánh

Chương 6: Võ Thánh môn (2)

Chương 6: Võ Thánh môn (2)
Nàng cho rằng trượng phu đã gặp độc thủ, không khỏi nổi giận bừng bừng, rút thanh trường kiếm từ đầu giường rồi dùng một chiêu ‘Lực phách Hoa Sơn’ chém thẳng vào Lưu Hiếu Mại.

Lưu Hiếu Mại chỉ cần xoay người lại là có thể tránh thoát một kiếm này. Nhưng nếu làm vậy thì Khương Đao Phong đang ở trên lưng sẽ bị chém thành hai mảnh nên đành co người nhảy lùi lại.

Khương Đao Phong hét lên một tiếng kinh hãi:

- Phu nhân, không được!



Nhưng trường kiếm của Mã Tái Hoa đã rời tay, đâm thẳng vào mặt của Lưu Hiếu Mại! Lúc này Mã Tái Hoa đã hoàn toàn mất đi lý trí, nào còn nghe được tiếng của trượng phu, phát chiêu ‘Cuồng phong khoái kiếm’ đâm tiếp vào bốn đại huyệt của Lưu Hiếu Mại.

Khương Đao Phong khẩn trương, nhoài người về phía trước vươn tay điểm vào huyệt Hợp cốc của Mã Tái Hoa, trường kiếm của nàng vừa rơi xuống thì cả hai người cũng lăn tròn trên mặt đất.

Đó là Khương Đao Phong biết Lưu Hiếu Mại không đành lòng đả thương phu nhân của nghĩa huynh nên thấy tình hình nguy cấp bèn liều mạng nhảy vọt lên về phía trước.

Mã Tái Hoa thấy trượng phu còn sống liền vội vã nâng dậy. Khương Đao Phong kể hết đầu đuôi sự việc cho thê tử. Nghe xong, Mã Tái Hoa hổ thẹn:

- Lưu huynh đệ, ta nhất thời...



Lưu Hiếu Mại gạt đi:

- Tẩu tẩu, ta không trách móc gì! Nhanh, tẩu tẩu hãy lập tức chuẩn bị đi. Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không sẽ không kịp!



Khương Đao Phong tiếp lời:

- Phu nhân, nhanh phân tán hết gia nhân đi. Chúng ta phải đi ngay!



Mã Tái Hoa thấy thần sắc nghiêm trọng của hai người thì hiểu rằng tình thế hung hiểm nên không hỏi nhiều, vội vã gọi mười gia đinh và thị nữ đến, phân phát cho mỗi người một số bạc rồi bảo mọi người hãy tự lo liệu.

Khương Đao Phong nghĩ đến thê tử qua mấy tháng nữa sẽ sinh hạ, cần phải có một thị nữ ở bên nên đem theo một thị nữ lớn tuổi. Bốn người thừa dịp đêm khuya mưa gió, bỏ đi thật xa.

Vào đêm ngày hôm sau, mười mấy tên hắc y bịt mặt tìm đến Khương gia bảo thì phát hiện tòa bảo đã trống không liền giận dữ phóng hỏa đốt trụi. Chỉ trong một đêm, Khương gia bảo thanh danh hiển hách trên giang hồ đã hóa thành đống tro tàn!

Nhưng Khương Đao Phong và Lưu Hiếu Mại đều hiểu rõ, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế hai người liền ẩn cư nơi chốn đất hoang trong núi, ít khi đi xa, hòa mình cùng non nước mà hoàn toàn thoát ly giang hồ.

Khương Đao Phong làm chủ, gả thị nữ Phan Trúc Quân thường ngày vẫn ở bên phu nhân cho nghĩa đệ Lưu Hiếu Mại.

Vào ngày mùa đông năm đó, nhi tử Khương Đao Phong cất tiếng khóc chào đời, được đặt tên là Khương Cổ Trang. Mùa đông năm thứ hai, vào một ngày hoa tuyết bay đầy trời, nữ nhi Lưu Tuyết Nhi của Lưu Hiếu Mại cũng sinh hạ. Hai người lúc tuổi già lại sinh được con cái, mừng rỡ không gì sánh được liền quên hết những sóng gió xưa kia, tận hưởng vui thú trong u cốc chốn thâm sơn.

Khương Cổ Trang và Lưu Tuyết Nhu tình như huynh muội, cùng chơi đùa vô tư. Nhưng thiên tính của Khương Cổ Trang vốn vụng ăn nói còn Lưu Tuyết Nhu lại lắm mồm lắm miệng từ nhỏ nên thường trêu chọc Khương Cổ Trang vì thế không ít lần bị Lưu Hiếu Mại đánh đòn.

Khương Đao Phong và Lưu Hiếu Mại đem hết tuyệt kỹ bình sinh dốc lòng truyền thụ cho cả Khương Cổ Trang và Tuyết Nhu.

Tâm cơ của Tuyết Nhu rất tốt, bất luận chiêu thức phức tạp ra sao chỉ nhìn một lần là nắm bắt được nhưng căn cơ lại không vững chắc, chiêu thức hoa dạng mà không có thực lực. Trong khi đó cùng một chiêu thức thì Khương Cổ Trang phải học mất hơn nửa ngày nhưng lại tập luyện rất chuyên cần, tuy rằng tiến triển từ từ, nhưng một chiêu một thức đều rất có uy lực.

Chớp mắt đã mười năm trôi qua, Khương Cổ Trang và Lưu Tuyết Nhu đã bước vào tuổi thiếu niên, cũng đã tập luyện xong tuyệt nghệ một đời của Khương Đao Phong và Lưu Hiếu Mại.

Tháng tám trung thu năm đó, khắp nơi đều là cảnh đẹp, hoa quế tỏa hương. Hai nhà ngồi xung quanh gốc cây quế, hàn huyên vui vẻ. Mã Tái Hoa kéo Lưu Tuyết Nhu và Khương Cổ Trang lại gần nhau, cười nói:

- Nhu nhi, con lớn lên sẽ gả cho Cổ Trang nhé!



Lưu Tuyết Nhu nghi hoặc đáp:

- Mỗi ngày con và Trang ca ca đều ở chung một chỗ, không phải là đã gả cho huynh ấy rồi sao!



Lời con trẻ thơ ngây làm bốn người lớn cùng cười vui vẻ. Mã Tái Hoa cười nói tiếp:

- Nhu nhi, nếu con đã biết vậy thì ta sẽ đưa cho hai con cùng một vật.!



Nói xong lấy trong người ra hai khối ngọc bội rồi trang trọng căn dặn:

- Vật này là đôi ngọc bội Long Phượng do mẫu thân ta truyền lại, bây giờ Long bội ta giao cho Trang nhi còn Phượng bội thì giao cho con.













trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch